Thiếu nữ tóc ngắn màu bạc cũng lùi lại hơn mười mét mới khóc nhọc dừng thân hình, chân mày hơi nhíu lại, lần đầu tiên xuất hiện thần sắc trịnh trọng trong mắt.
Người thanh niên này, thật mạnh!
“Lại tiếp!” Vẻ nóng lòng muốn thử hiện trên trong mắt thiếu nữ tóc ngắn màu bạc, nàng lại hưng phấn lên, tiếp tục vọt về phía Vương Đằng.
Vương Đằng không thốt một lời, quyền ấn bùng nổ, từng quyền đánh về phía thiếu nữ tóc ngắn màu bạc.
Rầm rầm rầm…
Hai người trực tiếp đánh nhau giữa không trung, không sử dụng thủ đoạn nào khác, đều ăn ý lấy quyền đối quyền, giống như định dùng phương thức này để quyết ra thắng thua.
Vương Đằng sử dụng ‘Ngũ Hành quyền’ mình mới sáng tạo ra. Nguyên lực Ngũ hành biến hóa, hóa thành đủ loại chim muông thú dữ trong không trung, có đại bàng màu vàng, có cá voi biển vĩ đại, có cả hổ dữ hung mãnh vân vân, gầm thét lên xông về phía thiếu nữ tóc ngắn màu bạc.
Đây là do áo nghĩa của Vương Đằng biến thành, có thể tùy tiện biến hóa thành đủ loại tinh thú đáng sợ, uy lực tăng mạnh, khủng khiếp lạ thường.
“Quang Minh quyền!”
Thiếu nữ tóc ngắn màu bạc khẽ kêu lên, ánh quyền hóa thành ánh sáng, giống như từng tia sáng va chạm với dị thú do ánh quyền của Vương Đằng biến thành.
Nguyên lực khủng khiếp quét ngang bốn phía, trên mặt biển nổi lên sóng biển ngập trời, đáng sợ lạ thường.
Quyền ấn của hai bên đồng thời phai mờ, lại không ai làm gì được ai.
Hai người không biết đã giao đấu bao nhiêu quyền, cuối cùng lại lần nữa tách ra, cách xa nhau ngàn mét, mặc cho gió biển thổi bay tóc, nhìn chằm chằm vào đối phương.
“Chiến kỹ Quang Minh!” Vương Đằng hơi kinh ngạc nhìn thiếu nữ.
“Quyền pháp của ngươi là quyền pháp gì vậy? Lại ẩn chứa nhiều biến hóa như thế!” Thiếu nữ tóc ngắn màu bạc nhíu mày lại, hỏi.
“Tại sao ta phải nói cho ngươi biết.” Vương Đằng thản nhiên nói.
“Trong quyền pháp của ngươi ẩn chứa biến hóa của nguyên lực Ngũ hành, nói cách khác ngươi là thân thể Ngũ hành, nắm giữ nguyên lực Ngũ hành.” Một chút giảo hoạt lóe lên trong mắt thiếu nữ tóc ngắn màu bạc, nói: “Ngươi cho rằng ngươi không nói cho ta thì ta không đoán ra được sao.”
“Biết được thì sao chứ, ngươi phá được chiến kỹ của ta à?” Vương Đằng không tỏ thái độ gì nói.
“Ngươi cũng không phá được chiến kỹ của ta.” Thiếu nữ tóc ngắn màu bạc không phục nói.
“Ha ha, vậy chưa chắc.” Vương Đằng cười lạnh nói: “Nếu như ta muốn phá chiến kỹ của ngươi, tối thiểu có ba biện pháp.”
“Ngông cuồng!” Thiếu nữ tóc ngắn màu bạc quát to: “Ngươi vốn có thân thể Ngũ hành, tự nhiên xem như là thiên tài, nhưng đây không phải là vốn liếng để cho ngươi kiêu ngạo. Ởtrước mặt tộc ta, thiên tài giống như ngươi không coi là gì cả.”
“Vậy sao?” Vương Đằng không muốn tranh cãi với nàng, nguyên lực bắt đầu khởi động trên hai tay, đã định tiếp tục ra tay.
“Ha ha, tạm thời không chơi với ngươi.” Thân hình của thiếu nữ tóc ngắn màu bạc đột nhiên bắt đầu mờ đi, dần dần biến mất.
“Còn định chạy! Để hạt giống lại cho ta.” Ánh mắt Vương Đằng nheo lại, trực tiếp sử dụng ‘Không Thiểm’, xuất hiện trong hư không ngoài trăm mét, thò tay chộp tới.
