Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1850 - Chương 1850. Rời Đi!!

Chương 1850. Rời đi!!
Chương 1850. Rời đi!!

Phi thuyền trước đó so sánh với phi thuyền đỏ thắm này không thể nghi ngờ giống như kiến và voi.

Bóng dáng mặc chiến giáp màu đỏ thắm lại trở lại trong phi thuyền khổng lồ mới vừa xuất hiện, sau đó phi thuyền lấy tốc độ kinh người xuất phát, biến mất trong hư không vũ trụ mờ mịt.

Trong phi thuyền màu đỏ thắm, Vương Đằng ngồi ở sau tay lái trong phòng điều khiển chính, chiến giáp màu đỏ thắm trên người biến mất, lộ ra hình dáng.

“Viên Cổn Cổn, còn cần bao lâu nữa mới đến hành tinh Quang Nhung?” Ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn chăm chú vào hư không trước mắt, hỏi.

Viên Cổn Cổn lơ lửng ở bên cạnh, giơ tay điểm vào khoảng không. Một trời sao mênh mông vô ngần hiện ra, vô số ngôi sao lơ lửng trong đó, ngân hà buông xuống, đan vào lẫn nhau, biến thành một bức tranh sao trời lộng lẫy.

Một con đường sao không biết kéo dài bao nhiêu khoảng cách hiện ra trong tinh không mênh không, vẫn luôn kéo dài đến trên một hành tinh đặc thù thuộc tinh hệ xa xôi.

“Dựa theo tốc độ của chúng ta, lấy tốc độ cao nhất tiến tới trước, nếu trên đường không xuất hiện ngoài ý muốn, thì có thể đến nơi trong năm ngày.” Viên Cổn Cổn nói.

“Xem ra còn nhanh hơn suy đoán trước đó.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Thật sự như thế, may mà chúng ta sửa xong Hỏa Hà trước, bằng không tốc độ đã không nhanh được như vậy.” Viên Cổn Cổn cười.

Hai má của Vương Đằng khẽ giật: “Vì sửa xong chiếc phi thuyền này, đã tiêu tốn không ít tiền của ta.”

Lần trước bị cường giả cấp Giới Chủ tên là Salem đuổi giết, Hỏa Hà tổn thương nghiêm trọng. Viên Cổn Cổn cũng phải mất một phen công sức rất lớn mới sửa xong nó.

Bên này Hỏa Hà mới vừa sửa xong, bên kia Ma Sát lại bị thiệt hại trong trận chiến với Đại Nham Khuê Giáp Long thú, vừa vặn đổi qua.

“Sửa chữa Ma Sát còn cần không ít tiền.” Viên Cổn Cổn thầm nghĩ.

“Có phải tiền của chúng ta sắp dùng hết rồi không.” Vương Đằng khổ sở nói.

“Đúng thế, lần trước sửa chữa Hỏa Hà đã dùng không ít, lại sửa chữa Ma Sát nữa, đại khái thấy đáy.” Viên Cổn Cổn nói xong lại ra một chủ ý ôi thiu: “Nhưng ngươi có thể bán chỗ nguyên thạch vô cấu này, tuyệt đối có thể kiếm lớn một khoản.”

“Miễn, nguyên thạch vô cấu là thứ vô giá, vẫn lưu lại cho mình dùng mới thỏa đáng.” Vương Đằng liếc xéo, nói: “Lần này quân đội ban thưởng không ít điểm cống hiến, có thể trực tiếp dùng điểm cống hiến để mua. Mặt khác huân chương Trụ Quốc của ta cũng có ưu đãi nhất định, có thể giảm giá, thông qua con đường đế quốc mua bán là tốt nhất.”

“Tốt nhất đừng hoàn toàn mua thông qua con đường đế quốc, rất dễ dàng bị người đoán được ngươi có phi thuyền cấp Giới Chủ.” Viên Cổn Cổn nhíu mày: “Dù sao đồ chúng ta mua đều dùng trên phi thuyền cấp Giới Chủ, người sáng suốt vừa thấy sẽ biết.”

“Vậy mua một phần, không dễ khiến người ta hoài nghi.” Vương Đằng nói.

“Chỉ có thể như vậy.” Viên Cổn Cổn thở dài một tiếng: “Cuộc sống không có tiền, sống sao đây!”

