Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1801 - Chương 1801. Hãy Chôn Vùi Toàn Bộ Võ Giả Nhân Tộc Tại Đây!

Chương 1801. Hãy chôn vùi toàn bộ võ giả Nhân tộc tại đây!
Chương 1801. Hãy chôn vùi toàn bộ võ giả Nhân tộc tại đây!

Bùm!

Trong tiếng nổ đinh tai, lồng phòng ngự rung lên bần bật rồi bị vỡ tan, song song biến mất, có thể thấy pháo nguyên lực kia mạnh cỡ nào.

Những khẩu pháo nguyên lực này được bắn ra từ các chiến hạm cấp Hằng Tinh trở lên, trong đó không thiếu chiến hạm cấp Vũ Trụ, thậm chí có cả chiến hạm cấp Vực Chủ. Uy lực đương nhiên không phải bàn.

Sắc mặt Ngột Não Ma Hoàng ngày càng u ám.

Uy lực mạnh mẽ như vậy, rõ ràng đối phương có chuẩn bị mà đến.

Nhưng rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra???

Chúng ẩn náu bí ẩn như thế, làm sao có người phát hiện ra sự tồn tại của chúng?

Hơn nữa, người ta đánh đến tận ổ rồi mà chúng không hề phát hiện ra.

Thật không thể tin được!

Ngột Não Ma Hoàng nghĩ nát óc cũng không tài nào đoán ra được chuyện gì đang xảy ra?

Nó hoàn toàn không thể tưởng tượng, trong loài Hắc Ám lại có gián điệp hai mặt.

Bùm! Bùm! Bùm...

Từng đợt oanh tác bay đến, pháo nguyên lực dội thẳng xuống giữa loài Hắc Ám và phát nổ.

Sau cơn hoảng loạn ban đầu, loài Hắc Ám bắt đầu né tránh và chống chọi các đợt pháo nguyên lực oanh tạc.

Dù gì nơi đây cũng là rừng rậm, một khi loài Hắc Ám đã tiến vào trong đó, với tốc độ của chúng sẽ rất khó để phong tỏa.

Ngay cả khi phạm vi bắn phá rộng lớn thì hiệu quả cũng sẽ giảm đi đáng kể.

Vậy nên, nhóm người tướng quân Mokallen từ bỏ oanh tạc bằng pháo nguyên lực và bắt đầu chuyển sang phát động tổng tấn công.

Giết!

Giết!

Giết!

Tiếng chém giết vang vọng bốn phương tám hướng, hàng loạt võ giả liều chết xông ra từ nơi ẩn nấp để bao vây và tiêu diệt loài Hắc Ám đang bỏ chạy tán loạn.

Loài Hắc Ám không ngờ có nhiều võ giả Nhân tộc ẩn nấp xung quanh chúng như thế, vì mải bỏ chạy mà chúng không kịp phản ứng, khiến chúng bị võ giả Nhân tộc diệt trừ không ít.

“Là Nhân tộc!”

Đám Huyết Luân loài Hắc Ám trông thấy cảnh tượng này thì đều nghiến răng nghiến lợi, căm phẫn cùng mình.

Chúng lại bị võ giả Nhân tộc giết ngược lại.

Lần đầu tiên trong đời, từ cổ chí kim chỉ có chúng là đi xâm lược Nhân tộc và tàn sát trắng trợn Nhân tộc, nhưng bây giờ thì ngược lại, Nhân tộc đã bắt đầu tàn sát lại chúng.

Quả là một nỗi ô nhục!

“Đại nhân, làm sao bây giờ?” Giáp Fred lo lắng hỏi.

Đôi mắt của Ngột Não Ma Hoàng bừng lên lửa giận, tựa như một ngọn núi lửa sắp phun trào, vẻ mặt dữ tợn. Nó nói: “Nếu lũ Nhân tộc này đã muốn chết, vậy chúng ta hãy phát động chiến tranh trước đi!”

“Ta sẽ khiến bọn chúng phải trả giá đắt!”

“Mở hành lang không gian, chôn vùi toàn bộ võ giả Nhân tộc tại đây!”

“Rõ!”

Lũ Giáp Fred loài Hắc Ám đều lộ vẻ hung dữ, đôi mắt của chúng lóe sáng, hưng phấn vâng lời.

Vốn dĩ chúng đã đợi lâu lắm rồi, giờ lại bị Nhân tộc phản công, bao nỗi bứt rứt và lửa giận đè nén trong thâm tâm cuối cùng cũng được phản kích.

