Thân hình của hắn chìm vào trong hư không, cách mỗi một khoảng cách lại xuất hiện một lần, sau đó lại lần nữa chìm vào trong hư không, chỉ chốc lát, khoảng cách với Đại Nham Khuê Giáp Long thú đã càng ngày càng ngắn.
Nhưng Đại Nham Khuê giáp Long thú kia nhìn thấy có người đuổi theo, đột nhiên lại tăng nhanh tốc độ, giống như một tên mập mạp linh hoạt, bỏ chạy trong hư không.
Rất khó tưởng tượng được, thân hình khổng lồ như thế lại có thể bộc phát ra tốc độ khủng khiếp đến như vậy.
Quả nhiên thú không thể nhìn tướng mạo.
Sắc mặt Vương Đằng hơi đen thui, Đại Nham Khuê Giáp Long thú này cầm tinh con chuột hả, có thể chạy như vậy. Cmn còn có một chút tôn nghiêm của cự thú hắc ám nào không vậy.
Vương Đằng thật bất đắc dĩ, dùng hết tất cả thủ đoạn ra, nguyên lực hệ Phong thúc đẩy, thủ đoạn không gian xuyên qua, đôi cánh Phong Lôi cũng mở ra sau lưng, khi vỗ cánh mơ hồ truyền ra cả tiếng sấm nổ mạnh, khiến cho tốc độ của hắn còn vượt quá xa võ giả cấp Vũ Trụ.
Nhưng so sánh với Đại Nham Khuê Giáp Long thú có thực lực cấp Giới Chủ thì lại vẫn còn kém rất nhiều, cho dù đối phương đã bị thương nặng.
“Vương Đằng, gần đây đã là khu vực không người, lấy Ma Sát ra dùng.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
Trong lòng Vương Đằng vừa động. Hắn không hề do dự gì, lấy Ma Sát ra, thân hình chợt lóe, tiến vào trong đó.
Hắn tin tưởng Viên Cổn Cổn, gần như không hề nghĩ nhiều.
Phi thuyền Ma Sát vĩ đại đột nhiên xuất hiện trong hư không, có vẻ đột ngột lạ thường, kích cỡ của nó không hề kém cạnh gì hình thể của Đại Nham Khuê Giáp Long thú giờ phút này.
Động cơ nguyên lực khởi động, Ma Sát phát ra tiếng nổ vang, dưới động năng vĩ đại thúc đẩy, Ma Sát hóa thành một tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ.
Phi thuyền cấp Giới Chủ tự nhiên có thể có tốc độ đạt đến cấp bậc Giới Chủ, thậm chí trên đó còn có cả vũ khí cấp Giới Chủ, đối phó với Đại Nham Khuê Giáp Long thú không phải không có khả năng.
May mà mà Vương Đằng có được không gian chứa đồ cỡ lớn, có thể chứa được phi thuyền Ma Sát, bằng không bình thường muốn sử dụng đến đều không dễ dàng như vậy.
Đại Nham Khuê Giáp Long thú ở phía trước lập tức đã nhận ra sự xuất hiện của Ma Sát, không khỏi bị dọa nhảy dựng lên.
Đặc biệt là tốc độ của Ma Sát không hề thua kém gì nó, khiến cho nó dù tăng tốc đến cỡ nào đều không thể thoát được.
Đại Nham Khuê Giáp Long thú vô cùng bực tức, một con mắt cực lớn còn sót lại của nó chớp động lên vẻ hung dữ, sau đó há mồm gào to một tiếng, bay về phía tinh vực hẻo lánh hoang vu.
Sau khi nó biết được người đang đuổi theo nó chính là con kiến nhỏ đã hại nó thành như vậy, hận ý của nó đối với Vương Đằng thậm chí còn vượt qua cả pháo Tiêm Tinh.
Dù sao pháo Tiêm Tinh chỉ là vật chết, nhưng Vương Đằng lại là một người sống sờ sờ, lại còn là đầu sỏ trực tiếp khiến cho nó bị thương nặng.
Nhân tộc này chỉ là cấp Hằng Tinh, cho dù bị thương nặng, giết hắn vẫn dễ như trở bàn tay.
Đại Nham Khuê Giáp Long thú thật tự tin, đồng thời trong lòng cũng tràn đầy thù hận, tinh thú thường thật mang thù, nó không thấy có cường giả khác đuổi theo đã lập tức định giết Vương Đằng.
