“Công chính thành lập, lời nói của ba người đã được ghi lại, hành tinh Quang Nhung đăng ký xong, quyền sở hữu, quyền khai phá, quyền thống trị..... của tất cả người sở hữu hành tinh Quang Nhung” Một âm thanh máy móc vang lên.
Vương Đằng xem xét một lượt, lập tức phát hiện dưới danh nghĩa của mình có thêm một tinh cầu, chính là hành tinh Quang Nhung.
Nhưng mà tinh cầu này ghi rõ hắn và Feriah sở hữu, chứ không phải là một mình hắn sở hữu.
Quá trình cực kỳ thuận lợi và rất nhanh, Vương Đằng còn chưa kịp phản ứng lại, thì đã xong.
Không thể không cảm khái lần nữa, người quen dễ làm việc.
Hắn biết đăng ký tinh cầu mới phát hiện đều cực kỳ rườm rà, hiện tại lại bởi vì quan hệ của Feriah, giải quyết nhanh chóng như vậy.
Hắn cũng không khỏi muốn ấn like cho mình, kéo Feriah lên thuyền quả nhiên là chính xác nhất.
Feriah không nghĩ về Vương Đằng nhiều. Sau khi đăng ký hành tinh Quang Nhung xong, nàng rất vui, nở nụ cười nói với Ngô Ngọc Tuyền: “Chú Ngô, cảm ơn ngươi, nếu không có ngươi giúp đỡ, không biết đến bao giờ chúng ta mới lấy được quyền sở hữu hành tinh Quang Nhung.”
“Khách sáo rồi, với quan hệ của ta và cha ngươi, đây chỉ là chuyện nhỏ thôi.” Ngô Ngọc Tuyền khoát tay, cười nói.
“Hì hì.” Feriah cười hắc hắc: “Vậy chúng ta không quấy rầy chú Ngô nữa. Lúc khác rảnh rỗi tới nhà ta uống rượu, ta phát hiện một ít linh quả hệ Quang Minh hiếm ở hành tinh Quang Nhung, dùng để cất rượu rất ngon, ngươi nhất định sẽ thích.”
“A, rượu ủ linh quả hệ Quang Minh đúng là đồ ngon.” Mắt Ngô Ngọc Tuyền sáng lên: “Ta rất mong chờ.”
“Đến lúc đó ta sẽ báo trước cho ngươi.” Feriah đứng lên: “Vậy chúng ta cáo từ.”
“Lần này cảm ơn tiền bối đã giúp đỡ, sau này nếu có chuyện cần tới ngươi cứ nói một tiếng.” Vương Đằng cũng đứng lên nói.
Mặc dù lần này phải dựa vào thể diện của gia tộc Feriah mới mời được cường giả cấp Giới Chủ công ty vũ trụ hư cấu giúp đỡ, nhưng nếu hắn đã nhận được đãi ngộ thế này nên cần phải bày tỏ thái độ của mình.
“Không dám, không dám.” Sau khi Ngô Ngọc Tuyền biết thân phận của Vương Đằng thì không dám khinh thường hắn.
Có điều hắn không nghĩ Vương Đằng có thể giúp được gì cho hắn. Suy cho cùng thực lực của hai bên quá khác biệt, thân phận của hắn cũng không thấp, chuyện Vương Đằng có thể làm tự hắn cũng làm được, đương nhiên không cần sự giúp đỡ như vừa nói.
Cái gọi là giúp đỡ lẫn nhau đôi khi cần phải đặt dưới tình huống thực lực ngang nhau mới được.
Tất nhiên Vương Đằng cũng chú ý tới vẻ mặt của Ngô Ngọc Tuyền, khẽ mỉm cười trong lòng, không nói gì thêm nữa.
“Ngươi không cần gọi ta là tiền bối, nếu là bạn của Feriah, sau này gọi ta là chú Ngô được rồi.” Ngô Ngọc Tuyền cho hắn thể diện, cười nói.
Hắn khá coi trọng Vương Đằng, thân phận tên này ở đế quốc Đại Càn không tầm thường, quan trọng là vẫn còn trẻ tuổi, có tương lai.
Hắn có thể không coi trọng Vương Đằng của hiện tại nhưng không thể không coi trọng Vương Đằng của tương lai.
Feriah kinh ngạc nhìn Ngô Ngọc Tuyền, dù Ngô Ngọc Tuyền nói là nể mặt nàng nhưng nàng biết không phải ai cũng có được đãi ngộ tốt như thế này.
