May mà Vương Đằng thật sự cứu Moira về.
“Không cần khách khí, Moira coi như là bạn của ta.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, hắn đã mệnh lệnh cho loài Hắc Ám tộc Ma Não kia rời khỏi thân hình của Moira, bây giờ người trở về đúng là chính Moira.
Còn tộc Ma Não kia lại chiếm cứ một thân thể khác, sau đó bỏ chạy về thế giới Hắc Ám trước.
Cùng trở về còn có Giáp Đằng Ưng!
Giáp Đằng Ưng lần này là do Vương Đằng kêu phân thân Hư Vô Thôn Thú giả trang. Dù sao chỉ có hắn mới có thể thong dong ứng đối với loài Hắc Ám mạnh mẽ trong thế giới Hắc Ám.
Sau khi biết Ngột Não Ma Hoàng không chết, Vương Đằng đã hạ quyết tâm tiếp tục ẩn nấp.
Sợ rằng hắn thật sự phải làm chuyện nằm vùng này mãi mà không biết đến khi nào mới kết thúc.
Về phần bản thể, trong khoảng thời gian ngắn lại không thể đi đến thế giới Hắc Ám, hắn còn muốn đi tham gia trận chiến thiên tài tranh bá của đế quốc Đại Càn.
Hắn nhất định phải có được danh ngạch bí cảnh của trận chiến tranh bá, đó là mấu chốt để hắn tăng lên cấp Vũ Trụ.
Vô số ý tưởng lóe lên trong đầu Vương Đằng, sau đó khẽ cười hỏi: “Nàng không có việc gì chứ?”
“Đã không có việc gì, chỉ hơi yếu ớt thôi.” Veblen thỉnh cầu nói: “Nhưng sau khi trở về có thể còn cần nhờ ngươi hỗ trợ luyện chế một viên Huyền Dương Phản Hồn đan để tu bổ thể linh hồn cho nàng.”
“Đây đều là việc nhỏ, đến lúc đó ta luyện chế giúp nàng.” Vương Đằng nói.
“Vậy đa tạ, coi như ta nợ ngươi hai nhân tình, về sau cho dù là chuyện gì, ngươi cứ việc đến tìm ta, ta sẽ cố hết sức giúp đỡ ngươi.” Veblen vô cùng vui vẻ, cam đoan nói.
“Không cần khách khí như vậy, hai ta có quan hệ gì chứ, ta là loại người vì nhân tình hay sao?” Vương Đằng cười xua tay.
“…” Veblen liếc nhìn hắn nói: “Nhân tình này thì thôi, ngươi nói đúng, hai chúng ta là ai với ai chứ, còn nói nhân tình cái gì.”
Vương Đằng: “?”
Hắn chỉ khách khí một chút.
Khách khí có hiểu không hả?
Lão già này nhất định đang cố ý.
“Ha ha ha.” Tướng quân Mokallen thấy hắn chịu thua, không nhịn được cười ha hả, khoát tay nói: “Được rồi được rồi, các ngươi tinh lọc nguyên lực Hắc Ám trước đi đã, làm lỡ thời gian càng lâu càng khó tinh lọc.”
Veblen nghiêm mặt, gật đầu, lúc này lấy một máy móc kỳ quái ra, đưa cho Vương Đằng nói: “Đây là máy tinh lọc, bên trong có khảm nguyên thạch Quang Minh, ngươi rót nguyên lực Quang Minh vào đó là có thể có tác dụng tinh lọc trên phạm vi lớn.”
“Thần kỳ như vậy.” Vương Đằng tò mò quan sát máy móc trong tay, dùng ‘Đôi mắt Chân Thị’ nhìn xem cấu tạo bên trong, ánh mắt kỳ dị, kinh ngạc nói: “Trong này còn xây dựng một trận pháp Quang Minh!”
“Hả, ngươi lại nhận ra.” Veblen hơi kinh ngạc, lập tức phản ứng kịp: “Đúng rồi, ta quên ngươi là một Tông sư phù văn!”
Vương Đằng mỉm cười, trận pháp này không cao cấp lắm, nhưng có thể kết hợp chặt chẽ với máy móc, trái lại không tệ.
Hắn không nhiều lời nữa, phóng thẳng lên cao, rót nguyên lực Quang Minh vào trong máy móc.
