Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1820 - Chương 1820. Đại Nham Khuê Giáp Long Thú Bị Sắp Xếp Rõ Ràng! (3)

Chương 1820. Đại Nham Khuê Giáp Long thú bị sắp xếp rõ ràng! (3)
Chương 1820. Đại Nham Khuê Giáp Long thú bị sắp xếp rõ ràng! (3)

Giống như kim loại va vào nhau, ánh đao chém lên trên quầng sáng, lại bị chặn.

Ngột Não Ma Hoàng không hề rảnh rỗi, cầm chiến chùy màu đỏ sậm trong tay, một chùy nện về phía một chỗ hư không, khiến hư không chấn động, sinh ra vết nứt không gian.

Thân hình của tướng quân Mokallen bị ép ra, không thể không bỏ qua công kích Đại Nham Khuê Giáp Long thú, nghênh chiến Ngột Não Ma Hoàng.

Rầm!

Hai bên lại va chạm lần nữa, mà Đại Nham Khuê Giáp Long thú cũng gia nhập vào, móng lớn của nó liên tục đánh ra, ép nổ hư không, khiến tướng quân Mokallen mệt mỏi ứng phó.

Ngột Não Ma Hoàng và Đại Nham Khuê Giáp Long thú liên thủ, tướng quân Mokallen thật sự rơi vào thế yếu.

“Tiếp tục như vậy không phải là cách.” Sắc mặt Vương Đằng nghiêm nghị nói.

“Xem ra muốn để cho một mình Mokallen ngăn cản Thọt Não Ma Hoàng và Đại Nham Khuê Giáp Long thú này thật sự không thực tế.” Bạch Sơn hầu bình tĩnh nói.

“Đại lão, lúc gấp gáp như vậy, có thể đừng tỏ vẻ không hề quan trọng như vậy được không.” Có rất nhiều cmn khó chịu hắn không nói ra, chỉ chế nhạo trong lòng, nhưng đối mặt với cấp Bất Hủ phong hầu, cuối cùng Vương Đằng vẫn không nói gì cả, chỉ dùng ánh mắt nhìn hắn, nhìn hắn…

“Khụ, thôi, sử dụng pháo Tiêm Tinh đi!” Cuối cùng Bạch Sơn hầu không chịu nổi ánh mắt của Vương Đằng, vội ho một tiếng.

“Pháo Tiêm Tinh!” Vương Đằng lập tức sửng sốt, sau đó phản ứng kịp.

Đúng vậy, không có cường giả cấp Giới Chủ thì vẫn còn có vũ khí nguyên lực cấp Giới Chủ!

Nếu là cường giả cấp Giới Chủ khác, có thể pháo Tiêm Tinh sẽ không có tác dụng lớn đến vậy, dù sao rất khó nhắm trúng. Nhưng thân hình của Đại Nham Khuê Giáp Long thú khổng lồ như thế, thật sự chính là bia ngắm tốt nhất.

“Pháo Tiêm Tinh ở đâu?” Vương Đằng vội vàng hỏi.

“Đang ở đó.” Bạch Sơn hầu nhìn một vệ tinh thiên nhiên của hành tinh phòng ngự số 29, nói.

Ánh sao chớp lóe trong mắt Vương Đằng, không khỏi giật mình.

Hóa ra pháo Tiêm Tinh luôn ở trên vệ tinh số 3!

Hành tinh phòng ngự số 29 có tổng cộng năm vệ tinh thiên nhiên xoay tròn xung quanh, tùy tiện lấy chữ số từ một đến năm để đặt tên, vệ tinh mới vừa rồi Bạch Sơn hầu chỉ là vệ tinh số 3.

Thật ra trên mỗi một vệ tinh đều tồn tại vũ khí nguyên lực mạnh mẽ, nhưng mà lúc này Đại Nham Khuê Giáp Long thú vừa vặn ở trong phạm vi công kích của vệ tinh số 3 mà thôi.

“Ngươi cũng biết, trong vũ trụ này có thể xuất hiện một vài cự thú Tinh Không bất cứ lúc nào, sao lại không có vũ khí nguyên lực mạnh mẽ được.” Bạch Sơn hầu nói.

“…” Vương Đằng cảm thấy mình bị khinh bỉ.

Bạch Sơn hầu này hơi tệ, rõ ràng là một bậc cha chú, không thể thân thiện hơn với hắn, một bậc con cháu sao

Nhưng lúc này nghĩ đến, Đại Nham Khuê Giáp Long thú này đã được bố trí rõ ràng!

Ngay khi hai người nói chuyện, trên vệ tinh số 3 đột nhiên có một ánh sáng mãnh liệt sáng lên, dao động nguyên lực khủng khiếp tản ra.

Pháo Tiêm Tinh đang tích tụ năng lượng!

“Graooo!”

