Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1948 - Chương 1948. Mẹ Kiếp! Đây Là Chuyện Người Có Thể Làm À? (2)

Chương 1948. Mẹ kiếp! Đây là chuyện người có thể làm à? (2)
Chương 1948. Mẹ kiếp! Đây là chuyện người có thể làm à? (2)

Võ giả gia tộc Pylax Số 2 nhận thấy có điều không ổn, muốn thoát khỏi sự dây dưa của con rắn độc cấp Hoàng trung vị.

Nhưng đúng lúc này trong màn sương mù vài bóng đen từ trên trời rơi xuống.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

...

Tất cả cự mãng phá tan xương mù, thân thể dài giãy dụa trong không trung, rơi tự do.

Vẻ mặt võ giả gia tộc Pylax Số 2 rất ngạc nhiên, đồng tử co rút cực hạn, vô số dấu chấm hỏi hiện lên trên đỉnh đầu.

Tại sao có nhiều rắn độc rơi từ trên trời xuống như vậy???

Đáng tiếc bây giờ căn bản không phải là lúc hỏi những điều này. Mắt thấy rắn độc sắp rơi xuống tới nơi, hắn không hề nghĩ ngợi, chiến đao trong tay đảo qua, mũi đao hỏa diễm phóng lên cao, giết chết mấy con rắn độc đang rơi xuống chỗ hắn.

Máu rơi, mùi máu tươi đậm đặc tràn ra khắp nơi.

Xì!

Xì!

Xì!

Tiếng rống giận dữ vang lên thành từng đợt, giữa tiếng nổ ầm vang, tất cả rắn độc to lớn từ trong sương mù lao thẳng tới chỗ võ giả gia tộc Pylax Số 2.

Đối với bầy rắn độc đã mất đi lý trí, chúng mặc kệ kẻ đầu sỏ là ai, bọn chúng muốn giết chết những kẻ ngoại tộc.

Huống chi võ giả gia tộc Pylax Số 2 còn giết vài con rắn độc cái rồi, thù hận lại càng thêm chồng chất.

Vương Đằng núp trong bóng tối, thấy cảnh này lập tức vui vẻ.

Hay lắm!

Phối hợp rất tốt!

Trong nháy mắt bầy rắn độc và võ giả gia tộc Pylax Số 2 va chạm vào nhau.

Mặt Số 2 nhăn nhó, căn bản còn chưa biết chuyện gì xảy ra đã bị bọn rắn độc công kích.

Hắn cảm thấy mình rất oan.

Muốn giải thích hai câu nhưng mà rắn độc không nghe hắn giải thích.

Dưới sự vây công của rắn độc, Số 2 tả xung hữu đột, căn bản không cứng đối cứng với rắn độc, chỉ muốn thoát thân

Tất nhiên Vương Đằng sẽ không để cho hắn được như ý nguyện, mỗi khi hắn muốn phá vòng vây sẽ âm thầm ra tay, dùng niệm lực tin thần chuyển vài con rắn độc tới trước mặt hắn, ngăn cản hắn lại.

Số 2 quả thực tức ói máu.

Rõ ràng đã thoát vòng vây, tại sao cứ có vài con rắn độc không hiểu sao lại hiện ra trước mặt hắn?

Hơn nữa hắn để ý, nhiều lần hắn đánh trọng thương rắn độc, còn chưa đánh chết hoàn toàn, con rắn độc kia lại vô duyên vô cớ chết khiến mọi chiến đấu cực nhọc vất vả đều uống phí, điểm tích lũy lấy được ít đến đáng thương.

Lúc này, cho dù hắn có ngốc cũng kịp phản ứng, nhất định là có người đang âm thầm thao túng tất cả, chính là để thu hoạch điểm tích lũy.

Mặc dù cuộc thi quy định văn bản rõ ràng không thể chém giết lẫn nhau, nhưng đó là giữa các võ giả dự thi không được chiến đấu trực tiếp chứ không quy định không thể dùng tinh thú tới ngăn chặn những võ giả khác.

Thế nên gia tộc Pylax vừa bắt đầu đã muốn chiêu đãi Vương Đằng như thế rồi.

Đáng tiếc...

Võ giả tham gia trận đấu không thể nào xem chương trình phát sóng, nếu không hắn có thể từ số 1 mà đoán ra kẻ ra tay lúc này là Vương Đằng.

“Kẻ nào?” Vẻ mặt võ giả gia tộc Pylax Số 2 âm trầm, hắn quét mắt xung quanh, quát to:” Là kẻ nào, lăn ra đây cho ta!”

