Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1827 - Chương 1827. Đôi Mắt Chân Thị! Thân Thể Chúc Long! (2)

Chương 1827. Đôi mắt Chân Thị! Thân thể Chúc Long! (2)
Chương 1827. Đôi mắt Chân Thị! Thân thể Chúc Long! (2)

‘Linh Thị vốn đạt đến cao cấp, hiện giờ theo tăng lên, ‘Linh Thị’ bắt đầu phát sinh lột xác, giao diện thuộc tính đã xảy ra thay đổi.

‘Linh thị’: 5000/10000 (Chân cấp)

“Chân cấp!” Vương Đằng quan sát thay đổi trên giao diện thuộc tính, không khỏi thì thầm một câu trong lòng.

Linh Thị đạt đến Chân cấp, Chân cấp này là có ý gì?

Chẳng lẽ là tầm nhìn càng thêm chân thực sao?

Vương Đằng sờ cằm, không hiểu rõ, nhưng cho dù nói như thế nào, Chân cấp này hiển nhiên là cảnh giới sau cao cấp viên mãn, dù sao mạnh hơn trước là được.

Hắn dừng tăng lên, chỉ trong chốc lát này đã tiêu hao trọn vẹn 50000 điểm thuộc tính trắng của hắn, không dám tăng lên tiếp nữa.

Kể từ sau khi Vương Đằng có được ‘Linh Thị’ và ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ cho đến nay, tăng giá trị thuộc tính của hai loại này đều là tỷ lệ 1:10, càng về sau, giá trị thuộc tính cần thiết càng nhiều, thật sự giống như nhà giàu nuốt vàng.

Dù sao cho dù là 5000 điểm giá trị thuộc tính hay là viên mãn đều xem như Chân cấp, chắc sẽ không kém nhiều lắm.

Vương Đằng hít một hơi thật sâu, mở ‘Linh Thị’ mới vừa lột xác ra, tia sáng lóe lên trong mắt, trở nên cực kỳ sâu thẳm, sau đó nhìn về phía thân hình của Đại Nham Khuê Giáp Long thú ở trước mặt.

“Sao rồi?” Viên Cổn Cổn đợi một lúc, không nhịn được hỏi.

Vương Đằng chưa trả lời, lại thêm thuộc tính trắng lên ‘Đôi mắt Nguyên Chất’, giá trị thuộc tính của ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ lập tức bắt đầu tăng lên.

‘Đôi mắt Nguyên Chất’: 5000/10000 (Chân cấp)

Sau khi ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ lên đến cao cấp viên mãn cũng đạt đến Chân cấp gì kia, khiến Vương Đằng hơi kinh ngạc.

Xem ra về cơ bản, thiên phú phương diện đôi mắt kỳ dị này đều được phân chia cấp bậc giống nhau.

Vương Đằng đang định dùng đôi mắt Nguyên Chất để xác nhận xem Đại Nham Khuê Giáp Long thú chết thật hay giả, đột nhiên có một thông tin hiện lên trong đầu.

“Linh Thị và đôi mắt Nguyên Chất’ có thể dung hợp?” Ánh mắt Vương Đằng hơi trợn to, một chút sợ hãi lẫn vui mừng hiện lên trong lòng.

Không ngờ sau khi thiên phú của hai loại ánh mắt kỳ lạ đạt đến Chân cấp, hệ thống đầu tôm lại cho nhắc nhở dung hợp.

“Dung hợp!” Hắn gần như không hề suy nghĩ, lập tức lựa chọn dung hợp.

Tình huống tương tự như thế đã xuất hiện một lần trước đó, khi ấy là dùng Trọng Nham Chi Tâm + thể chất Cát Từ + thiên phú Khống Cát, dung hợp chúng thành thiên phú Nguyên Từ chi tâm. Theo kết quả dung hợp trước đó, thiên phú dung hợp ra sẽ càng mạnh hơn, lại có đầy đủ đặc điểm của mỗi loại thiên phú dùng để dung hợp, cho nên Vương Đằng đều không hề lo lắng sẽ xảy ra vấn đề.

Lúc này theo lựa chọn của hắn, Linh Thị và đôi mắt Nguyên Chất bắt đầu dung hợp, hai thuộc tính ánh mắt kỳ lạ trên giao diện thuộc tính chậm rãi biến mất, biến thành một thiên phú mới – Đôi mắt Chân Thị!!!

‘Đôi mắt Chân Thị’: 1/10000 (Chân cấp)

“Đôi mắt Chân Thị!” Vương Đằng lẩm bẩm một chút trong lòng, đồng thời có một vài tin tức về ‘Đôi mắt Chân Thị’ hiện ra trong đầu.

