Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1794 - Chương 1794. Bom Ác Ma! (2)

Chương 1794. Bom Ác Ma! (2)
Chương 1794. Bom Ác Ma! (2)

“Phía sau nơi cư trú của loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị này lại có một nơi như vậy tồn tại.” Hắn tự nói trong lòng, vô cùng tò mò.

Mặc dù loài Hắc Ám cũng nắm vững khoa học kỹ thuật, nhưng chúng nó rất ít đi nghiên cứu những vật này. Chỉ có một vài chủng tộc đặc biệt cảm thấy hứng thú với thứ này, có lẽ sẽ sử dụng nó.

Hắn đột nhiên nghĩ đến, hình như tộc Ma Não đúng là một dòng tộc như thế, trong ký ức truyền thừa của hắn có mô tả liên quan.

“Trước tiên tìm được Ma noãn quan trọng hơn.” Ánh mắt Hư Vô đảo qua bốn phía, lúc nhìn thấy một máy móc hình ống tròn phía bên phải, ánh mắt đột ngột dừng lại.

Một vật giống như quả cầu thịt màu đen đang lơ lửng bên trong máy móc dạng ống tròn, bên trong tràn ngập lượng lớn chất lỏng màu xanh biếc, một cái ống từ đầu mút máy móc thả xuống, cắm vào trong quả cầu thịt màu đen.

Mà quả cầu thịt màu đen đang nhảy lên bịch bịch giống như một trái tim.

“Ma noãn!” Hư Vô vui mừng trong lòng, rốt cuộc tìm được, không nghĩ tới thật sự ở nơi này.

Nhưng sắc mặt hắn rất nhanh trở nên nghiêm trọng, bởi vì Ma noãn này còn lớn thêm không ít so với trước đó, tản ra tà ý và Mê Hoặc mãnh liệt. Nó đang trưởng thành.

Ma noãn cũng không phát hiện sự tồn tại của Hư Vô, nếu không thì lúc này phỏng chừng phải bị dọa đến hét lên.

Nó nhất định có thể cảm nhận được hơi thở của Vương Đằng từ trên người Hư Vô.

Hư Vô đang muốn hành động, ăn cắp Ma noãn này đi, nhưng hắn lại không muốn đi hấp thu căn nguyên Hắc Ám của Ma noãn này, vẫn để bản thân bản tôn đi xử lý đi. Dù sao bản tôn đã cắt đi thần thông thiên phú “Thôn Thiên Phệ Địa” của hắn rồi.

Gần đây Vương Đằng ở hang ổ của loài Hắc Ám, buổi tối rảnh rỗi không chuyện gì làm, bèn chạy tới trong rừng rậm, để phân thân Hư Vô Thôn Thú thi triểu ra thiên phú, cho hắn cạo lông cừu.

Ầm!

Đúng lúc này, phía sau căn phòng đột nhiên truyền đến một hồi tiếng nổ vang.

Hư Vô cũng không khỏi giật nảy mình, chẳng lẽ bị phát hiện? Vẻ mặt hắn nghiêm trọng, hắn đã chuẩn bị một khi không đúng sẽ mang đi Ma noãn chạy trốn. Kết quả chờ hồi lâu, chỉ thấy một cái bóng toàn thân cháy đen đi ra từ trong một cánh cửa phía sau căn phòng.

Bóng dáng kia là một loài Hắc Ám dáng người thấp bé, tai nhọn, dáng vẻ vô cùng đáng khinh, mặt đầy nếp nhăn, làn da màu xanh lá, xấu xí.

“Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh!” Ánh mắt Hư Vô khẽ động, lập tức nhận ra chủng tộc của đối phương, dù sao đặc thù chủng tộc thật sự quá rõ ràng.

“Khụ khụ…” Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh lảo đảo đi ra từ trong cửa phía sau, vô cùng nhếch nhác, không ngừng ho, một làn khói đen phả ra từ trong miệng nó.

“Tên tộc Địa Tinh này không phải làm nổ chính mình đấy chứ?” Sắc mặt Hư Vô kỳ quái nghĩ.

