Nếu như bình thường, công kích trình độ này chỉ là mưa bụi, nó hoàn toàn có thể mạnh mẽ đột phá, sau đó đến gần chiếc phi thuyền của Nhân tộc kia, phá hủy đi.
Chỉ cần một chưởng, nó đã có thể trực tiếp chụp phi thuyền kia thành đống sắt vụn.
Nhưng giờ phút này nó đã bị thương nặng, cho dù lực công kích hay lực phòng ngự hoặc tốc độ đều hạ thấp xuống rất lớn, khiến nó vô cùng bực tức.
Đúng là hổ lạc đồng bằng bị chó khinh, nó là một cự thú hắc ám vô cùng mạnh mẽ nhưng lại bị một nhân loại cấp Hằng Tinh áp bức đến mức độ này, thật sự đáng giận!
“Graooo!”
Đại Nham Khuê Giáp Long thú không nhịn được gầm lên căm giận.
Nhưng mà nghênh đón nó vẫn là pháo kích trên phạm vi lớn, Vương Đằng đều sẽ không nương tay.
Sau khi pháo bắn bốn năm lượt, Đại Nham Khuê Giáp Long thú đại khái cũng biết mình không thể đến gần chiếc phi thuyền kia được, không cam tâm tràn ngập trong lòng nó, lại chỉ có thể buông tha, xoay người bỏ chạy vào trong tinh không.
Cho dù như thế nào, cứu mạng trước quan trọng hơn.
“Lại bỏ chạy!” Sắc mặt Viên Cổn Cổn kỳ quái, vội vàng khống chế Ma Sát đuổi theo.
“Để sau.” Vương Đằng vội vàng ngăn nó lại.
“Không đuổi theo.” Viên Cổn Cổn vừa hỏi, đã thấy Đại Nham Khuê Giáp Long Thú ở phía trước lại quay đầu lại, giết ngược về, thật sự dọa nó nhảy dựng lên.
“Sử dụng pháo nguyên lực cấp Giới Chủ.” Vương Đằng nói xong đã đi đến cửa khoang thuyền.
“Đù má, thiếu chút nữa bị lừa.” Sắc mặt Viên Cổn Cổn biến thành màu đen, may mà Vương Đằng nhắc nhở kịp thời, nó khống chế Ma Sát lùi lại phía sau, đồng thời khởi động pháo nguyên lực cấp Giới Chủ, bắt đầu bổ sung năng lượng.
“Ngươi đi làm gì?”
“Ta đi ra ngoài giữ chân nó, ngươi cứ việc chuẩn bị.” Giọng Vương Đằng vừa dứt, đã nhảy ra khỏi phi thuyền.
Một bộ chiến giáp đỏ thắm lập tức bao trùm trên người hắn, đây là chiến giáp cấp Giới Chủ, đối mặt với cự thú như Đại Nham Khuê Giáp Long thú hắn không dám chậm trễ chút nào.
“Graooo!”
Nhìn thấy Vương Đằng xuất hiện, Đại Nham Khuê Giáp Long thú thật sự chính là kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt, gầm lên một tiếng giận dữ, giống như nổi điên xông về phía hắn.
Con kiến bé nhỏ này!
Chính là con kiến bé nhỏ này đã ép nó đến mức độ như vậy!
Ánh mắt Đại Nham Khuê Giáp Long thú đều đỏ, hận không thể xé Vương Đằng thành mảnh nhỏ, lại hung hăng nhai một phen rồi nuốt vào trong bụng.
“Hung dữ như vậy!” Vương Đằng khẽ chớp mi, thân hình chớp động, tránh Đại Nham Khuê Giáp Long thú đang bay nhanh đến, sau đó một đòn sóng âm vô hình kỳ dị truyền ra từ trong miệng hắn.
Vẻ hung dữ lóe lên trong mắt Đại Nham Khuê Giáp Long thú, nó đã sớm có đề phòng với thủ đoạn sóng âm tinh thần kia, lập tức ngưng tụ lực tinh thần, giống như biến thành một tảng đá cứng, ngăn cản đánh sâu vào của trận sóng âm tinh thần này.
Trước đó là lần đầu tiên nó đụng phải cho nên mới bị trúng chiêu hai lần.
Nhưng một lần này nó tuyệt đối sẽ không trúng chiêu.
Quả nhiên, khi sóng âm tinh thần tiến vào trong thức hải của nó đã không thể lay động tinh thần nó ngưng tụ, thể tinh thần tương đương với cấp bậc Vực Chủ đã hiện ra chỗ mạnh mẽ của nó.