Không có ai trả lời hắn, xung quanh chỉ có rắn độc điên cuồng công kích mà thôi.

“Ngươi có biết ta là ai không? Ra tay với gia tộc Pylax, ngươi gánh nổi hậu quả sao hả?” Võ giả gia tộc Pylax Số 2 thấy đối phương không đáp lại, tiếp tục quát to.

“Mặc dù ta không nhìn thấy ngươi, nhưng mà người ở bên ngoài nhất định có thể thấy, ngươi không trốn thoát được đâu.”

“Đừng kêu nữa, ngươi không thấy mệt à?” Vương Đằng thản nhiên nói.

Võ giả gia tộc Pylax Số 2 nhíu mày, âm thanh này thật quen thuộc, từng nghe qua ở đâu rồi?

“Là ngươi?!!”

Đột nhiên hắn nghĩ ra, mặt xanh mét.

“Vương Đằng, ngươi lại đến vùng cấm số 3.” võ giả gia tộc Pylax Số 2 nghiến răng nghiến lợi nói.

“Ha ha ha!” Vương Đằng không nhịn được cười to. Người này còn tưởng bản thể của hắn ở đây.

“Thì ra ngươi cũng là loại nhát như cáy, không dám đi vào vùng cấm số 1, chỉ biết chạy tới vùng cấm số 3.” Võ giả gia tộc Pylax Số 2 nói châm chọc.

“Đúng vậy đúng vậy, lá gan ta vô cùng nhỏ.” Vương Đằng nói.

“...” Võ giả gia tộc Pylax Số 2 không ngờ Vương Đằng trực tiếp thừa nhận, sắc mặt cứng đờ, hừ lạnh, nói: “Hừ, tốt nhất là ngươi đừng để ta có được cơ hội, nếu không ta nhất định đá ngươi ra khỏi cuộc tranh tài.”

“Hay là ngươi nghĩ cho bản thân mình trước đi.” Vương Đằng không chút để ý nói.

Võ giả gia tộc Pylax Số 2 cực kỳ buồn bực, cảm giác mình đánh vào cục bông vậy. Vốn dĩ hắn muốn chọc giận khiến Vương Đằng hiện thân.

Nhưng mà tên khốn này quá bình tĩnh, không hề tức giận chút nào, còn làm hắn ngậm miệng không trả lời được.

“Quá thảm! Quá thảm!”

“Võ giả gia tộc Pylax Số 2 này bị lừa thật thảm!”

“Nếu hắn biết kẻ mình đối mặt chẳng qua chỉ là một phân thân của Vương Đằng, không biết có thể tức chết hay không?”

“Vương Đằng quả thực không xứng làm người mà, lại dùng cách này lừa bịp võ giả gia tộc Pylax.”

“Đây đã là người thứ hai rồi, xem ra hai bên thật sự như nước với lửa, thù hận sâu đậm.”

...

Thời gian từ từ trôi qua, võ giả gia tộc Pylax Số 2 vẫn không có cách nào phá vòng vây. Hắn đã kiệt sức, không biết mình chiến đấu bao lâu rồi.

Điều tiếc nuối chính là điểm tích lũy đạt được lác đác chẳng có mấy, tất cả đều là Vương Đằng được hời.

“Cố gắng lên! Ta giúp ngươi, còn sáu mươi con rắn độc, thêm chút sức nữa là có thể giải quyết được rồi, ngươi là giỏi nhất.” Vương Đằng chọc tức hắn.

Mọi người: “...”

Người này thật xấu xa!

Võ giả gia tộc Pylax Số 2 vốn bị thương, nghe thấy câu này, ruột gan muốn nổ tung, một ngụm máu tươi phun ra ngoài.

“Phụt!”

Máu giống như vòi hoa sen phun khắp nơi, còn có nhiều kiểu, đúng là cảnh đẹp ý vui.

“Lợi hại!” Vương Đằng khen ngợi, nói.

Một con rắn độc cấp Hoàng trung vị nắm lấy cơ hội, quét ngang cái đuôi lên người Số 2, vết thương sâu tới xương hiện ra trước ngực hắn.

Nếu không phải hắn kịp thời lui về sau nửa bước, một đòn kia đủ để chém hắn thành hai nửa rồi.

“Nhận thua!” Sắc mặt võ giả gia tộc Pylax Số 2 tái nhợt không còn giọt máu, hắn rốt cuộc từ bỏ giãy dụa, hô lớn.

Hết chương 1948.
Bình Luận (0)
Comment