Đại Nham Khuê Giáp Long thú giống như cảm nhận được cái gì, nó phát ra tiếng rít gào bất an. Nguyên lực màu vàng đậm bắt đầu khởi động, ngưng tụ thành một màn sáng vô cùng dày ở trên thân hình của nó.

Rầm!

Ngay sau đó một sáng rọi lộng lẫy bộc phát ra từ trên vệ tinh số 3, lập tức bắn về phía Đại Nham Khuê Giáp Long thú, tiếng nổ ầm vang lên trong hư không.

Pháo Tiêm Tinh bắn ra, một cột sáng kéo dài ra từ trên vệ tinh số 3, công kích nguyên lực khủng khiếp lập tức rơi lên trên thân hình vĩ đại của Đại Nham Khuê Giáp Long thú.

Pháo Tiêm Tinh bị màn sáng màu vàng đậm kia ngăn cản, giống như đứng im, nhưng rất nhanh trên màn sáng kia đã xuất hiện từng vết rách, giống như mạng nhện lan tràn ra bốn phía.

“Graooo!” Đại Nham Khuê Giáp Long thú gầm lên giận dữ, nguyên lực màu vàng sậm trong cơ thể liên tục không ngừng trào ra, rót vào trong màn sáng.

Sắc mặt Vương Đằng nghiêm nghị.

Đại Nham Khuê Giáp Long thú này thật mạnh!

Chặn được cả pháo Tiêm Tinh!

“Phí công!” Bạch Sơn hầu lại cười lạnh.

Rầm!

Vừa dứt lời, màn sáng màu vàng đậm này đã ầm ầm nổ tung dưới pháo Tiêm Tinh, pháo Tiêm Tinh lập tức bắn phá lên thân hình của Đại Nham Khuê Giáp Long thú.

“Graooo!”

Tiếng kêu của Đại Nham Khuê Giáp Long thú lập tức thay đổi. Nó vô cùng đau đớn, pháo Tiêm Tinh xuyên thủng thân thể của nó, bắn ra rất nhiều máu, lơ lửng trong hư không.

Vương Đằng nhìn xem trợn tròn mắt há hốc mồm.

Pháo Tiêm Tinh này thật trâu bò!

Một phát pháo đánh bị thương nặng Đại Nham Khuê Giáp Long thú vốn lấy lực phòng ngự nổi danh, giờ phút này Vương Đằng đều muốn khoác lác về pháo Tiêm Tinh!

Vương Đằng vô cùng rõ ràng nham giáp ở trên thân Đại Nham Khuê Giáp Long thú cứng rắn cỡ nào, nhưng dưới pháo Tiêm Tinh lại giống như tờ giấy, hoàn toàn không ngăn cản được uy lực khủng khiếp kia.

“Thấy được chưa, không có gì phải lo lắng.” Bạch Sơn hầu khoanh tay đứng, thản nhiên nói.

“Vị đại lão này lại bắt đầu ra vẻ.” Lúc này Vương Đằng rất muốn lấy một quả dưa hấu ra ngồi bên cạnh xem cuộc chiến.

Dáng vẻ lúc này của Bạch Sơn hầu, tổng kết lại chỉ là tám chữ.

Chuyện bình thường thôi, đều ngồi xem đi!

“Graooo!” Đại Nham Khuê Giáp Long thú đau đớn gào thét, phẫn nộ chớp động lên trong cặp đồng tử vĩ đại. Cái miệng khổng lồ mở ra, một quả cầu sáng vĩ đại màu vàng sậm cấp tốc ngưng tụ.

“Một phát pháo mới vừa rồi đã chọc giận nó, nó định công kích pháo Tiêm Tinh!” Vương Đằng biến sắc nói.

“Đi thôi!” Bạch Sơn hầu đột nhiên nói.

“Làm gì?” Vương Đằng ngớ ra.

“Đi quấy nhiễu Đại Nham Khuê Giáp Long thú, chẳng lẽ để cho nó công kích pháo Tiêm Tinh sao.” Bạch Sơn hầu nói.

“Không phải chứ, để cho ta đi à?” Vương Đằng há hốc mồm. Đối phương mạnh như vậy, hắn đi qua chẳng phải chịu chết sao? Đại lão không dẫn người chơi như vậy được không.

“Ngươi không đi, chẳng lẽ để cho ta đi?” Bạch Sơn hầu tức giận nói.

“Nhưng ta không đánh lại.” Vương Đằng lắc đầu liên tục, hắn không làm chuyện này.

“Chỉ kêu ngươi quấy nhiễu nó, chứ không kêu ngươi thật sự đánh nhau với nó, lấy thủ đoạn không gian của ngươi ra dùng đi.” Bạch Sơn hầu thúc giục: “Nếu như ngươi còn không ra tay, pháo Tiêm Tinh sẽ bị xóa sạch!”

Hết chương 1820.
Bình Luận (0)
Comment