Viên Cổn Cổn không khỏi sửng sốt, nhưng không hề do dự, vội vàng bổ sung năng lượng cho pháo nguyên lực một lần nữa.
“Graooo!”
Tiếng gầm gừ vang lên, Đại Nham Khuê Giáp Long thú vẫn không chết, nó lao ra khỏi phạm vi pháo nguyên lực bắn phá, toàn thân tản ra tia sáng màu vàng sậm, giống như tạo thành một lồng phòng hộ ở trên người nó.
“Không ổn! Mau tránh ra!” Ánh mắt Vương Đằng co rụt lại, vội vàng quát to.
Chỉ thấy sau khi Đại Nham Khuê Giáp Long thú lao ra khỏi phạm vi nổ mạnh đã lập tức phóng về phía Ma Sát. Tốc độ của nó cực nhanh, giống như triệt để bùng nổ, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Ma Sát, toàn bộ thân hình khổng lồ đụng lên trên vỏ ngoài bằng sắt thép cứng rắn của Ma Sát.
Ầm rầm!
Một tiếng vang thật lớn quanh quẩn trong hư không.
Viên Cổn Cổn kịp thời mở lồng phòng ngự của Ma Sát ra, va chạm với Đại Nham Khuê Giáp Long thú.
Phi thuyền khổng lồ không thể thừa nhận được lực lớn này, lại bị đụng bay ra ngoài, ầm ầm va chạm lên trên một thiên thạch bay qua.
Lồng phòng hộ bên ngoài phi thuyền ầm một tiếng vỡ vụn ra!
Vương Đằng thay đổi sắc mặt, không ngờ Đại Nham Khuê Giáp Long thú liều chết đánh lại mạnh mẽ đến như thế, thật sự không hổ là cự thú hắc ám có thể sánh ngang với cấp Giới Chủ, cho dù đã thế suy sức yếu nhưng vẫn không hề thả lỏng.
Va chạm mới vừa rồi không phải không ảnh hưởng đến Đại Nham Khuê Giáp Long thú. Nó lắc đầu, hồi lâu mới bình thường lại, sau đó ánh mắt hung ác nhìn phi thuyền Ma Sát, định lại thêm một lần nữa.
Một lần này nó nhất định có thể đánh vỡ phi thuyền này thành sắt vụn.
“Viên Cổn Cổn, đứng cứng đối cứng, Đại Nham Khuê Giáp Long thú này định liều mạng rồi.” Vương Đằng vội vàng truyền âm cho Viên Cổn Cổn.
Viên Cổn Cổn cũng phát hiện ra một điểm này, vội vàng khống chế Ma Sát chạy thoát ra khỏi thiên thạch, bay đi nơi xa.
Va chạm mới vừa rồi chẳng những đã đánh nát lồng phòng hộ, còn khiến bản thể của phi thuyền tổn hao 30%, Ma Sát tuyệt đối không thể thừa nhận được một đòn như vậy nữa.
“Graooo!”
Đại Nham Khuê Giáp Long thú đuổi theo Ma Sát, xem ra nó quyết tâm muốn giải quyết Ma Sát trước.
Ánh mắt Vương Đằng ngưng lại, lực không gian trong cơ thể dao động ra, cuốn quanh thân thể hắn.
Trước đó loài Hắc Ám mở ra hành lang không gian đã tạo thành rất nhiều bong bóng thuộc tính không gian, còn có vết nứt không gian được tạo ra bởi chiến đấu giữa các cường giả đều sẽ hình thành ra, tất cả đều bị Vương Đằng nhặt lấy hấp thu, khiến thể không gian của hắn tăng lên rất nhiều.
‘Thể không gian’: 208500/300000 (tam giai)
Tuy rằng thể không gian vẫn tam giai, nhưng không thể nghi ngờ đã mạnh hơn trước rất nhiều lần, Vương Đằng cũng không biết có thể gây tổn thương đến Đại Nham Khuê Giáp Long thú được hay không, nhưng đây là thủ đoạn mạnh nhất hiện giờ của hắn, chỉ có thể thử một lần thôi.
Rầm!
Lực không gian thổi quét ra, xoay tròn xung quanh Vương Đằng, cấp tốc hình thành một vòi rồng.
