Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1949 - Chương 1949. Mẹ Kiếp! Đây Là Chuyện Người Có Thể Làm À? (3)

Chương 1949. Mẹ kiếp! Đây là chuyện người có thể làm à? (3)
Chương 1949. Mẹ kiếp! Đây là chuyện người có thể làm à? (3)

Tia sáng hạ xuống, thân hình của hắn biến mất trong vùng cấm số 3.

“Vương Đằng, ta với ngươi không chết không thôi!” Tiếng rống giận dữ thê lương vang vọng trời đất, thật lâu vẫn chưa tiêu tán.

Lúc này, bóng dáng Vương Đằng mới chậm rãi hiện ra, ngửa đầu nhìn hào quang biến mất, lắc đầu nói: “Đáng tiếc, sao nhận thua nhanh như vậy rồi!”

Mọi người: “...”

Vương Đằng này không phải là ma quỷ chứ!

“Vô liêm sỉ!” Hai mắt Giới Chủ Nộ Viêm gần như phát ra lửa, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng trong live stream, hận không thể cắt hắn thành từng mảnh nhỏ.

Không biết cảm thấy ánh mắt của Giới Chủ Nộ Viêm hay là cố ý, Vương Đằng đột nhiên giơ lên một tay, ra hiệu số ‘Hai’!

Gân xanh trên trán Giới Chủ Nộ Diễm giật dữ dội.

“Dấu tay này là ý gì chứ? Hai?”

“Hai? Cái thứ hai, ý là đã đánh bại hai võ giả gia tộc Pylax sao?”

“Đây là Vương Đằng đang tuyên chiến với gia tộc Pylax sao?”

“Quá cứng rồi! Trâu bò!”

...

Nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu xôn xao, cũng đang suy đoán có phải Vương Đằng đang tuyên chiến với gia tộc Pylax hay không?

Nếu như đổi lại là những người khác, mọi người có thể sẽ cảm thấy như vậy có phần không biết tự lượng sức mình, nhưng Vương Đằng đã hạ hai người, tiếp tục nữa cũng không hề khó.

“Quá kích động rồi!” Trên phi thuyền học viện Đại Càn, Bào Đức Ôn lắc đầu, nói.

“Ha ha ha, người trẻ tuổi mà, kích động một chút cũng không sao.” Viện trưởng Bùi Thiên Châu không nhịn được cười to, đôi mắt toát ra vẻ thưởng thức.

Đám người Bào Đức Ôn và Tề Vân Hà hơi ngạc nhiên. Viện trưởng lại nói như thế, chuyện này thật sự nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Thế này là viện trưởng nổi lên lòng yêu nhân tài sao?

Đáng tiếc đối phương đã là người của quân đội rồi, cuối cùng cũng vô duyên với học viện Đại Càn bọn họ!

Hai người cười khổ lắc đầu.

Số 2 rời đi, Vương Đằng chỉ có thể tự thân vận động, đánh chết mấy con rắn độc còn lại. May mà lúc nãy Số 2 đánh thương không ít, thế nên việc của hắn dễ dàng hơn rất nhiều.

Cùng với việc toàn bộ rắn độc bị đánh chết, điểm tích lũy của Vương Đằng ở vùng cấm số 3 tăng vọt trong nháy mắt, đạt đến... vị trí đầu tiên!!!

Gunter đang săn giết tinh thú thấy sự thay đổi của điểm tích lũy, cả người sửng sốt: “???”

Vùng cấm số 3, võ giả thiên tài hệ Độc Gunter vốn đang vững vàng chiếm vị trí thứ nhất bây giờ lại bị đẩy ra khỏi vị trí thứ nhất, biến thành thứ hai.

Chẳng qua chỉ mới trong giây lát mà thôi!

Gunter bối rối, còn chưa biết xảy ra chuyện gì thì ngay sau đó sắc mặt của hắn liền khó coi.

Duy trì vị trí thứ nhất đã hai mươi mấy ngày, chợt bị người ta đuổi kịp và vượt qua, loại tâm trạng này có thể hiểu được.

“Hai ngàn hai trăm ba mươi ba, các ngươi nhìn vẻ mặt của Gunter kìa!”

“Đồng cảm với Gunter ba giây.”

“Đoán chừng hắn còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra!”

“Vương Đằng này làm gì vậy, ăn gian sao? Sao lại đẩy Gunter của chúng ta ra khỏi vị trí thứ nhất?”