“Graooo!”
Đại Nham Khuê Giáp Long thú gầm lên, trong âm thanh này mang theo đắc ý.
Nhưng nó còn chưa kịp vui vẻ, trong đầu đột nhiên truyền đến một trận choáng váng.
“Có, có chuyện gì thế này?”
Choáng váng không duy trì lâu lắm, chỉ trong hai ba giây thì Đại Nham Khuê Giáp Long thú đã khôi phục lại, nó ngớ người ra, trong lòng không thể tin nổi cực độ.
Vương Đằng nhìn thấy dáng vẻ của đối phương lại không nhịn được muốn cười, Đại Nham Khuê Giáp Long thú này thật đúng là đồ ngốc nghếch.
Dễ dàng trúng chiêu như vậy, mệt cho hắn mới vừa rồi còn lo lắng một chút.
Một lần này hắn không chỉ thi triển ‘Sóng Âm Thần’, còn thi triển thêm cả một thủ đoạn sóng âm khác nữa, đó là ‘Sóng Âm Thứ Ma’ đến từ Ma noãn, một loại sóng âm tinh thần càng mạnh càng quỷ dị hơn ‘Sóng Âm Thần’!
‘Sóng Âm Thứ Ma’ này mới là không dấu vết để lần tìm chân chính, trực tiếp xen lẫn trong công kích sóng âm do ‘Sóng Âm Thần’ tạo thành, Đại Nham Khuê Giáp Long thú không am hiểu lĩnh vực tinh thần, đương nhiên không phát hiện ra được.
Nói thật, dáng vẻ dương dương tự đắc mới vừa rồi của Đại Nham Khuê Giáp Long thú, không hiểu sao hơi buồn cười.
Nó cho rằng mình đang đứng ở tầng trung lưu, nhưng không biết rằng Vương Đằng đã đứng ở tầng khí quyển quan sát nó.
Đại Nham Khuê Giáp Long thú thẹn quá thành giận, Nhân tộc này quá giảo hoạt, nó thông minh như vậy còn bị lừa.
Quả nhiên Nhân tộc không phải hạng tốt đẹp gì!
Nó tức giận đồng thời sinh lòng vô cùng cảnh giác với công kích sóng âm quỷ dị kia.
Rõ ràng đã chặn, nhưng vì sao nó vẫn trúng chiêu, rốt cuộc là chỗ nào không đúng?
Lúc này, dao động nguyên lực khủng khiếp tản ra từ trên Ma Sát đã thu hút sự chú ý của nó, nó hung hăng liếc nhìn Vương Đằng, cuối cùng bỏ qua hắn, lao về phía Ma Sát.
Công kích nguyên lực ngưng tụ kia khiến cho nó cảm thấy có một chút uy hiếp, tuyệt đối không thể để cho đối phương tùy tiện bắn ra.
Trí tuệ của Đại Nham Khuê Giáp Long thú không khác gì người thường, nếu không phải nó bị Vương Đằng lừa gạt vài lần, nó không thể bị thương nặng.
Nhưng mà vào đúng lúc này, một đợt sóng âm tinh thần lại đánh sâu vào, không thể ngăn cản xâm nhập vào trong thức hải của nó.
Đại Nham Khuê Giáp Long thú ra sức ngăn cản, nhưng vẫn choáng váng mắt hoa, thân hình dại ra tại chỗ.
Hai ba giây sau, nó lắc đầu, tỉnh táo lại, cuối cùng đã hiện ra vẻ kinh sợ đan xen trong mắt.
Mà lúc này, Ma Sát đã bổ sung xong năng lượng, pháo nguyên lực cấp Giới Chủ bắn ra.
“Graooo!”
Đại Nham Khuê Giáp Long thú ngửa mặt lên trời rít gào, nguyên lực màu vàng sẫm trong cơ thể nó đã triệt để bùng phát ra. Ở trước mặt nguy cơ sinh tử, nó đã bất chấp nhiều, giờ phút này cạn kiệt hoàn toàn bản thân, tiêu hao căn nguyên, tạo thành phòng ngự mạnh mẽ.
Ầm rầm!
Pháo nguyên lực hung hăng bắn lên trên thân nó.
“Lại bổ sung năng lượng!” Ánh mắt Vương Đằng nheo lại, trong đầu vội vàng nói với Viên Cổn Cổn.