Không gian xung quanh theo đó vỡ ra, hóa thành hư vô vô tận, một ngọn gió vô hình thổi tới, vô cùng sắc bén, giống như có thể cắt được vạn vật.
Đại Nham Khuê Giáp Long thú lập tức cảm nhận được gì, một con mắt nghi ngờ nhìn về phía Vương Đằng.
“Viên Cổn Cổn, giữ chân nó.” Vương Đằng trầm giọng nói.
“Một chiêu kia sao.” Ánh sao lóe lên trong mắt Viên Cổn Cổn, nó nhìn Đại Nham Khuê Giáp Long thú trước mắt, nhếch miệng cười: “Tên to xác, đến đây cùng chơi đùa nào!”
Rầm rầm rầm…
Từng phát pháo nguyên lực đánh ra từ trên phi thuyền Ma Sát, tiến hành quấy rối Đại Nham Khuê Giáp Long thú. Những công kích này không đạt đến trình độ công kích cấp Giới Chủ, nhưng lại có thể tổn thương đến cấp Giới Chủ, công kích như vậy vốn không đáng để Đại Nham Khuê Giáp Long thú quan tâm đến.
Thật ra Viên Cổn Cổn cũng thịt đau, đây đang đốt đều là tiền cả!
Mỗi một phát pháo đều tiêu tốn rất nhiều nguyên thạch, nếu không phải giá trị con người của Vương Đằng phong phú, bọn họ đã sớm không chơi nổi.
Cho dù là cường giả cấp Giới Chủ đoán chừng đều không dám không hề kiêng nể gì dùng pháo nguyên lực cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ như vậy.
Có Viên Cổn Cổn giữ chân, Vương Đằng mới có thể yên tâm thi triển chiêu lớn.
Bão không gian khủng khiếp càng ngày càng khổng lồ ở trước mặt hắn, thổi quét ra, thiên thạch xung quanh đều bị cuốn vào trong đó, lập tức bị khuấy vỡ, hư không chấn động, dao động đáng sợ lan ra.
Kể cả chính Vương Đằng khi nhìn thấy quy mô của bão không gian này đều hơi líu lưỡi.
Hình như không cẩn thận lại làm lớn!
“Viên Cổn Cổn, dẫn Đại Nham Khuê Giáp Long thú về đây.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, cảm thấy tương đối, nếu như bão không gian này còn không rời tay, hắn sẽ không khống chế nổi nữa.
Sau khi thể không gian tăng lên, uy lực của bão không gian này cũng tăng mạnh lên rất nhiều, hiện giờ cho dù lấy thân thể hắn đều có phần không chịu đựng nổi.
Viên Cổn Cổn nghe được mệnh lệnh của Vương Đằng, lập tức khống chế phi thuyền Ma Sát lượn một đường cong lớn trong hư không, bay tới một hướng khác.
Nó không bay thẳng đến bên chỗ Vương Đằng mà dẫn dụ Đại Nham Khuê Giáp Long thú bay vòng vòng. Dù sao Đại Nham Khuê Giáp Long thú không ngốc, không thể đã biết bên chỗ Vương Đằng có nguy hiểm còn ngốc nghếch đâm đầu vào.
Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, ẩn thân vào trong vết nứt không gian, bão không gian cũng biến mất theo đó.
Trán Vương Đằng đầy mồ hôi, hắn liều mạng khống chế bão không gian, nếu như nó nổ tung là xong phim, đoán chừng cả chính hắn đều phải góp vô.
“Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh lên nữa!”
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Đại Nham Khuê Giáp Long thú, không ngừng lẩm bẩm trong lòng.
Viên Cổn Cổn có được tinh túy của Vương Đằng, chọc tức Đại Nham Khuê Giáp Long thú kêu gào, điên cuồng đuổi theo sát đuôi phi thuyền Ma Sát, miệng khổng lồ há to, cắn răng rắc, muốn cắn phi thuyền Ma Sát.
Khoảng cách của hai bên đã rất gần, gần đến mức chỉ một sơ ý, chỉ sợ phi thuyền Ma Sát sẽ rơi vào trong cái miệng lớn của Đại Nham Khuê Giáp Long thú.
Lúc này Viên Cổn Cổn cũng khẩn trương ghê gớm, trên mặt không có vẻ vui cười, hoàn toàn nghiêm nghị.
Rầm!