Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1793 - Chương 1793. Bom Ác Ma!

Chương 1793. Bom Ác Ma!
Chương 1793. Bom Ác Ma!

Hai bên đã bắt đầu tranh đấu từ rất lâu về trước. Đáng tiếc, đối phương quả thực có thiên tư xuất chúng, từ đầu đến cuối Ngột Não Ma Hoàng đều không thể chiếm được chỗ tốt từ trên thân đối phương, vẫn luôn là kẻ thất bại.

Mà Vương Đằng lại vừa lúc đánh bại Euphelia, điều này khiến Ngột Não Ma Hoàng nhìn thấy được một tia hi vọng.

Nếu có thể bồi dưỡng hắn, chờ sau khi Euphelia hoàn toàn nắm giữ lĩnh vực Huyết Hải mới đánh bại nó (Euphelia), vậy chẳng phải chứng minh nó mạnh hơn đối phương sao.

Cho nên trời xui đất khiến mới làm Vương Đằng trở thành môn đồ của Ngột Não Ma Hoàng.

Khi vận may đến, muốn ngăn cũng không ngăn nổi.

“Đến lúc đó lại xem vậy.” Vương Đằng nghĩ trong chốc lát, không khỏi lắc đầu, quyết định nhìn tình huống rồi quyết định.

Nhưng tên Huyết Luân kia cho rằng chỉ bằng một túi Huyết Ma tinh này là muốn triệt tiêu hai lần ra tay khi trước, thì thực sự ngây thơ quá rồi đó! Vương Đằng hắn là người dễ nói chuyện như vậy sao?

Thù đều ghi lại trên quyển sổ nhỏ, nhất định không dễ lau đi như vậy.

Vương Đằng cũng không có thói quen xoá thù.

Về phần Huyết Ma tinh này, hắn đương nhiên nhận lấy.

Vương Đằng cầm Huyết Ma tinh, có liên quan gì đến Giáp Đằng Ưng đâu.

“Đúng rồi, Huyết Ma tinh này rốt cuộc là thứ gì?” Vương Đằng lục lọi ký ức của Hư Vô Thôn Thú, phát hiện không có ký ức liên quan. Hư Vô Thôn Thú cũng không phải biết tất cả mọi chuyện.

Thế là hắn trực tiếp hỏi Viên Cổn Cổn, xem nó có biết hay không.

“Huyết Ma tinh, hình như ta từng nghe nói ở đâu rồi ấy.” Viên Cổn Cổn trầm ngâm, dường như cũng đang tìm tòi ký ức tồn trữ của bản thân. Một lát sau, ánh mắt nó sáng lên, nói: “Ta nhớ ra rồi, ta đã từng thấy ghi chép liên quan tới Huyết Ma tinh. Đây là một loại tinh thạch đặc biệt của loài Hắc Ám Huyết tộc, được tạo thành thông qua tinh huyết ngưng tụ, có trợ giúp tăng lên thể chất…”

Qua lời giải thích của Viên Cổn Cổn, Vương Đằng đã dần biết được tác dụng của Huyết Ma tinh, đôi mắt càng ngày càng sáng lên.

Đồ tốt!

Thế mà có thể tăng lên thể chất, cực kỳ thích hợp dùng để luyện thể.

Vương Đằng nhận được tổng cộng tám mươi nghìn viên Huyết Ma tinh. Nếu dùng chúng để tu luyện ‘Cổ Thần thân’, hoàn toàn có thể tăng lên không ít, như vậy thì có thể tiết kiệm được không ít thuộc tính trắng, bây giờ hắn quả thật rất nghèo.

Như vậy xem ra, tên Huyết Luân kia thật sự đã tặng cho hắn một phần quà lớn.

Vương Đằng cười hì hì trong lòng, ném Huyết Ma tinh vào trong trang bị không gian, chờ có thời gian thì lấy ra tu luyện, tình hình bây giờ rõ ràng không thích hợp.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày kế tiếp, Vương Đằng đi tới đại điện của Ngột Não Ma Hoàng.

Thọt Não Ma Hoàng này vẫn ngồi trên vương toạ, ngay cả tư thế đều không thay đổi chút nào, giống ngày hôm qua y như đúc.

