Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1841 - Chương 1841. Công Trạng Lớn Lao!

Chương 1841. Công trạng lớn lao!
Chương 1841. Công trạng lớn lao!

Nếu không nhờ tướng quân Mokallen giải quyết Ngột Não Ma Hoàng và cự thú hắc ám khủng khiếp kia, bọn họ đã thất bại, rất nhiều võ giả chết trong tay loài Hắc Ám.

Thật hiển nhiên, tướng quân Mokallen chỉ đạo chính trận chiến này cũng giành được thắng lợi, cuối cùng nổi danh trong đế quốc Đại Càn!

Nhưng mà lời nói tiếp theo của hắn lại khiến cho mọi người không khỏi sửng sốt.

“Chúng ta đã thắng!”

“Nhưng đây không phải là công lao của ta, ta muốn cảm ơn một người!”

Tất cả võ giả nghe được lời hắn nói, trên mặt đều lộ vẻ khó có thể tin.

Đây không phải là công lao của tướng quân Mokallen?

Chuyện này sao có thể chứ?

Không phải hắn còn có thể là ai?

Ai lại có thực lực có thể làm được chiến tích như vậy?

Người hắn muốn cảm ơn là ai?

Vô số nghi vấn xuất hiện trong lòng mọi người, ánh mắt của bọn họ đều tập trung trên mặt tướng quân Mokallen.

“Tướng quân Mokallen sẽ không phải định…” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, không khỏi hơi kinh ngạc, hắn đã biết tướng quân Mokallen định nói gì.

Nhưng mà hắn thật sự không ngờ tướng quân Mokallen sẽ nói ra trong tình huống này.

“Người ta muốn cảm ơn là… thượng tá Vương Đằng!”

Tướng quân Mokallen không để cho mọi người đợi quá lâu, hắn nhìn sang Vương Đằng ở bên cạnh, mỉm cười lại trịnh trọng nói.

“Cái gì, thượng tá Vương Đằng?!!” Mọi người vô cùng kinh ngạc nhìn thanh niên ở bên cạnh tướng quân Mokallen.

Nói thật, mọi người không hề xa lạ gì với Vương Đằng.

Trong chiến đấu trước đó, biểu hiện của Vương Đằng thật sự hút mắt, dám oán giận cả loài Hắc Ám cấp Ma Tôn, khiến mọi người phải nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, giật nảy mình.

Tất cả mọi người cảm thấy đoàn trưởng đoàn Hổ Sát này thật sự quá trâu bò.

Sau này hắn lại dẫn nổ Ma noãn, tránh khỏi một trận tai nạn, tuy rằng mọi người không biết hắn làm như thế nào, nhưng đều rõ, công lao của hắn chắc chắn không nhỏ.

Nhưng nếu như muốn nói công thần lớn nhất, như thế nào đều khó có khả năng là hắn!

Vài vị phó đoàn trưởng đoàn Hổ Sát Paige và Ngụy Đồng phân tán ở khắp nơi trên chiến trường. Mỗi người đều có tổn thương trình độ khác nhau, may mà không nguy hiểm đến tính mạng. Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung lên trên người Vương Đằng, trong lòng rung động, không hẹn mà cùng có suy nghĩ giống nhau.

Vị đoàn trưởng này của bọn họ, hình như lại gây ra chuyện lớn rồi!

Hả, tại sao lại nói lại?

Một bên khác, Tiki cũng ở trên chiến trường. Hắn nhìn Vương Đằng ở bên cạnh tướng quân Mokallen, sắc mặt hơi phức tạp.

Ban đầu hắn mạnh hơn Vương Đằng rất nhiều!

Hiện giờ sao lại biến thành như vậy chứ.

Hắn đều không rõ ràng, sao trong bất tri bất giác lại bị vượt qua nhiều như thế.

Chẳng lẽ thật sự là ai cũng có ưu nhược điểm, so sánh đều tốn công sao?

Một cảm giác thất bại chợt xuất hiện ở trong lòng hắn.

“Chắc mọi người không biết, loài Hắc Ám ngủ đông ở đây, vốn định phát động tổng tấn công với chúng ta, là thượng tá Vương Đằng phát hiện ra trước âm mưu của chúng nó!”

