Lúc này Đại Nham Khuê Giáp Long thú đã hoàn toàn bị sáng rọi vây kín lại, giống như một cái kén ánh sáng.
Một luồng khí tức sinh mệnh nồng đậm tản ra từ trong cái kén ánh sáng, thể mẹ tộc Nghĩ Nhân đang lột xác ở trong đó.
“Xem ra còn cần một khoảng thời gian.” Vương Đằng dùng ‘Đôi mắt Chân Thị’ nhìn thoáng qua, trầm ngâm nói.
Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân rơi vào ngủ say, không thể trao đổi với hắn.
Sau đó Vương Đằng biến mất khỏi không gian cắn nuốt, quay trở lại trong mảnh nhỏ không gian.
Tiểu Bạch đang lột xác. Một cái kén ánh sáng màu máu to đang trôi nổi trong không trung, các thiếu nữ của tộc Hoa Linh như Hoa Tử đang cần cù làm việc trong linh điền bên dưới, thường xuyên ngẩng đầu lên nhìn, tràn đầy tò mò.
“Hình như Tiểu Bạch sắp đi ra.” Vẻ kinh ngạc lóe lên trong mắt Viên Cổn Cổn, nó nói.
“Ừm, giọt máu kia sắp bị nó hấp thu xong.” Vương Đằng gật đầu, yên tâm không ít, xem ra sắp thành công.
Hắn không vội vã rời đi, đi dạo xung quanh, thị sát công việc của các thiếu nữ tộc Hoa Linh.
Tộc Hoa Linh không hổ là tộc Hoa Linh, cực kỳ am hiểu đào tạo và gieo trồng các loại linh vật. Đây là thiên phú, các chủng tộc khác không sánh bằng được.
“Làm không tệ.” Vương Đằng khen ngợi: “Cỏ Linh Hương này có không ít chỗ tốt cho việc tu luyện của các ngươi, mỗi người lấy một gốc cây.”
Các thiếu nữ tộc Hoa Linh như Hoa Tử, Hoa Tiên Nhi lập tức vui mừng lạ thường.
“Thật chứ? Thật chứ? Thật sự cho chúng ta sao?” Hôm nay Hoa Tiên Nhi cột hai đuôi ngựa, vui vẻ nhảy lên, hai đuôi ngựa nhảy lên nhảy xuống ở sau đầu, lộ hết vẻ ngây thơ ngốc nghếch đáng yêu của cô bé ra.
Ừm, là hơi ngốc nghếch đáng yêu ~
“Không muốn sao?” Vương Đằng cười nói.
“Muốn, muốn chứ.” Hoa Tiên Nhi vội vàng gật đầu nói.
“Vậy còn không mau đi lấy, làm việc cho tốt, đại ma vương ta sẽ không bạc đãi các ngươi.” Vương Đằng vừa dứt lời đã biến mất khỏi mảnh nhỏ không gian.
Các tiểu Hoa Linh hưng phấn không thôi, nhưng các nàng không vội vã đi lấy cỏ Linh Hương mà chớp mắt to nhìn Hoa Tử.
“Nếu hắn đồng ý, mọi người đi lấy đi.” Hoa Tử nhìn thấy ánh mắt của mọi người, mỉm cười nói.
“A, quá tuyệt vời, ta thèm cỏ Linh Hương này thật lâu rồi.” Hoa Tiên Nhi vui vẻ bật dậy, sau đó vội vàng lấy một cái xẻng nhỏ ra, ngồi xổm xuống, tìm một gốc cỏ Linh Hương mọc lên tươi tốt ấn xẻng xuống.
Chỉ chốc lát sau, một gốc cỏ Linh Hương hoàn hảo đã được đào lên, cả gốc rễ đều không hề hư hao chút nào, có thể thấy được động tác của Hoa Tiên Nhi thành thạo đến cỡ nào.
Đào cỏ Linh Hương ra xong, Hoa Tiên Nhi đưa nó đến dưới cái mũi nhỏ của mình, dùng sức ngửi, sau đó không thể chờ đợi nhét cỏ Linh Hương vào trong… miệng!
“Ừ ừm, thơm quá, ăn thật ngon!” Vừa ăn vừa thốt ra lời nói thỏa mãn.
Các thiếu nữ tộc Hoa Linh khác bao gồm Hoa Tử, Hoa Xương Bồ trong đó đều như thế, cả đám gặm cỏ Linh Hương, ăn ngon lành, hình ảnh thật sự không được… đẹp lắm!
