Vùng cấm số 5, tiến vào top hai mươi, đạt vị trí 16!
Vùng cấm số 7, từ vị trí thứ sáu nhảy lên vị trí thứ 3!
Xếp hạng như vậy khiến cho không ít người chấn động rớt cằm. Bọn họ suýt thì không tin vào hai mắt mình.
Quá khoa trương rồi!
Bất kỳ một xếp hạng nào ở đây, đổi lại là những võ giả khác đã vui mừng không thấy mặt trời rồi.
Nhưng một mình Vương Đằng chiếm tới năm vị trí!
“Các ngươi mau nhìn xem, ở vùng cấm số 5 Vương Đằng gặp phải võ giả gia tộc Pylax số 3 rồi!”
“Con mẹ nó võ giả gia tộc Pylax số 3. Võ giả gia tộc Pylax sẽ nhanh chóng bị các ngươi đùa chết thôi!”
“Mẹ nó, thật sự gặp rồi!”
“Lại là một cuộc gặp gỡ định mệnh. Ta muốn biết gia tộc Pylax nghĩ gì?”
“Không biết lần này Vương Đằng muốn dùng cách gì để bẫy võ giả gia tộc Pylax?”
“Có thể xấu xa hơn nữa, eo của ta còn chịu được!”
...
Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, mọi người không khỏi mừng rỡ.
Còn có người chủ động đặt tên cho võ giả gia tộc Pylax là Số 1, Số 2, Số 3...
Trong đó Số 1, Số 2 đã tử trận.
Số 3 sắp vào vị trí!
Mọi người trong gia tộc Pylax lúc này mặt đen như đít nồi, mũi Giới Chủ Nộ Viêm suýt thì phun ra lửa.
Sao lại gặp hết lần này tới lần khác!
Đây rốt cuộc là nghiệt duyên đã tích mấy đời vậy?
Lúc này Số 1, Số 2 ở khu chờ thi đấu. Thật ra thì Số 1, Số 2 còn may mắn một chút.
Hắn bị loại bỏ sau hai mươi mấy ngày, hơn nữa xếp hạng rất cao, cho dù điểm tích lũy giảm hơn một nửa vẫn có khả năng nằm trong top mười nghìn người.
Nhưng sắc mặt của hai người cũng không tốt, hiện tại thấy Số 3 bị Vương Đằng để ý, không khỏi lo lắng cho Số 3!
Phi, Số 3 cái gì, đó là XXX của gia tộc bọn họ!
Người của tám Vương tộc lớn khác thấy một cảnh như vậy không khỏi có phần hả hê.
Vương Đằng này đúng là muốn gây chuyện với gia tộc Pylax!
Bọn họ thật cảm thấy may mắn vì gia tộc mình không kết thù với Vương Đằng, nếu không bị cố ý nhắm vào như vậy ai mà chịu nổi!
Trận chiến thiên tài tranh bá vốn là để chọn ra thiên tài của các gia tộc, nếu bởi vì nguyên nhân này mà không có được thành tích tốt hơn thì thật oan uổng.
Nhưng nói thế nào đi nữa, bên nên phiền muộn lúc này chính là gia tộc Pylax, không liên quan gì đến bọn họ.
Tầm mắt chuyển tới vùng cấm số 5, trên một ngọn núi tuyết, Vương Đằng gặp tên võ giả gia tộc Pylax số 3.
Hắn núp ở phía sau một gốc cây đại thụ đầy tuyết đọng, thân thể như hòa làm một thể với mặt đất đầy tuyết, khí tức biến mất, hoàn toàn không nhìn ra ở đây còn có một người.
Người ngoài nghề xem náo nhiệt, người trong nghề xem thủ đoạn.
Võ giả dũng mãnh chú ý tới phương pháp ẩn mình này của Vương Đằng, âm thầm kinh ngạc.
Thủ đoạn này hết sức cao siêu.
Nếu như không phải ở trong trận đấu, bọn họ đang ở góc nhìn thứ ba thì căn bản không thể phát hiện ra sự tồn tại của Vương Đằng.
Không ít người vô cùng tò mò bước kế tiếp Vương Đằng sẽ bẫy Số 3 như thế nào.