“Hả!” Thiếu nữ tóc ngắn màu bạc khẽ kêu một tiếng kinh dị, lúc này nàng và Vương Đằng chỉ cách nhau năm mét ngắn ngủi, nhưng trên mặt nàng không hề hoảng loạn chút nào: “Lại là thủ đoạn không gian, ngươi rốt cuộc là ai? Thôi bỏ đi, chắc ngươi cũng không thể nói với ta, nhưng ngươi định bắt ta đều không dễ dàng như vậy.”
Tiếng nói vừa dứt, vị trí chỗ nàng bộc phát ra một sáng rọi chói mắt, sau đó toàn thân nàng trực tiếp hóa thành một tia sáng, lần nữa biến mất tại chỗ.
“Lần sau gặp lại, ta sẽ nói cho ngươi biết tên của ta.” Giọng nói của cô gái tóc bạc quanh quẩn trên mặt biển, nhưng mà bóng dáng của nàng lại đã sớm biến mất không thấy đâu nữa.
Vương Đằng đi ra từ trong hư không, mặt không biểu cảm, ánh mắt lóe lên không ngừng.
Rất khó tưởng tượng nổi, hắn lại bị một thiếu nữ không kém hắn bao nhiêu bẫy, thậm chí còn không bắt được đối phương.
Từ khi Vương Đằng tu luyện đến nay, cho đến bây giờ đều chưa từng gặp người nào cùng độ tuổi có thể có được lực lượng ngang bằng với hắn.
Đây là người đầu tiên!
“Thú vị!” Hắn nhìn theo phía thiếu nữ rời đi, khóe miệng lại nhếch lên độ cong.
Vương Đằng không đuổi theo thiếu nữ tóc ngắn màu bạc kia, tốc độ của đối phương rất nhanh, cho dù hắn sử dụng ‘Không Thiểm’, trong khoảng thời gian ngắn đều chưa chắc có thể đuổi theo kịp được.
Loại tốc độ kia giống như biến bản thân thành ánh sáng, có được tốc độ giống như ánh sáng.
Chiến kỹ thân pháp này hiển nhiên là một loại chiến kỹ chỉ hệ Quang Minh mới có, hết sức kỳ lạ và mạnh mẽ.
Hơn nữa nếu như Vương Đằng không nhìn nhầm, chiến kỹ này hơn ‘Không Thiểm’ của hắn ở chỗ lâu dài.
‘Không Thiểm’ hơi tương tự với chiến kỹ thân pháp bùng nổ trong khoảng cách ngắn, còn chiến kỹ do thiếu nữ tóc ngắn màu bạc kia lại là trạng thái hóa ánh sáng có thể duy trì thời gian dài, lấy hình thức sáng rọi bỏ chạy.
Tuy rằng lấy lực không gian của Vương Đằng, nếu vẫn luôn đuổi theo, hắn tự nhiên tin tưởng có thể đuổi kịp.
Nhưng không cần thiết.
Phí sức không thu được kết quả tốt.
So với tiêu tốn khí lực hao tổn với nàng, còn không bằng tiêu tốn thời gian tìm kiếm chỗ tốt trên hành tinh này.
Nhưng hắn thật sự không ngờ lại có thể chạm trán với một võ giả hệ Quang Minh ở trên hành tinh này, hơn nữa có vẻ như lai lịch của võ giả hệ Quang Minh này không nhỏ.
Thực lực không hề yếu kém giống như võ giả hệ Quang Minh bình thường, ngược lại cực kỳ mạnh mẽ, có thể chống lại hắn.
Hắn có dự cảm, sớm hay muộn gì hai người đều sẽ có một trận chiến.
“Nhưng chiến kỹ này… thật sự kỳ lạ!” Vương Đằng như có đăm chiêu, trong mắt lộ ra vẻ nóng như lửa.
Cho dù quyền pháp được thiếu nữ tóc ngắn màu bạc thi triển lúc trước hay là chiến kỹ thân pháp được nàng sử dụng sau cùng, hắn đều thật nhìn mà thèm.
Loại chiến kỹ hệ Quang Minh kia, rất thú vị.
Ánh mắt hắn đảo qua xung quanh, hơi tỏa sáng lên, nhặt bong bóng thuộc tính do thiếu nữ tóc ngắn màu bạc rơi xuống trong cuộc chiến đấu mới vừa rồi lên.