Chú và tiền bối, mặc dù chỉ là một cách gọi thôi nhưng thể hiện quan hệ khác nhau.
Điều này coi như là Ngô Ngọc Tuyền công nhận Vương Đằng rồi.
Xem ra thân phận của Vương Đằng cao hơn khá nhiều so với tưởng tượng của nàng.
“Ta tiễn các ngươi.” Ngô Ngọc Tuyền đứng lên nói, không hề có vẻ kiêu ngạo của cường giả cấp Giới Chủ.
Tiễn hai người ra tới cửa, nhìn bọn họ biến mất trong vũ trụ hư cấu, trong mắt Ngô Ngọc Tuyền lộ vẻ hứng thú, sau đó thân hình từ từ biến mất trong vũ trụ hư cấu.
Lần này hắn xuất hiện ở đây chủ yếu là vì giúp Feriah đăng ký hành tinh Quang Nhung, không thì với thân phận của hắn, căn bản là không cần tự xuất hiện.
...
Hành tinh Quang Nhung, trên phi thuyền vũ trụ của Feriah, Vương Đằng và Feriah đi ra từ trong cabin thực tế ảo.
Hai người nhìn nhau, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Bây giờ đã đăng ký cho hành tinh Quang Nhung xong, với thế lực của bọn họ, cho dù những kẻ khác muốn nhòm ngó cũng vô dụng rồi.
“Thế nào, có phải nên cảm ơn ta không?” Feriah liếc Vương Đằng một cái, nói.
“Dạ dạ dạ, đều nhờ ngươi cả.” Vương Đằng không phản bác nàng, chuyện được giải quyết xong rồi, thoả mãn chút lòng hư vinh của nàng cũng không sao.
Feriah lại không vui vẻ như vậy, sao vẫn thấy người này như đang dỗ con nít.
“Khi nào thì ngươi đi?” Nàng hừ nhẹ một tiếng, chuyển chủ đề, hỏi.
“Nếu chuyện đã giải quyết, ta định đi luôn hôm nay.” Vương Đằng nói. Hắn đã tăng nguyên lực hệ Quang Minh lên tới cấp Hằng Tinh cửu tinh, không cần thiết phải ở lại nữa rồi.
“Vội như thế sao.” Feriah kinh ngạc nói.
“Trận chiến thiên tài tranh bá của đế quốc Đại Càn sắp bắt đầu rồi.” Vương Đằng nói.
“Trận chiến thiên tài tranh bá, thì ra là thế, ngươi muốn tham gia.” Feriah chợt hiểu ra, lại nhớ tới cái gì, gãi đầu nói: “Từ đã, lần trước hình như ông nội của ta cũng đăng ký trận chiến thiên tài tranh bá của Liên Minh vũ trụ nổi rồi, có vẻ muốn ta tham gia.”
“Liên Minh vũ trụ nổi cũng có trận chiến thiên tài tranh bá sao?” Lần này đến lượt Vương Đằng kinh ngạc.
“Thật ra thì trong vũ trụ, thế lực lớn của mỗi quốc gia văn minh cao cấp trở lên đều có tư cách tổ chức trận chiến thiên tài tranh bá, hơn nữa còn tổ chức cùng lúc.” Giọng nói Viên Cổn Cổn vang lên.
“Tổ chức cùng lúc?!” Vương Đằng nhẹ híp mắt, như nghĩ tới điều gì, hỏi: “Chuyện này có ẩn ý gì không?”
“Vỗn dĩ không định nói sớm cho ngươi biết nhanh như vậy, nhưng giờ ngươi muốn đi gặp thiên tài của thế lực lớn bên ngoài đế quốc Đại Càn, ta nói cho ngươi cũng được.” Viên Cổn Cổn nói: “Các thế lực lớn của vũ trụ đồng thời tổ chức trận chiến thiên tài tranh bá mục đích thực sự là để lựa ra học viên thiên tài cho bảy đại học viện tinh không vũ trụ.”
“Bảy đại học viện tinh không!” Vương Đằng hơi sửng sốt.
“Chính là bảy học viện khắp vũ trụ, ở đó hội tụ vô số thiên tài. Nó rất cổ xưa, thậm chí không biết ai là người sáng lập ra bảy đại học viện tinh không, chỉ biết là cách một khoảng thời gian bọn họ thường phái người đi khắp vũ trụ, thu nạp đệ tử thiên tài.” Viên Cổn Cổn giải thích.