Hai bên một đuổi một trốn, có phi thuyền Ma Sát, tốc độ của Vương Đằng nhanh hơn rất nhiều, không ngừng đến gần Đại Nham Khuê Giáp Long thú.
“Hình như tên to xác này định cố ý dẫn chúng ta đến nơi hẻo lánh.”
Trong phi thuyền, Viên Cổn Cổn lơ lửng trước mặt Vương Đằng, nhìn thấy được cảnh tượng trước mặt từ trong mô phỏng toàn cảnh, ánh mắt lóe lên nói.
“Ta biết, chắc nó muốn tìm ta để báo thù đấy.” Bên khóe miệng Vương Đằng hiện lên nụ cười lạnh: “Đừng đến gần quá, chúng ta chơi trò mèo vờn chuột một chút.”
“Ha ha, sợ rằng tên to xác này chưa từng bị đòn hiểm, không biết lòng người hiểm ác.” Viên Cổn Cổn cười he he nói.
“Ngươi nói như vậy khiến cho ta có cảm giác giống như mình là nhân vật phản diện vậy.” Vương Đằng câm nín.
Viên Cổn Cổn liếc mắt nhìn hắn, ánh mắt kia giống như đang nói: “Ngươi không phải sao?”
“Graooo!”
Phía trước truyền đến tiếng gầm gào giận dữ, Đại Nham Khuê Giáp Long thú đột nhiên dừng lại, một con mắt hàm chứa vẻ hung dữ, một con mắt khác và vết thương trên người đang rỉ máu, có vẻ dữ tợn lạ thường.
Quả cầu sáng màu vàng sậm đang bắt đầu ngưng tụ trong miệng nó, nhắm ngay vào phi thuyền Ma Sát.
“Né tránh!” Vương Đằng hạ lệnh: “Chuẩn bị công kích!”
Có Viên Cổn Cổn khống chế, phi thuyền Ma Sát lập tức bổ sung năng lượng.
Rầm!
Một quả cầu sáng màu vàng sậm phụt ra từ trong miệng Đại Nham Khuê Giáp Long thú, bởi vì tốc độ quá nhanh, nó giống như một cột sáng ở trong hư không, bắn về phía phi thuyền Ma Sát.
Đáng tiếc Vương Đằng đã sớm có chuẩn bị, động cơ thúc đẩy bên trái phi thuyền nổ vang, dễ dàng tránh được công kích với khoảng cách nhỏ bé.
Cùng lúc đó, vũ khí nguyên lực trên phi thuyền Ma Sát đã bổ sung xong năng lượng, bắn về phía Đại Nham Khuê Giáp Long thú.
Rầm! Rầm! Rầm…
Mấy phát pháo liên tiếp đồng thời bắn ra, uy lực vô cùng kinh người, tạo thành một vòng vây, bao vây Đại Nham Khuê Giáp Long thú vào trong đó.
“Graooo!”
Đại Nham Khuê Giáp Long thú vội vàng trốn tránh, nhưng vẫn bị pháo nguyên lực nện trúng không ít, nguyên lực khủng khiếp nện lên trên thân nó, đánh nó đến đầu óc choáng váng, toàn bộ thân hình khổng lồ xoay chuyển ra sau, nện lên trên một thiên thạch, khiến thiên thạch bị đâm đến chia năm xẻ bảy.
Rầm!
Đại Nham Khuê Giáp Long thú phẫn nộ đến cực hạn, lao ra từ trong thiên thạch vỡ vụn, gầm thét muốn nhằm vào Ma Sát.
Vương Đằng và Viên Cổn Cổn tự nhiên sẽ không cho nó có được cơ hội này. Ma Sát di chuyển hoàn mỹ, xuất hiện ở một phương hướng khác, lại ầm ầm bắn ra mấy phát pháo về phía Đại Nham Khuê Giáp Long thú.
Rầm! Rầm! Rầm…
Cảnh tượng vô cùng xúc động khiến Đại Nham Khuê Giáp Long thú muốn khóc, nó lại bị pháo bắn.
Thủ đoạn công kích được đối phương áp dụng ở trên phạm vi lớn, cho dù nó tránh được một phần thì vẫn không hề thiếu rơi lên trên người nó.