Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1828 - Chương 1828. Đôi Mắt Chân Thị! Thân Thể Chúc Long! (3)

Chương 1828. Đôi mắt Chân Thị! Thân thể Chúc Long! (3)
Chương 1828. Đôi mắt Chân Thị! Thân thể Chúc Long! (3)

“…” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân nghe được cái tên khiến người ta vô lực ói mửa, im lặng một chút, gật đầu nói: “Giao cho ta đi.”

“…” Viên Cổn Cổn cũng mấp máy khóe miệng.

Cho đến bây giờ sở thích xấu khi đặt tên của Vương Đằng thật sự chưa từng thay đổi, lại lấy cái tên Elizabeth cho thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, không biết hắn nghĩ như thế nào.

“Một khi đã thế, vậy giao Đại Nham Khuê Giáp Long thú này cho ngươi xử lý.” Vương Đằng gật đầu.

Thật ra lý do hắn mạo hiểm vĩ đại lớn như vậy xông ra đuổi theo giết Đại Nham Khuê Giáp Long thú này, nguyên nhân lớn nhất là vì làm cho thể mẹ tộc Nghĩ Nhân sống lại!

Nó cần tinh thú có sức sống cực kỳ mạnh mẽ để làm vật trung gian sống lại lần nữa, như vậy còn có cự thú nào thích hợp hơn Đại Nham Khuê Giáp Long thú này chứ?

Về phần Đại Nham Khuê Giáp Long thú là cự thú hắc ám, nếu lấy thân thể của nó làm vật trung gian, thể mẹ tộc Nghĩ Nhân thật sự có thể bị lây dính lực Hắc Ám, về sau không thể quang minh chính đại xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Vương Đằng cũng đã cân nhắc đến một điểm này.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn cảm thấy không cần cố kỵ nhiều quá, bản thân hắn đều có được nguyên lực Hắc Ám cực kỳ thuần túy, tinh thú dưới tay lây dính một chút nguyên lực Hắc Ám thì có làm sao.

Vương Đằng chưa bao giờ là người sợ phiền phức.

Nếu có người thật sự định dùng chuyện này để nhằm vào hắn, vậy ngại quá, chỉ có thể nói đối phương đã tính toán sai, hắn sẽ không chấp nhận để yên.

Về phần lây nhiễm nguyên lực Hắc Ám sẽ mất đi thần chí không? Vậy không cần phải lo lắng quá mức.

Nguyên lực Hắc Ám của Đại Nham Khuê Giáp Long thú là bẩm sinh, không phải là cảm nhiễm bình thường đoạt được. Bởi vậy nếu như thể mẹ tộc Nghĩ Nhân dùng nó làm vật trung gian để sống lại thì sẽ không phải không cẩn thận bị cảm nhiễm mà là tự có được thiên phú Hắc Ám bẩm sinh kia.

Biến hóa này vô cùng kỳ lạ, kể cả Vương Đằng đều cảm thấy ngạc nhiên.

Đương nhiên đây là quyết định của chính thể mẹ tộc Nghĩ Nhân. Thân thể của Đại Nham Khuê Giáp Long thú thật sự có lực hấp dẫn quá mức, về sau chưa chắc có thể gặp được thân hình có sức sống mạnh mẽ như vậy.

Nếu có thể dùng thân thể này để sống lại, có lẽ nó sẽ đạt được chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.

Lại nói nó cũng không có nhiều thời gian để chờ đợi nữa, thật sự là nếu còn không tiến hành trùng sinh, lực linh hồn sẽ nhanh chóng tiêu tán.

Giờ phút này, thể mẹ tộc Nghĩ Nhân không chần chừ nữa, ánh sáng mãnh liệt đột nhiên lóe lên trong tinh thể linh hồn nó đang sống nhờ, nhập vào trong thể linh hồn của nó.

Tinh thể linh hồn chậm rãi tiêu tán, cuối cùng đều sáp nhập vào trong thể linh hồn của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, khiến thể linh hồn của nó lập tức trở nên ngưng thực rất nhiều.

“Lại còn có thể như vậy!” Vương Đằng kinh ngạc không thôi.

“Phải luôn giấu nghề, bằng không lấy lực linh hồn yếu ớt kia của ta, không thể có cách tranh đoạt được thân hình của Đại Nham Khuê Giáp Long thú này.” Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân mỉm cười.

