May mà đối phương ở bên kia hành lang không gian, chỉ sợ không thể làm được một điểm này.
“Chờ một chút.” Ánh mắt Vương Đằng nhìn chằm chằm vào bàn tay vĩ đại kia, hít một hơi dài, trầm giọng nói.
Phân thân Hư Vô Thôn Thú không nói gì.
Đây là điên cuồng thăm dò sát giới hạn nguy hiểm!
Không khí lập tức căng chặt đến cực hạn, nguy cơ tử vong tràn ngập ở trên đầu Vương Đằng. Bàn tay vĩ đại kia chộp xuống, gió mạnh thổi tóc hắn bay loạn điên cuồng, áp khí khủng khiếp hung hăng nghiền ép xuống.
Rầm!
Thân hình của Vương Đằng lập tức khụy xuống.
Khoảng cách càng ngày càng gần, tám ngàn mét, bảy ngàn mét, năm ngàn mét, một ngàn mét, năm trăm mét… Bàn tay vĩ đại đã đến ngay trước mắt.
Vương Đằng cũng sắp không nhịn nổi, cơ hội hắn muốn chờ vẫn chưa xuất hiện.
“Chết!” Giọng nói lạnh như băng của loài Hắc Ám cấp Ma Tôn vang vọng ầm ầm trong trời đất, khiến người ta lạnh lẽo toàn thân.
“Hư Vô!” Vương Đằng thầm kêu một tiếng.
Hư Vô đang định ra tay, đột nhiên vào đúng lúc này.
Một tia sáng rọi nội liễm đến mức tận cùng đột nhiên lóe lên trong hư không, xẹt qua trên cánh tay của loài Hắc Ám cấp Ma Tôn.
Phụt!
Máu đen phun ra, giống như mưa to đổ xuống, cánh tay kia đột nhiên khựng lại giữa không trung, sau đó rơi xuống theo tiếng động.
“A!” Tiếng kêu thảm thiết thê lương đột ngột vang lên.
Tiếng kêu thảm thiết thê lương quanh quẩn trong trời đất!
Vương Đằng ngơ ngác cả người.
Tướng quân Mokallen cũng ngơ ngác cả người!
Tất cả những người khác đều đang ngớ ra, kể cả loài Hắc Ám cũng có vẻ mặt ngạc nhiên.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Chuyện này là thế nào vậy?
Tiếng kêu thảm thiết từ đâu ra, thê thảm như thế, đau khổ tột cùng như thế, thật sự là nghe thấy đau lòng, nhìn thấy rơi lệ.
Bởi vì chuyện xảy ra quá nhanh, mọi người tạm thời còn chưa biết đã có chuyện gì.
Chỉ trong nháy mắt đó, một cánh tay to lớn đã rơi từ trên không trung xuống, máu tươi màu đen giống như trời mưa to đổ xuống, tình cảnh cực kỳ nguy nga.
“Má ơi!” Vương Đằng đột nhiên phục hồi tinh thần lại, vội vàng né tránh, bởi vì cánh tay kia ở ngay trên đầu hắn, giờ phút này đã bị chém đứt nên đang nện xuống chỗ hắn.
Còn có máu màu đen kia, hoàn toàn đổ xuống trên đầu.
Vèo!
Vương Đằng không tiếc sử dụng ‘Không Thiểm’, tránh khỏi khu vực máu đen đổ xuống rất nhiều, xuất hiện ngoài ngàn dặm.
Rầm!
Cánh tay vĩ đại đập xuống mặt đất vang lên tiếng nổ ầm ầm, đè gãy không ít cây cối, bắn bụi mù lên.
Xèo xèo xèo…
Máu màu đen cũng đổ xuống, nhưng lại giống như có được tính ăn mòn rất mạnh, mặt đất chỗ nó rơi xuống bốc lên khói đen, lập tức ăn mòn mặt đất đến gồ ghề, hoàn toàn thay đổi.
Một mảng lớn cây cối càng gặp tai họa, máu đen đụng phải lập tức héo rũ hư thối.
Có vài loài Hắc Ám và võ giả Nhân tộc bị máu màu đen chạm vào, lập tức đều phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị hòa tan trong phút chốc.
Nếu là bộ phận quan trọng trên thân thể bị máu màu đen chạm vào thì lập tức không cứu được tại chỗ.