Trận pháp Quang Minh bên trong máy móc vận chuyển!
Rất nhiều mưa ánh sáng rơi xuống, rơi lên trên mặt đất.
Từng sương mù màu đen trên mặt đất dâng lên, sau đó bị tinh lọc, tiêu tán trong trời đất. Chỉ trong một lúc ngắn ngủi, khu vực này đã không còn điềm xấu và hỗn loạn như lúc trước nữa.
Các võ giả đang quét dọn chiến trường ào ào ngẩng đầu lên, ngạc nhiên nhìn Vương Đằng.
Lúc này rất nhiều người mới biết Vương Đằng còn là một võ giả Quang Minh!
Mọi người lại có một nhận biết mới về thiên phú của Vương Đằng!
Thượng tá Vương Đằng thật sự là một thiên kiêu tuyệt thế, khó trách có thể lấy thực lực cấp Hằng Tinh tham dự chiến đấu của cấp Giới Chủ.
Tổng căn cứ ở hành tinh phòng ngự số 29!
Từng chiếc chiến hạm mang theo mùi máu tanh bay từ xa đến, chậm rãi đến gần tổng căn cứ.
Các võ giả lưu lại canh phòng tổng căn cứ lập tức bị kinh động, ào ào nhìn lên bầu trời.
“Đã trở lại!”
“Là đám người tướng quân Mokallen về sau?”
“Không biết kết quả thế nào rồi?”
…
Mọi người chờ mong mãi, thảo luận không ngừng ở bên dưới, cũng có thấp thỏm trong lòng.
Bởi vì trận chiến tranh lần này là Nhân tộc chủ động tấn công, rất nhiều người ôm thái độ bi quan với lần này, cho rằng có thể thất bại thảm hại.
Đương nhiên cũng có phe chủ chiến cho rằng nên chủ động tấn công, chứ không phải mỗi lần đều phòng ngự bị động. Bọn họ bị loài Hắc Ám ép quá lâu, là lúc phát động tấn công.
Chiến hạm dừng lại một chút trong không trung, giống như bắt liên lạc với hệ thống trí năng của tổng căn cứ, xác nhận thân phận, sau đó mới được cho đi.
Tất cả chiến hạm lục tục tiến vào tổng căn cứ, khi đến gần, rất nhiều người mới thấy rõ, tuy rằng trên chiến hạm hiện đầy vết máu và dấu vết tổn thương do nguyên lực bắn phá lưu lại, có thể thấy được thảm thiết của chiến tranh.
Nhưng số lượng lại không ít hơn bao nhiêu so với lúc xuất phát.
Vậy nói lên tổn thất trong trận chiến tranh lần này không lớn.
Rất nhiều người đã đoán được điều gì, khuôn mặt rối rít lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
Chiến hạm ào ào hạ xuống sân bay, đội ngũ võ giả mênh mông đi từ trên xuống, cầm đầu chính là đám người tướng quân Mokallen.
“Tướng quân Mokallen, hoan nghênh khải hoàn trở về!” Vài tướng lĩnh cấp Vực Chủ dẫn đầu đón chào.
Bọn họ đã nhận được tin tức.
Trận chiến này, đại thắng!
“Ha ha ha.” Trên khuôn mặt nghiêm túc của tướng quân Mokallen không thể nào che giấu nổi tươi cười kia, cười ha ha lên.
Võ giả xung quanh nhìn thấy một màn này, sao còn không biết được kết quả như thế nào, trong mắt rối rít lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.
Vài tướng lĩnh cấp Vực Chủ lưu lại canh phòng đảo mắt qua, nhìn thấy đám người tướng quân Thích Nguyên Câu hăng hái ở sau lưng tướng quân Mokallen, ai nấy đều hâm mộ ghen ghét.
Công lao lớn cỡ nào!
Sao không có phần của bọn họ chứ?
Công lao lớn như thế, nói không hâm mộ là chuyện không thể, đáng tiếc lưu lại canh phòng tổng căn cứ là lựa chọn của chính bọn họ.
Không sai, lúc trước tướng quân Mokallen cho bọn họ cơ hội, nhưng luôn có người không coi trọng trận chiến đấu lần này, cho nên lựa chọn lưu lại.