“Thật sự không thành vấn đề sao, có cần ta trấn áp thể linh hồn của Đại Nham Khuê Giáp Long thú giúp ngươi không?” Vương Đằng hỏi.

Hiện giờ thể mẹ tộc Nghĩ Nhân là người của mình, hắn đương nhiên phải giúp nó. Thủ đoạn sống lại kia hiển nhiên không hề đơn giản như vậy, chỉ sợ xác suất thành công không cao lắm, Vương Đằng vẫn thích ổn thỏa một chút.

“Như thế rất tốt!” Chút kinh ngạc lóe lên trong mắt thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, nhưng sau đó nó không từ chối, gật đầu nói.

“Đi, ta thu tên to xác này vào trong không gian cắn nuốt trước đã, như vậy cho dù nó định chống lại cũng không làm nên chuyện gì được.” Vương Đằng nói xong đã gọi Hư Vô ra.

Một tia sáng màu tím đen lóe lên, bóng dáng Hư Vô xuất hiện trước mặt.

Chút sợ hãi lóe lên rõ ràng trong mắt thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, không dám đến gần Hư Vô.

Hư Vô cười nhẹ, không đợi Vương Đằng mở miệng đã nói: “Ta biết tính toán của ngươi.”

Nói xong vung tay lên, thân hình khổng lồ kia của Đại Nham Khuê Giáp Long thú đã biến mất trong hư không, xuất hiện ở một không gian vô cùng u ám.

“Đi thôi.” Vương Đằng gật đầu, mang theo thể mẹ tộc Nghĩ Nhân vào trong không gian cắn nuốt.

Trong không gian cắn nuốt, Vương Đằng ngồi khoanh chân trong không gian u ám, Hư Vô ngồi xếp bằng ở đối diện, hai người đồng thời tuôn tinh thần lực ra, tiến vào trong thức hải của Đại Nham Khuê Giáp Long thú.

Thể linh hồn của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân cũng chợt lóe lên, nhập vào trong đầu Đại Nham Khuê Giáp Long thú.

Thức hải của Đại Nham Khuê Giáp Long thú hơi đặc biệt, hoàn toàn mờ mịt, sương mù phiêu đãng khắp nơi, không thể nhìn thấy rõ được cảnh tượng xung quanh, cũng không biết rộng rãi bao nhiêu.

Chiều sâu của thức hải này tuyệt đối còn vượt qua chiều sâu thức hải hiện giờ của Vương Đằng, hoàn toàn không thể so sánh được.

Dù sao tinh thần của hắn chỉ là cấp Hằng tinh, nhưng tinh thần của Đại Nham Khuê Giáp Long thú ít nhất đã đạt đến cấp Vực Chủ.

Đột nhiên, sương mù màu xám xung quanh cuồn cuộn lên, một cự thú dữ tợn xuất hiện ở trước mặt Vương Đằng, rõ ràng chính là Đại Nham Khuê Giáp Long thú.

“Nhân tộc, ngươi lại dám vào trong thức hải của ta!”

Vừa nhìn thấy Vương Đằng, Đại Nham Khuê Giáp Long thú phẫn nộ đến cực hạn, phát ra tiếng gầm giận dữ.

“Ái chà, ngươi lại có thể nói à.” Vương Đằng kinh ngạc nhìn nó.

“…” Đại Nham Khuê Giáp Long thú không khỏi sửng sốt, lập tức càng thêm phẫn nộ, giống như nhận lấy sỉ nhục: “Ngươi muốn chết! Ta muốn xé ngươi ra thành mảnh nhỏ!”

“Vậy sao ngươi còn không qua đây?” Vương Đằng ngoắc tay, cười như không cười nhìn nó.

Đại Nham Khuê Giáp Long thú này kêu thật hung dữ, kết quả lại ẩn nấp ở sau sương mù màu xám, không dám đến gần, hoàn toàn khác với con thú trước đó.

Ánh mắt Đại Nham Khuê Giáp Long thú lóe lên, không tự chủ được liếc nhìn về phía phân thân Hư Vô và thể mẹ tộc Nghĩ Nhân, có vẻ hết sức kiêng kỵ.

Hết chương 1828.
Bình Luận (0)
Comment