‘Đôi mắt Chân Thị’ thật sự mang đầy đủ đặc điểm của ‘Linh Thị’ và ‘Đôi mắt Nguyên Chất’, chẳng những có thể nhìn thấu các loại thể năng lượng, còn có năng lực giống như nhìn xuyên thấu, có thể nhìn thấu bản chất.

Hơn nữa sau khi dung hợp, năng lực này càng mạnh hơn, tuy rằng về cấp bậc đều là Chân cấp, nhưng ‘Đôi mắt Chân Thị’ Chân cấp tuyệt đối càng mạnh hơn chỉ một loại ‘Linh Thị’ Chân cấp hoặc ‘Đôi mắt Nguyên Chất’ Chân cấp!

Vương Đằng nhắm mắt lại yên lặng cảm nhận một chút, giống như có một loại năng lượng kỳ lạ xoay quanh trong hai mắt, khiến ánh mắt hắn có được năng lực người thường không có.

“Lại có thể tiếp tục dung hợp sức mạnh của ánh mắt kỳ lạ khác!” Vương Đằng mở to mắt, ánh mắt kỳ lạ, đây là tin tức hắn mới vừa tiêu hóa được.

Về sau ‘Đôi mắt Chân Thị’ có thể dung hợp sức mạnh của ánh mắt kỳ lạ khác, từ đó lột xác không ngừng, biến thành ánh mắt độc nhất vô nhị trên thế gian.

“Thế này…” Vương Đằng chấn động trong lòng, đột nhiên rất muốn kêu to một tiếng hệ thống đầu tôm thật trâu bò!

Nhưng cuối cùng vẫn còn nhịn được!

Hắn bình tĩnh trở lại, không để cho Viên Cổn Cổn ở bên cạnh nhận ra điều gì.

Là một cường giả thành thục, sao có thể ngốc nghếch như vậy chứ, sẽ bị Viên Cổn Cổn khinh bỉ.

“Nhưng hơi xỏ lá, 5000 điểm thuộc tính ta thật vất vả tăng lên, vừa dung hợp đã thành trống rỗng cả.” Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, không nhịn được thì thầm, trong lòng đang nhỏ máu.

Nếu chỉ tăng lên vừa đến Chân cấp chứ không dư thừa 5000 điểm kia, hắn có thể tiết kiệm được 10000 điểm thuộc tính trắng.

Lừa đảo!

Hắn không biết mình nghĩ như thế nào. Rõ ràng trước kia khi tăng lên, mỗi lần đều vừa đến đột phá là dừng lại, tuyệt đối không nỡ tăng lên dù chỉ một điểm, sao lần này lại vô duyên vô cớ tăng thêm đến 5000 điểm giá trị thuộc tính chứ, chẳng lẽ thật sự mới phất lên, đột nhiên không nhịn được?

Không thể có tâm lý này được.

Hắn là một người nghèo, loại nghèo siêu cấp kia, rất nghèo, cực kỳ nghèo.

Vương Đằng thầm thôi miên mình một phen trong lòng.

Sau đó, hắn không rối rắm nữa, mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra, đáy mắt lóe lên tia sáng màu vàng.

Không sai, sau khi biến thành ‘Đôi mắt Chân Thị’, kể cả con ngươi sinh ra đều thay đổi, xuất hiện tia sáng màu vàng kỳ lạ.

Viên Cổn Cổn vẫn luôn luôn lặng lẽ chú ý đến Vương Đằng, đột nhiên nhìn thấy một tia sáng màu vàng kia, một cảm giác kinh dị không khỏi dâng lên trong lòng.

Đó là ánh mắt gì vậy?

Hay là một chiến kỹ loại ánh mắt đặc thù nào đó?

Nó thầm nghi hoặc không thôi, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng cười lạnh của Vương Đằng: “Quả nhiên không chết!”

“Không chết?” Viên Cổn Cổn kinh hãi trong lòng.

“Đúng, nó đang giả chết, nhưng đã thật yếu ớt, định dùng cách này để lừa gạt chúng ta.” Vương Đằng nói.

“Thật giảo hoạt!” Viên Cổn Cổn nhìn Đại Nham Khuê Giáp Long thú trước mặt, không khỏi tặc lưỡi, sau đó hỏi: “Vậy chúng ta làm thế nào?”

Vương Đằng chưa trả lời mà lấy ra một viên tinh thạch linh hồn, thân hình của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân chậm rãi bay ra.

“Elizabeth, không thành vấn đề chứ?”

Hết chương 1827.
Bình Luận (0)
Comment