Vương Đằng sờ cằm, đang suy nghĩ nên đưa những con rắn độc này tới chỗ võ giả gia tộc Pylax Số 2 thế nào.
Số 2 kia cũng không ngu, lúc trước hắn có thể cảm nhận được sự tồn tại của rắn độc mà tránh thoát công kích của nó.
Nếu như Vương Đằng dẫn hắn tới đây, với một đám rắn độc lớn như vậy, hắn không thể nào không phát hiện ra.
Vậy biện pháp tốt nhất chính là nhân lúc hắn bị con rắn độc cấp Hoàng trung vị ngăn lại, đưa bọn rắn độc này đi.
Suy nghĩ nhanh chóng, ánh mắt Vương Đằng chợt sáng lên, bắt đầu vội vàng tìm kiếm xung quanh.
Đám người xem thi đấu thấy khó hiểu, không biết hắn muốn làm gì.
Tìm một hồi, Vương Đằng ngồi xổm xuống, hình như phát hiện ra gì đó, nhìn kỹ một chút, sau đó ngắt lấy vài gốc linh thảo đang lớn.
Nhưng mà mấy gốc tất nhiên không đủ, muốn đối phó với đám rắn độc lớn thế này, ít nhất cũng cần trên trăm gốc, thế nên hắn vùi đầu tìm kiếm.
May mắn xung quanh đây loài linh thảo này có rất nhiều, vặt rất tiện.
Cỏ Xà Hoan!
Là một Tông sư đan đạo, Vương Đằng rất quen thuộc với các loại linh thảo, hắn nhớ rõ đã từng đọc giới thiệu về cỏ Xà Hoan!
Kích dục!
Đúng vậy, loại cỏ Xà Hoan này có tác dụng kích dục!
Vạn vật hồi sinh, mùa tinh thú sinh sản, tinh thú loài rắn sẽ nuốt cỏ Xà Hoan để giao phối.
Bây giờ không phải mùa vạn vật hồi sinh, Vương Đằng cũng không rõ lắm, nhưng hắn có thể làm vạn vật hồi sinh nhân tạo.
“Chắc là đủ rồi!” Tốc độ hái của hắn rất nhanh, chỉ lát sau đã hái được hơn trăm gốc cỏ Xà Hoan, âm thầm gật đầu, sau đó tìm một nơi ngồi xếp bằng xuống.
Nguyên lực hệ Hoả trong tay thiêu đốt, hoả diễm xuất hiện, luyện hoá mấy chục gốc cỏ Xà Hoan thành bột phấn.
Hơn nữa còn thêm một chút linh dược phụ trợ để dược hiệu của cỏ Xà Hoan phát huy tốt hơn, hiệu quả đạt tới tiêu chuẩn nhất định.
“Đã xong!”
Vương Đằng cười hắc hắc.
Bột phấn cỏ Xà Hoan trong tay hắn biến thành một viên hình tròn, lẳng lặng lơ lửng trên lòng bàn tay.
Vì việc này rất đơn giản, cộng thêm năng lực cấp Tông sư của Vương Đằng nữa nên không tốn bao nhiêu thời gian.
“Vừa nãy những linh thảo kia là gì vậy?”
“Không biết, mau tra đi!”
“Tóm lại ta vẫn thấy Vương Đằng muốn giở trò.”
“Đúng rồi, chẳng lẽ Vương Đằng là luyện đan sư sao?”
“Chỉ là một thủ đoạn luyện dược thô sơ mà thôi. Ta là luyện đan sư, ta dám cam đoan thủ pháp của hắn không có tí hàm lượng kỹ thuật nào.”
“Chứng nhận uy tín?”
“Tìm được rồi, thảo dược kia hình như là cỏ Xà Hoan, là một loại thuốc kích dục!”
“Mẹ kiếp! Thuốc kích dục!”
“Hình như ta biết hắn muốn làm gì rồi!”
“Mẹ nó ta cũng hiểu!”
“Luyện đan sư vừa nãy sao không nhận ra đây là cỏ Xà Hoan, người đâu rồi, còn thô sơ nữa!”
“Ta đã sớm nhận ra, nhưng muốn để các ngươi tự tìm hiểu, như vậy các ngươi mới ấn tượng sâu sắc hơn.”
“Ha ha, thật biết nói chuyện.”
...