“Lầu trên không biết chớ nói lung tung, trận chiến tranh bá thiên tài đang diễn ra dưới mắt của mọi người, làm sao ăn gian được, nhiều lắm chỉ là hành động xấu xa chút thôi!”

“Đâu chỉ là một chút, thắt lưng của ta muốn gãy rồi!”

...

Không ít người thấy vẻ mặt ngơ ngác của Gunter lập tức cười phá lên, thật sự rất thú vị.

Tất nhiên cũng có người suy đoán có phải Vương Đằng ăn gian hay không, nếu không sao điểm tích lũy lại đột nhiên tăng vọt như vậy, chuyện này không hợp lý.

Suy cho cùng Gunter cũng đứng ở vị trí thứ nhất hai mươi mấy ngày rồi, đột nhiên bị người ta đẩy xuống, những người hết sức coi trọng Gunter hiển nhiên không thể nào tiếp nhận được.

Thông thường, vị trí mười người đứng đầu rất ít thay đổi. Thực lực của bọn họ rất mạnh, một khi đã giữ vững, sự chênh lệch rất lớn, người khác rất khó đuổi kịp và vượt qua. Thay đổi thường xuyên là những võ giả sau top mười.

Tất nhiên cũng không thiếu kiểu bất ngờ như Vương Đằng, hắn làm việc luôn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Người hiểu rõ hắn cũng biết, người không hiểu hắn chắc cũng sẽ biết nhanh thôi.

Lúc này tâm trạng của Gunter rất không vui, vô duyên vô cớ bị một tên không biết ở nơi nào vượt xa mình, tâm trạng của hắn tốt mới lạ.

Hơn nữa hắn thấy cái tên võ giả Vương Đằng này lúc trước căn bản là không đứng trong top mười.

Nói cách khác, hắn từ ngoài top mười tiến vào, còn thoáng cái đã đoạt được vị trí thứ nhất, ngay cả hắn cũng hơi nghi ngờ có phải đối phương ăn gian hay không.

Nhưng hắn đợi một lúc phát hiện xếp hạng của đối phương vẫn ở vị trí thứ nhất. Điều này chứng minh thứ hạng không có bất cứ vấn đề gì.

Đôi mắt Gunter lóe lên, lòng háo thắng phát ra, ánh mắt quét qua tinh thú xung quanh, thân hình đột nhiên nhảy lên, bắt đầu điên cuồng giết.

Bên kia, Vương Đằng thấy xếp hạng của mình ở vùng cấm số 3, khóe miệng không nhịn được cong lên: “Cuối cùng cũng đứng đầu rồi, tiếp theo chỉ cần giữ cho đến khi tranh tài kết thúc là được rồi.”

Ngay sau đó hắn liếc nhìn kẻ vốn đứng thứ nhất Gunter, lông mày nhướng lên: “Xem ra tên phía sau kia không cam lòng!”

Hắn cười hì hì, tất nhiên sẽ không buông tha ưu thế thật vất vả mới có được, giống như trước bắt đầu điên cuồng chém giết.

Vương Đằng bớt chút thời gian nhìn giao diện thuộc tính của mình.

Cuộc săn giết vừa rồi cho hắn lượng lớn bong bóng thuộc tính, nguyên lực tinh thần hệ Độc của hắn từ cấp Hằng Tinh ngũ giai tăng lên cấp Hằng Tinh thất giai.

Nguyên lực tinh thần hệ Độc: 46500/70000 (cấp Hằng Tinh thất giai)

Cấp Hằng Tinh thất giai, với sức chiến đấu của Vương Đằng, chỉ e là thực lực của một phân thân cũng không yếu hơn những thiên tài kia bao nhiêu. Thế nên một khi hắn đi săn giết tinh thú, tốc độ tất nhiên không chậm hơn bọn họ.

Gunter muốn đuổi tới e là không dễ như vậy rồi!

Trận đấu hừng hực khí thế, xếp hạng của bản thể Vương Đằng và ba phân thân khác tăng lên không ít.

Vùng cấm số 1, tiến vào top hai mươi, đạt vị trí 18!

Vùng cấm số 2, tiến vào top ba mươi, đạt vị trí 23!

Vùng cấm số 3, vẫn vị trí thứ nhất!

Hết chương 1949.
Bình Luận (0)
Comment