“Đều do thể mẹ tộc Nghĩ Nhân. Nếu không Ma Sát sẽ không thể bị tổn thương nghiêm trọng đến như thế, không biết nó như thế nào?” Vương Đằng đứng lên khỏi chỗ sau tay lái nói: “Đi, đi xem.”

Ngay sau đó thân hình của Vương Đằng và Viên Cổn Cổn đã biến mất tại chỗ, xuất hiện ở trong không gian cắn nuốt.

Không gian cắn nuốt này không phải là không gian cắn nuốt của Hư Vô Thôn Thú, mà là không gian cắn nuốt của bản thể Vương Đằng.

Khi cạo được thần thông Thôn Thiên Phệ Địa trên người Hư Vô Thôn Thú, không gian cắn nuốt này đã xuất hiện.

Lúc này Vương Đằng mới biết hóa ra hai cái đồng bộ!

Không biết đây có được coi là niềm vui bất ngờ không.

Vậy còn chưa tính, điều chân chính khiến Vương Đằng cảm thấy vui mừng là…

Không gian cắn nuốt của hắn và không gian cắn nuốt của Hư Vô Thôn Thú liên thông với nhau!!!

Nói cách khác, hắn và Hư Vô Thôn Thú có thể thông qua không gian cắn nuốt tiến hành thay đổi vị trí.

Sau khi biết được tác dụng này, Vương Đằng đã thử, hai bên thật sự có thể tiến hành thay đổi vị trí thông qua không gian cắn nuốt, nhưng không hề thiếu hạn chế.

Điểm đầu tiên đó là tiêu hao.

Đổi không gian cần tiêu hao lực không gian, hơn nữa khoảng cách giữa Vương Đằng và Hư Vô Thôn Thú càng xa, lực không gian phải tiêu hao sẽ càng nhiều.

Hơi tương tự với truyền tống không gian!

Vương Đằng và Hư Vô Thôn Thú tương đương với hai tọa độ không gian di chuyển, bởi vì một loại liên hệ nào đó nên có thể thay đổi bất cứ lúc này, thần kỳ vô cùng.

Hiện giờ Vương Đằng và Hư Vô Thôn Thú cách nhau hai thế giới. Vương Đằng đã cảm giác được, nếu như hắn muốn đi đến thế giới Hắc Ám chỗ Hư Vô Thôn Thú, vét sạch hắn chỉ sợ đều không thể làm được.

Bởi vì quá xa, chút lực không gian kia hoàn toàn không đủ.

Đương nhiên nếu có đầy đủ đá không gian thì có thể thử một lần.

Điểm thứ hai chính là hai bên phải tiến hành trao đổi, trừ phi khoảng cách rất gần.

Bởi vì bản thân bọn họ chính là tọa độ không gian, nếu Vương Đằng trực tiếp truyền tống mình đến thế giới Hắc Ám, còn Hư Vô Thôn Thú vẫn ở bên kia, chưa trở lại thế giới này.

Như vậy bọn họ chỉ có thể cùng ở lại thế giới Hắc Ám, thông qua phương thức khác để trở lại.

Cho nên khi Vương Đằng đi qua thì đồng thời Hư Vô Thôn Thú phải quay về.

Ngoài ra còn không thiếu những hạn chế khác.

Nói tóm lại, mặc dù không gian cắn nuốt này nối thông nhau là chuyện tốt, nhưng lại không phải có thể dùng tùy tiện.

Có được không gian cắn nuốt, sau khi Hư Vô rời đi, Vương Đằng đã đặt thi thể của Đại Nham Khuê Giáp Long thú vào trong không gian cắn nuốt của mình.

Giờ phút này, ở trong thức hải của Vương Đằng có hai không gian kỳ lạ, lẳng lặng trôi lơ lửng ở đó.

Một cái có màu trắng sữa, tản ra vầng sáng nhàn nhạt.

Một cái khác có màu tím đen, hơi u ám mà thâm thúy, cũng lóe lên hào quang nhàn nhạt.

Không gian màu tím đen này tự nhiên là không gian cắn nuốt.

Vương Đằng tiến vào trong đó, không gian cắn nuốt của hắn không lớn bằng của Hư Vô Thôn Thú, so ra nhỏ hơn nhiều, nhưng chứa Đại Nham Khuê Giáp Long thú lại hoàn toàn đủ, chỉ hơi chật chội một chút.

Hết chương 1850.
Bình Luận (0)
Comment