Nó cũng không nói lời thừa, trực tiếp mang Vương Đằng rời khỏi đại điện, lại một lần xuyên ra bên ngoài mười cây số.

Hôm nay Vương Đằng có chuẩn bị, cho nên không vội vàng bắt đầu tu luyện, mà là lấy ra một đống vấn đề tối hôm qua vắt hết óc mới nghĩ ra được hỏi Ngột Não Ma Hoàng.

Lắm miệng - Thuật kéo dài thời gian!

Ngột Não Ma Hoàng thấy hắn không chỉ có thiên phú tốt, mà còn hiếu học như vậy, lập tức cảm thấy mình đã tìm được một môn đồ tốt, thế là trả lời từng câu một.

Hơn nữa điều này cũng chứng minh Vương Đằng không phải là cái gì cũng hiểu, nó vẫn có thứ có thể truyền thụ cho hắn.

Nó cũng bị tốc độ lĩnh ngộ của Vương Đằng doạ sợ, có thể kéo dài một ít thời gian, nó cũng rất vui lòng.

Hai bên có thể nói là mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, mặt ngoài một bộ sư từ đồ hiếu, trong lòng đều có tính toán của bản thân.

Bên kia, sau khi Vương Đằng và Ngột Não Ma Hoàng rời đi, một bóng dáng mặc trường bào màu đen lặng yên không một tiếng động đi vào trong đại điện.

Đúng là phân thân Hư Vô Thôn Thú.

Hắn có một mái tóc màu tím đen dài, diện mạo lại không giống bản tôn Vương Đằng, mà là thay đổi thành một diện mạo khác.

Mặc dù Hư Vô Thôn Thú không có thiên phú biến hình ngụy trang, nhưng ký ức truyền thừa của hắn vô cùng dồi dào, trong đó tự nhiên có kỹ năng có thể thay đổi vẻ ngoài.

Đồng thời hắn cũng thi triển phương pháp ẩn nấp thân hình, để mình đan xen vào hư không và hiện thực. Đây là thiên phú của hắn, rất khó bị phát hiện.

Mà làm như thế, thật ra là để tránh bị Đại Nham Khuê Giáp Long Thú phát hiện.

Lúc này, đôi mắt màu tím đen thâm thuý mà cao quý hiện lên một tia sáng, nhìn quanh đại điện.

Nhưng đại điện này một mảnh trống rỗng, căn bản không có cái gì, chứ đừng nói tới một viên Ma noãn lớn như vậy.

Hư Vô nhíu mày, Hư Vô là tên Vương Đằng đặt cho phân thân này, chính hắn cũng vui vẻ tiếp nhận.

Lúc này, hắn đi đến trên vách tường đại điện, tìm kiếm từng tấc một, muốn xem thử có cửa ngầm nào tồn tại hay không.

Nếu như không có, Ma noãn rất có thể bị giấu ở nơi khác.

Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ sau chốc lát đã tìm kiếm tường đá hai bên trái phải xong, cuối cùng chỉ còn lại tường đá phía sau vương tọa còn chưa tìm kiếm. Hắn đi thẳng tới trước tường đá, đưa tay đè lên tường đá cảm ứng một phen.

“Tìm được rồi!” Trong mắt Hư Vô lóe lên một tia ý mừng.

Trong cảm ứng của hắn, có một cửa ngầm ở nơi bên tay trái hắn không đến một mét. Hắn đi thẳng đi qua, xác định phía sau cửa không có những người khác canh giữ, thân hình đột nhiên mờ đi, sau đó xuyên qua.

Đây đặc tính hắn có sau khi đan xen bản thân vào hư không và hiện thực, có thể xuyên qua phần lớn trở ngại mà không cần phá hỏng nó.

Sau khi bước vào cửa, đi tới thêm năm, sáu bước là có thể nhìn thấy một căn phòng không lớn không nhỏ.

Căn phòng này rất đặc biệt, bốn phía bày ra đủ loại máy móc, thiết bị, trên máy móc đang loé ra ánh sáng đủ loại màu sắc!

Hình ảnh như vậy, khiến Hư Vô lóe lên vẻ kinh ngạc trong mắt.

Hết chương 1793.
Bình Luận (0)
Comment