Lại có một số người bị máu màu đen chạm vào tứ chi, lúc bọn họ ý thức được không thể ngăn cản, chỉ có thể cụt tay cụt chân để giữ mạng, hình ảnh máu tanh thảm thiết đến cực hạn.
“Thế này…” Rất nhiều người nhìn thấy một màn này đều có vẻ mặt hoảng sợ.
“Nguy hiểm thật!” Vương Đằng nheo mắt lại, sau lưng không nhịn được đổ mồ hôi lạnh, vội vàng kiểm tra bản thân từ trên xuống dưới một phen, thấy không bị dính máu đen vào mới nhẹ nhàng thở ra.
“Mau tránh ra!” Hắn lập tức hét lớn lên.
Còn có rất nhiều máu đen đang rơi xuống, võ giả xung quanh ào ào né ra.
“Grào!
“Là ai? Ai, dám chặt đứt cánh tay của bản tôn!”
“Cút ra đây cho ta!”
Lúc này tiếng gầm giận dữ cuối cùng đã vang lên, quả thật rung trời đụng đất, giống như muốn phá nát mảnh trời đất này vậy.
Vô số võ giả Nhân tộc và loài Hắc Ám đều bịt kín tai, trên mặt thống khổ, cảm thấy đầu như muốn nứt ra.
Khủng khiếp!
Một khi loài Hắc Ám cấp Ma Tôn tức giận, đó là khủng khiếp như vậy.
Kể cả Vương Đằng cũng chau mày. Nếu không nhờ tháp Cửu Bảo Phù Đồ tản ra từng trận ánh vàng ở trong đầu, ngăn cản âm thanh này bên ngoài, chỉ sợ hắn cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu.
Nhưng hình như hắn đột nhiên cảm giác có thứ gì đó chảy ra từ trong lỗ mũi, giơ tay lên chùi, trên tay đỏ sẫm.
Chảy máu mũi rồi!
Vương Đằng thoáng thay đổi sắc mặt.
Thật mạnh!
Rõ ràng hắn đã chặn âm thanh khủng khiếp kia, nhưng vẫn bị chấn động đến chảy máu mũi.
May mà ảnh hưởng không lớn, có thể khôi phục rất nhanh.
Vương Đằng khẽ thở phào, nhìn đám người tướng quân Mokallen, phát hiện bọn họ đều không chịu nổi, nhíu mày lại, lỗ tai lỗ mũi đều rỉ máu.
Không ngờ kể cả cường giả cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ đều không đỡ nổi!
Loài Hắc Ám cấp Ma Tôn thật sự khủng khiếp như vậy!!!
Loài Hắc Ám ở xung quanh đều bị lan đến, đặc biệt là loài Hắc Ám cấp thấp, mỗi một loài Hắc Ám đều ôm đầu thét lên, thống khổ lạ thường.
Sắc mặt Vương Đằng kỳ quái.
Loài Hắc Ám cấp Ma Tôn này là kẻ ngang ngược tàn nhẫn!
Nóng giận lên thì kể cả người mình đều không bỏ qua cho!
Lúc này, đám loài Hắc Ám Ngột Não Ma Hoàng đã hoảng sợ đến hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Cuối cùng chúng nó đã phản ứng kịp, tiếng kêu thảm thiết thê lương vừa rồi rõ ràng là do chính Ma Tôn đại nhân phát ra.
Cánh tay của nó bị người chặt đứt!!!
Là ai?
Rốt cuộc là ai?
Lại có thể chặt đứt cánh tay của Ma Tôn đại nhân!
Đột nhiên, đồng tử của tất cả mọi người chợt co rụt lại.
Chỉ thấy trong hư không trước mặt có một bóng người chậm rãi lơ lửng hiện ra.
Đó là một người đàn ông, mái tóc trắng như tuyết tùy ý rối tung trên vai, nhẹ nhàng tung bay trong gió.
Nhìn từ bóng lưng có lẽ sẽ cho rằng hắn là một ông lão, nhưng dáng vẻ của hắn lại giống như thanh niên, khuôn mặt nhẵn bóng, đẹp trai đến phát hờn, thoạt nhìn còn trẻ đẹp mắt hơn cả nam nữ thanh niên mười mấy tuổi đương thì thanh xuân.
Xuất hiện của hắn khiến cả trời đất đều không khỏi yên tĩnh, giống như vạn vật thần phục, không dám phát ra tiếng.