...

Phừng!

Đột nhiên, trên cơ thể Ngột Não Ma Hoàng bộc phát dao động nguyên lực kinh người, hóa thành một cột sáng đen ngòm phóng thẳng lên không trung.

Mây đen trên trời bị cuốn lại và bắt đầu xoay tròn tít mù, cột sáng đen bùng nổ trên cơ thể Ngột Não Ma Hoàng nện thẳng vào không gian, tỏa ra nguyên lực mênh mông như biển cả.

Không gian vặn vẹo và không ngừng phát ra những tiếng rắc rắc rắc dưới tác động của cột sáng.

Và rồi, không gian xung quanh không thể chịu nổi va chạm, bắt đầu sụp đổ và vỡ thành từng miếng như thủy tinh, hóa thành bột mịn vô hình rồi biến mất trong hư không tăm tối.

Một vòng xoáy sâu thẳm và đen tối từ từ hình thành, phát ra những dao động khủng khiếp.

Vương Đằng đang phi như bay bên trên khu rừng thì đột nhiên trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt thay đổi.

“Hành lang không gian!”

“Loài Hắc Ám mở hành lang không gian!”

Hắn những tưởng loài Hắc Ám ở đây đã là toàn bộ, nhưng không ngờ loài Hắc Ám còn giấu một chiêu này, xem ra chúng đã chuẩn bị sẵn tọa độ không gian để mở ra khi cần.

Lúc này đáy lòng Vương Đằng đang chấn động, sắc mặt thật thâm trầm.

Tình huống này thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn, trong tin tức mà hắn nhận được trước đó không hề nhắc đến hành lang không gian này.

Hắn không biết rằng thông tin này chỉ do mình Ngột Não Ma Hoàng nắm giữ, đến các loài Hắc Ám khác cũng không hề hay biết.

Hơn nữa, đó chỉ là biện pháp đề phòng vốn không cần dùng đến, mà chỉ được dùng trong những tình huống bất khả kháng xảy ra.

Và không nghi ngờ gì nữa, chính là tình huống lúc này đây.

Lúc này, có mấy tiếng xe gió truyền đến từ phía tước.

Vương Đằng ngoái đầu lại thì thấy nhóm mấy người tướng quân Mokallen đang tức tốc lại gần, chẳng mấy đã tới chỗ hắn.

“Thượng tá Vương Đằng!”

Mấy người tướng Thích Nguyên Câu nhìn hắn từ trên xuống dưới, quan tâm hỏi: “Ngươi ổn chứ?”

“Ta không sao.” Vương Đằng vội vàng nói: “Giờ không phải là lúc nói chuyện này, loài Hắc Ám đã mở hành lang không gian, chỉ e sẽ có một lượng lớn loài Hắc Ám sắp đổ bộ xuống đây.”

“Yên tâm, ta đã đoán trước được tình huống này rồi. Chiến hạm của chúng ta đã trải rộng tứ phía, phong tỏa cả dãy núi này, cho dù loài Hắc Ám có tới cũng không thể rời khỏi dãy núi này, lần này nhất định phải khiến chúng một đi không trở lại.” Tướng quân Mokallen tự tin nói.

“Vậy thì tốt!” Vương Đằng nghe hắn nói xong thì thoảng thở phào nhẹ nhõm.

Uỳnh uỳnh!

Trên bầu trời vang lên tiếng nổ đì đùng, lôi đình oánh bạc giáng thẳng xuống từ hư không thăm thẳm, chiếu rọi bầu trời xám xịt thành sắc trắng chói lòa.

Giữa những lằn sét không ngừng chớp lóe, vòng xoáy không gian càng lúc càng lớn, nhoáng cái đã rộng ra hơn chục trượng.

“Hành lang không gian sắp mở ra hoàn toàn rồi, chúng ta mau tới đó.” Tướng quân Mokallen vội vàng nói.

“Đi!”

Mọi người vội vã lao nhanh về phía khe núi. Nếu như loài Hắc Ám đột nhiên xuất hiện quá nhiều thì võ giả Nhân tốc nhất định sẽ bị lép vế, họ phải đến đó để ngăn cản.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Tiếng sấm chớp vang vọng trên màn trời, vòng xoáy không gian mở rộng cả trăm trượng, gần như bao phủ toàn bộ bầu trời như không hề có giới hạn.

Đằng sau xoáy nước không gian đột nhiên lóe lên một luồng ánh sáng đỏ quái quỷ.

Hết chương 1801.
Bình Luận (0)
Comment