“Hơn nữa cũng là thượng tá Vương Đằng không tiếc dấn thân vào nguy hiểm, thu hoạch được rất nhiều tin tình báo có ích cho chúng ta.”

Tướng quân Mokallen đẩy Vương Đằng lên một chút, để cho hắn đi đến trước người mình, đứng ở trước mặt tất cả mọi người.

Sau đó giọng nói của hắn trở nên cực kỳ trào dâng:

“Cho nên, ta phải cảm ơn hắn, là vì…”

“Nếu không có thượng tá Vương Đằng, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp phải đánh úp bất ngờ của loài Hắc Ám, thương vong vô số!”

“Nếu không có thượng tá Vương Đằng, chúng ta không thể giải quyết được Ma noãn, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!”

“Nếu không có thượng tá Vương Đằng, chúng ta không thể dễ dàng đánh bị thương nặng Đại Nham Khuê Giáp Long thú, khiến nó bỏ chạy.”

“Thậm chí nếu không có thượng tá Vương Đằng, ta đã chết trên tay Ngột Não Ma Hoàng, là hắn đã cứu ta, cuối cùng cũng đánh bại Ngột Não Ma Hoàng.”

Giọng nói vang vọng thật lâu trong trời đất, tất cả mọi người há to miệng, thật lâu không thể khép lại được.

Bọn họ thật sự hơi khó có thể tin!

Bởi vì trừ bỏ điểm thứ hai, bọn họ lại không biết Vương Đằng đã làm nhiều chuyện như vậy.

Hơn nữa mỗi một chuyện đều không thể tin nổi như thế.

Kế hoạch của loài Hắc Ám, hắn phát hiện ra thế nào vậy?

Hỗ trợ đánh bị thương nặng Đại Nham Khuê Giáp Long thú, hắn làm được như thế nào?

Cuối cùng, lại còn cứu tướng quân Mokallen từ trong tay Ngột Não Ma Hoàng, còn đánh bại nó, đây thật sự là chuyện Vương Đằng làm ra sao?

Phải biết rằng cho dù Vương Đằng mạnh nữa thì vẫn chỉ là võ giả cấp Hằng Tinh, sao có thể tham dự vào trong trận chiến đấu của cấp Giới Chủ được?

Mọi người lại không hề hoài nghi tính chân thực trong lời nói của tướng quân Mokallen, những chuyện này rất dễ dàng kiểm tra, vốn không thể nói dối.

Tướng quân Mokallen cũng không có lý do gì để làm như vậy, vô duyên vô cớ nhường công lao cực lớn cho người khác.

Thắng lợi lấy được trong trận chiến tranh lần này tuyệt đối là công trạng lớn lao, chỉ sợ kể cả cường giả cấp Giới Chủ đều sẽ ghen tỵ.

Nhưng chuyện này thật sự khó có thể tin nổi, cho nên mọi người không nhịn được rơi vào hoảng sợ và dại ra.

Vương Đằng thật sự không ngờ tướng quân Mokallen sẽ nói hết công lao của mình ngay tại chỗ, nên hơi ngạc nhiên.

Tướng quân Mokallen này thật sự là, chuyện lớn như vậy lại không nói trước một tiếng.

Trước mặt nhiều người như vậy, thật ngượng ngùng!

Da mặt hắn rất mỏng có được không hả.

Nhưng đại khái Vương Đằng cũng biết vì sao tướng quân Mokallen lại sẽ làm như thế, hắn đang tạo thế cho mình!

Công lao này thật sự quá lớn, nếu tiến vào hệ thống xét duyệt quân đội, không biết sẽ xuất hiện trắc trở gì.

Hơn nữa thân phận của Vương Đằng thật đặc thù. Hắn đắc tội không ít người, chắc chắn có rất nhiều người không muốn nhìn thấy tất cả công lao lớn như thế đều dừng trên người Vương Đằng.

Chỉ cần bọn họ làm khó dễ từ bên trong, có thể xóa đi hơn phân nửa công lao của Vương Đằng.

Nhưng hiện giờ tướng quân Mokallen làm như vậy khiến tất cả mọi người biết được công lao của Vương Đằng, chẳng khác nào cho hắn một phần bảo hiểm, giải quyết được bản chất vấn đề.

Hết chương 1841.
Bình Luận (0)
Comment