Đang lúc nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu xôn xao, Vương Đằng đứng lên, thân hình chợt loé, xuất hiện gần bầy rắn độc.
Chỉ thấy hắn giơ tay lên, viên tròn lơ lửng trong tay bay ra, rơi vào trong bầy rắn độc.
Sau vài giây yên tĩnh, xung quanh đột nhiên vang lên âm thanh không ngừng.
Hí!
Hí hí hí!
Từng tiếng hưng phấn như tiếng ngựa hí vang lên, vang vọng vách núi.
“Bắt đầu rồi!” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm phía trước.
Quả nhiên tất cả cự mãng xuất hiện, tốc độ rất nhanh, quấn lại với nhau biến thành từng quả cầu rắn, ngọ nguậy, uốn quanh...
“Hơi cay mắt!” Vương Đằng lẩm bẩm một tiếng, không đành lòng nhìn thẳng.
Nhưng mà hết cách rồi, vẫn nên nhìn mới được, nếu không làm sao ra tay với bọn nó.
Ánh mắt của hắn quét qua đám quả cầu rắn, cảm giác đúng thời điểm liền mạnh mẽ nâng tay lên, một ngón tay chỉ về phía trước.
Một cây dây leo ngưng tụ thành hình, rầm một tiếng thổi quét ra.
Vương Đằng không công kích những con rắn độc kia, việc hắn làm dường như là muốn khiến cho đám rắn độc tức giận.
Tức giận đến mức hận không giết được hắn!
Chỉ thấy những dây leo chợt quấn lấy con rắn độc cái trong quả cầu rắn, cố gắng... kéo ra ngoài!
Trong khoảnh phút tất cả rắn độc sửng sốt!
Xảy ra chuyện gì vậy?
Đang ấy ấy sao lại thiếu thứ gì đó rồi?
A... Thiếu vợ!
Từng con rắn độc ngơ ngác ngẩng đầu, thấy rắn độc cái bị cuốn ra giữa không trung, trong đôi mắt mơ màng rốt cuộc có tiêu cự.
Xì!
Xì!
Xì!
Tiếng xì phẫn nộ vang lên, tất cả rắn độc đều nổi giận.
Mối hận đoạt vợ...!
Thù này không đội trời chung!
Tất cả cự mãng điên cuồng đuổi theo dây leo, vô vàn công kích khắp nơi mạnh mẽ phóng vào Vương Đằng.
Vương Đằng quay đầu bỏ chạy.
Dây leo màu đen thắt chặt rắn độc cái, không cho chúng nó giãy ra, cứ treo trên không trung hấp dẫn những con rắn độc khác.
“Mẹ kiếp! Đây là chuyện người có thể làm sao?”
Người xem thi đấu quả thực cũng ngây ra, trong đầu ù ù chấn động, rõ ràng bị chấn động không nhẹ.
Mặc dù mọi người đoán được rằng Vương Đằng dùng cỏ Xà Hoan để rắn độc động dục nhưng bọn họ chỉ đoán được phần phía trước chứ không đoán ra phần phía sau.
Không ai ngờ tới Vương Đằng dùng cách thô bạo như vậy, đáng hận như vậy để hấp dẫn bầy rắn độc.
Rốt cuộc tên này làm sao lớn thế?
Ầm ầm!
Âm thanh chấn động kịch liệt vang vọng trong rừng rậm đầy sương mù. Bị dược lực của cỏ Xà Hoan ảnh hưởng, tất cả rắn độc hoàn toàn mất đi lý trí, bọn chúng căn bản chẳng quan tâm che dấu thân hình của mình, cứ mạnh mẽ xông thẳng vào trong rừng rậm.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Võ giả gia tộc Pylax Số 2 đang đối phó với rắn độc cấp Hoàng trung vị đột nhiên nghe thấy tiếng vang, sắc mặt lập tức thay đổi.
Hắn cảm nhận được khí tức vô cùng điên cuồng cách đó không xa truyền đến, dự cảm không tốt dấy lên trong lòng hắn.
“Chạy mau! Chạy mau! Mãng tới~”
“Chạy mau! Chạy mau! Mãng tới~”
“Chạy mau! Chạy mau! Mãng tới~”
...
Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, trong nháy mắt những lời này hiện lên khắp màn hình!
Rất nhiều người thật sự không đành lòng xem tiếp, bọn họ bất giác nổi lên đồng cảm với võ giả gia tộc Pylax Số 2.