Nếu Vương Đằng nhìn thấy một màn này, đại khái sẽ dở khóc dở cười.
Đáng tiếc hắn đã rời khỏi mảnh nhỏ không gian, tự nhiên bỏ qua một bức tranh thú vị như vậy. Giờ phút này hắn trở lại trong phi thuyền, khóa mình vào trong phòng tu luyện, bắt đầu tu luyện.
Trong trận chiến lần này, thu hoạch của hắn vô cùng lớn.
Đầu tiên là nguyên lực Ngũ hành đều đạt đến cấp Hằng Tinh cửu giai viên mãn, không có một nguyên lực nào bị sót lại.
Cảm nhận được nguyên lực tràn đầy vô cùng trong cơ thể, khóe miệng Vương Đằng không khỏi hiện lên ý cười.
Khoảng thời gian đi đến hành tinh phòng ngự số 29, thực lực của hắn tăng lên rất nhiều, tuy rằng vẫn là cấp Hằng Tinh, nhưng hoàn toàn giống như nghiêng trời lệch đất với lúc trước.
Đáng tiếc ngoài nguyên lực Ngũ Hành và nguyên lực Hắc Ám đạt đến cấp Hằng Tinh cửu giai viên mãn, nguyên lực mấy hệ khác còn chưa đạt đến.
Đương nhiên đều tăng lên không ít.
‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh’: 5600/70000 (cấp Hành Tinh cửu giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong’: 33200/60000 (cấp Hằng Tinh lục giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi’: 12300/40000 (cấp Hằng Tinh tứ giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Băng’: 13500/90000 (cấp Hành Tinh cửu giai)
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc’: 2300/10000 (cấp Hằng Tinh nhất giai)
Liếc mắt nhìn xem, chỉ có nguyên lực tinh thần Quang Minh và nguyên lực tinh thần hệ Băng còn chưa đạt đến cấp Hằng Tinh.
Nhưng lần này Vương Đằng đi đến hành tinh Quang Nhung, nói như vậy nguyên lực tinh thần Quang Minh đạt đến cấp Hằng Tinh là chuyện sớm hay muộn.
Nguyên lực tinh thần hệ Băng cũng là một vấn đề. Vương Đằng tạm thời không tìm được biện pháp tăng lên, chỉ có thể cạo từng chút một lông cừu ở trong vũ trụ hư cấu, tốc độ nhất định chậm không ít.
Dù sao tinh thú hệ Băng không thường gặp, huống hồ là tinh thú hệ Băng mạnh mẽ, tìm ra được thật phiền toái.
Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu, chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Sau đó hắn lại nhìn về phía biến hóa của thuộc tính khác, trong đó thuộc tính áo nghĩa Ngũ hành cũng đều đạt đến mười thành viên mãn.
Vương Đằng nhắm mắt lại, cẩn thận cảm ngộ áo nghĩa Ngũ hành, trong lòng dâng lên một cảm giác viên mãn.
Cảm giác này vô cùng kỳ diệu, giống như áo nghĩa Ngũ hành kia hoàn toàn dung nhập vào thân hình hắn, hóa thành một phần của hắn, vừa thuận tay là có thể thi triển ra lực áo nghĩa, một chiêu một thức đều có chứa áo nghĩa, kể cả chiến kỹ bình thường đều sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ.
Vương Đằng giơ tay lên, năm sáng rọi màu sắc khác nhau dâng lên, vờn quanh nối liền với nhau, biến thành một vòng tròn, sinh sôi không ngừng.
“Sau khi áo nghĩa Ngũ hành đạt đến viên mãn, hình như càng thêm trơn mượt, dễ dàng có thể đạt đến cân bằng.” Vương Đằng mở to mắt, nhìn vòng tròn năm màu sắc kia, một tia sáng kỳ dị lóe lên trong mắt.
Sau đó hắn lại nhắm mắt lại, dung hợp áo nghĩa, tiến thêm một bước phát triển ‘Ngũ Hành quyền’.
‘Ngũ Hành quyền’ này là do hắn tiện tay sáng tạo, sau này uy lực không đủ nên tạm gác lại, không ngờ lần này theo áo nghĩa Ngũ hành viên mãn, trong đầu lại hiện ra nó.