“Đáng giận, lại thất bại, luyện chế bom Ác Ma này cũng quá khó rồi. May là ta giảm bớt liều lượng, nếu không đã bị nổ bay luôn rồi.” Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh tự lẩm bẩm, tỏ vẻ có chút may mắn.

“Bom Ác Ma?!” Hư Vô sửng sốt một chút: “Đó là thứ gì vậy?”

Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh dây dưa một hồi, lại vào căn phòng sau cửa lần nữa, dường như muốn tiếp tục tiến hành công việc của nó.

Hư Vô lặng yên không một tiếng động đi theo, nhìn thấy bên trong là một căn phòng như một phòng thí nghiệm lộn xộn, rất giống với phòng thí nghiệm của Veblen. Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh kia đang đứng trước một bàn công việc, loay hoay đủ loại công cụ và vật liệu.

“Tên này không phải đang chế tạo loại bom Ác Ma kia đấy chứ?” Hư Vô tò mò lại gần, đứng phía sau cách đó không xa, nhìn đối phương thao tác.

Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh hoàn toàn không phát hiện phía sau có người. Nó rất nghiêm túc loay hoay công cụ và vật liệu, bắt đầu chế tạo bom Ác Ma.

Không đến một lát sau, một vật có hình dạng như kẹo cao su đã xuất hiện trên mặt bàn, nó vô cùng mềm mại, lại nhúc nhích như một sinh vật, có thể thay đổi trạng thái.

“Đây là bom Ác Ma á hả??” Hư Vô đầy đầu chấm hỏi, cho dù trong ký ức truyền thừa của hắn cũng không có loại đồ vật kỳ lạ như thế này.

Nhưng hình như vẫn chưa hoàn thành, loài Hắc Ám tộc Địa Tinh vẫn bỏ vật liệu sau khi tôi luyện vào trong đó.

Mà vật như kẹo cao su kia lại mở ra một cái miệng, nuốt vào đủ loại vật liệu.

Đột nhiên, vật thể như kẹo cao su đột ngột ngừng lại, sau đó bắt đầu phồng lên.

“Không tốt!” Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh vội vàng vỗ vào một chỗ nào đó trên người.

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, bom chế tạo được một nửa trên bàn làm việc ầm ầm nổ tung, loài Hắc Ám tộc Địa Tinh trực tiếp bị nổ bay ra ngoài, đụng mạnh vào trên vách tường.

Nhưng một vòng bảo vệ màu đen đột nhiên toát ra trên thân nó, ngăn lại xung kích của vụ nổ, không tổn thương đến bản thể của nó.

Mà bàn làm việc cũng tự động dâng lên một vòng bảo vệ, bao vụ nổ lại trong một phạm vi nhỏ, không để nó lan đến phía ngoài.

Hư Vô sờ cằm, ánh mắt có chút kỳ dị.

Bom Ác Ma này hình như rất thú vị đấy!

Loài Hắc Ám tộc Địa Tinh từ từ trượt xuống từ trên vách tường, một lúc lâu sau mới lắc đầu mở to mắt, dường như vừa bị chấn động ngất đi.

Song lúc nó muốn đứng lên, lại phát hiện có một bóng người xuất hiện trước mặt mình.

Nó vô thức ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt lại vừa vặn đối diện với một đôi mắt hiện ra ánh yêu dị.

Đó là đôi mắt thế nào?

Thâm thúy, u ám, phiếm chút màu tím, lờ mờ lộ ra một loại cao quý đến từ huyết thống, tựa như áp đảo trên bất cứ sinh vật nào.

Trong khoảnh khắc loài Hắc Ám tộc Địa Tinh nhìn thấy ánh mắt kia, nó đã cảm thấy tâm thần bị hút vào trong một xoáy nước, lập tức mất đi ý thức.

Không biết qua bao lâu, có thể là trong nháy mắt, lúc nó tỉnh lại lần nữa, nhìn về phía bóng dáng toàn thân bao phủ trong một làn sương mù màu tím đen trước mặt, sắc mặt lập tức biến đổi, tâm trạng cực kỳ phức tạp.

Nó cảm giác được bản thân mình bị khống chế, không cách nào sinh ra phản kháng với bóng dáng trước mặt, chỉ có thuận theo.

Hết chương 1794.
Bình Luận (0)
Comment