Phương thức hai lần trước khiến cho bọn họ được mở rộng tầm mắt, hứng thú như vậy, lần thứ ba này sẽ là gì chứ?
Lần này, Vương Đằng cũng ngẫu nhiên gặp được.
Võ giả gia tộc Pylax số 3 kia đang chiến đấu với một đám Trường Mao Băng Trư.
Trường Mao Băng Trư là bá chủ một khu, số lượng rất nhiều.
Số 3 tới đây, vô cùng vui mừng. Đối với hắn, không còn gì nghi ngờ, đây chính là một vùng đất giết chóc tuyệt hảo.
Bây giờ thứ hạng của hắn là 16, nếu có thể một lưới bắt hết bọn Trường Mao Băng Trư này, hắn có thể tiến vào top năm.
Đây chẳng phải là một cơ hội tuyệt vời sao!
Nhưng hắn cũng rất cẩn thận, biết không thể lập tức làm kinh động tới quá nhiều Trường Mao Băng Trư, cần từ từ tiến hành, từng bước từng bước giết chết bọn Trường Mao Băng Trư này.
Thế nên hắn luôn cẩn thận dẫn ra một nhóm Trường Mao Băng Trư nhỏ, sau khi đánh chết chúng lại đi dụ ra một bầy Trường Mao Băng Trư khác.
Mặc dù dùng phương thức này để săn giết sẽ mất thời gian hơn một chút nhưng mà chắc chắn thắng.
Số 3 là một người thận trọng!
Kế hoạch rất tốt, đáng tiếc không thể ngăn cản nổi biến hóa.
Nếu gặp phải Vương Đằng, tất nhiên không thể nào đối phương được như ý.
Hắn sờ cằm, mắt lóe lên, lần này không khó.
Trường Mao Băng Trư là tinh thú hệ Băng, sợ lửa, mà hắn ở vùng cấm này vẫn luôn sử dụng nguyên lực hệ Hỏa, vừa vặn khắc chế tinh thú hệ Băng.
Hắn chỉ cần phóng ra hỏa diễm, không cần lực công kích quá mạnh, nhưng phạm vi bao trùm nhất định phải rộng, tất nhiên có thể khiến tất cả Trường Mao Băng Trư kích động chạy ra ngoài.
Đến lúc đó xem Số 3 làm sao trốn được!
Lúc chuẩn bị ra tay, Vương Đằng đột nhiên sững sờ, ánh mắt nhìn ra xa, không khỏi nhẹ nhàng híp mắt.
Một bóng người trắng noãn như tuyết đột nhiên tiến vào!
Đó là một người con gái toàn thân trắng như tuyết, váy dài tuyết trắng, tóc dài tuyết trắng. Hơn nữa khiến người ta càng chú ý hơn chính là một đôi chân ngọc sáng long lanh thẳng tắp đi trên tuyết.
“Người đẹp này có thiên phú hệ Băng rất mạnh! Thú vị! Chẳng lẽ nàng là người xếp vị trí thứ nhất Lãnh Thiên Tuyết!” Đáy lòng Vương Đằng hơi dao động, hắn suy nghĩ một chút liền dừng ý định lúc nãy, xem đối phương muốn làm gì rồi tính.
Đúng lúc này, Lãnh Thiên Tuyết đột nhiên nhìn sang vị trí Vương Đằng nấp khiến hắn không khỏi giật mình.
Nhưng hắn không hề di chuyển tí nào.
Không hoảng hốt!
Vương Đằng rất có lòng tin với thiên phú ngụy trang biến hình cao cấp, đối phương không thể nào phát hiện ra hắn.
Lãnh Thiên Tuyết khẽ nhăn chân mày, dời ánh mắt, tiếp tục giẫm lên tuyết mà đi. Nàng phát hiện ngọn núi này có khí tức của rất nhiều tinh thú, là một nơi săn giết tinh thú tuyệt hảo.
“Cảm giác rất nhạy, là bởi vì nhận ra ánh mắt của ta sao? Hay là bởi nàng có thiên phú hệ Băng đặc biệt?” Vương Đằng nghi ngờ, thấy may mắn: “May là ta đủ bình tĩnh, không lộ ra chút khí tức nào, nếu không đã bị phát hiện mất rồi.”
Rõ ràng Lãnh Thiên Tuyết cũng chú ý tới Số 3.