Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1956 - Chương 1956. Cả Nhà Đồng Tâm!

Chương 1956. Cả nhà đồng tâm!
Chương 1956. Cả nhà đồng tâm!

“Không có ta, ngươi có dám đặt cược không?” Tiki hếch mắt.

“Xí, coi thường ai đó.” Oria bĩu môi.

“Oria!” Leticia, mẹ của Oria trừng mắt nhìn nàng, ánh mắt mang theo chút trách cứ.

“Mẹ, Vương Đằng nhất định sẽ thắng, ta chỉ chơi một lần thôi.” Oria nắm cánh tay nàng lắc lư, nũng nịu nói.

“Tiki, cầm tiền của ta đặt vào luôn.” Bollago lặng lẽ kéo Tiki sang bên, thầm thì nói.

“Mẹ, mẹ xem, bác hai cũng đặt kìa.” Oria tinh mắt nhìn ngay ra hành vi mờ ám của Bollago.

“Anh hai!” Leticia nhìn Bollago, không nói nên lời.

“Cược tí cho vui, cược tí cho vui ấy mà!” Bollago cười xuề nói.

“Tiki, ta chuyển cho ngươi một tỷ đồng Vũ Trụ, đặt cược giúp ta.” Cường giả cấp Giới Chủ cạnh đó bình thản nói.

“...” Mọi người.

“Chú tư, ngươi cũng đặt hả.” Bollago toát mồ hôi hột, nói.

Vị cường giả cấp Giới Chủ này chính là chú tư của Bollago, tên là Dubois. Hắn liếc nhìn Bollago rồi nói: “Sao, chỉ các ngươi được chơi mà không cho ông già này kiếm chút tiền tiêu vặt hả?”

“Không, không dám, ta làm sao dám!” Bollago vội vàng nói: “Ta chỉ là không ngờ chú tư cũng đánh giá cao Vương Đằng như vậy.”

“Thằng nhóc này thâm tàng bất lộ. Lăng Dương Húc của học viện Đại Càn kia chưa chắc đã phải đối thủ của hắn.” Dubois sâu xa nói.

Thấy ngay cả hắn cũng nói vậy thì Leticia chợt chộn rộn trong lòng, cuối cùng bí mật chuyển một số tiền cho Oria, rồi nháy mắt cho nàng một cái.

→ _ →

O ((⊙﹏⊙))o

Oria sửng sốt chút đỉnh, sau đó kịp thời phản ứng, nội tâm có hơi dở khóc dở cười, không ngờ cả mẹ mình cũng máu thế.

Cơ mà đây là chuyện tốt.

Có câu rất đúng là biện pháp tốt nhất để thuyết phục một người chính là lôi kéo người đó nhập hội.

Giờ không cần kéo mà mẹ nàng đã chủ động gia nhập rồi.

Oria vội vàng hành động kẻo mẹ mình đổi ý.

Làm phụ nữ đâu dễ dàng gì, không tích thêm tiền thì lấy gì mà mua mua mua cơ chứ.

Đại ca Vương Đằng à, lần này trông cậy hết vào ngươi đó!

Oria thầm cầu nguyện rồi móc sạch tiền trong quỹ đen của mình, cộng với tiền mẹ nàng vừa chuyển đến, rồi cược tất cả vào Vương Đằng.

Và thế là, toàn bộ thành viên trong gia tộc Callandish đã lên con thuyền giặc Vương Đằng.

Cả nhà đồng tâm!

Cùng lúc ấy, tại hành tinh Minh Ngọc, Võ Hành Vân và mấy người Hàn lão cũng đặt cược Vương Đằng chiến thắng, tuy không có nhiều nhặn gì nhưng không ngăn được họ dốc toàn bộ gia sản vào mình vào.

Ngay cả Lâm Sơ Hàm đang ở trong tiểu đội của đoàn lính đánh thuê Chiến Nham cũng lặng lẽ cược tất cả số tiền của mình. Nàng tin tưởng Vương Đằng hơn bất kỳ ai, giờ không đặt cược thì còn đợi khi nào.

Tiếc là người trong tiểu đội của nàng không biết điều này.

Họ không biết nhiều về Vương Đằng, cùng lắm họ chỉ thấy phần thể hiện lạ lùng của hắn trong vòng đấu loại trực tiếp mà thôi.

Nhưng điều đó chưa đủ để họ đặt những đồng Vũ Trụ vất vả làm nhiệm vụ kiếm được đặt vào một người mà họ không hề biết.

Thậm chí mấy người Isaiah còn đặt cược vào Lăng Dương Húc.

Dù sao thể hiện của Lăng Dương Húc cũng xuất chúng hơn.

Mà không chỉ có họ, đa phần khán giả đều đặt cược, hoặc cho Vương Đằng hoặc vào Lăng Dương Húc.

Giống như cá độ bóng đá vậy, khán giả của trận đấu sẽ không cưỡng được cám dỗ đặt cho đội bóng quen thuộc mà họ theo dõi.

Đương nhiên, rất nhiều người muốn giàu có chỉ sau một đêm, họ chỉ đơn thuần vì muốn phát tài.

Tiếc rằng đôi khi muốn phát tài chưa chắc đã có thể phát tài, ngược lại còn có thể táng gia bại sản, nhảy lầu tập thể...

Song, điều khiến người ta bất ngờ là phân thân của Vương Đằng ở vùng cấm số 7 đã lọt top 1, vị trí vốn dĩ thuộc về Carpenter, thiên tài của vương tộc Rogrides!

Lần này đến lượt người của gia tộc Rogrides bực bội, thiên tài mà họ vất vả bồi dưỡng và muốn trở nên nổi tiếng trong cuộc chiến thiên tài tranh bá này.

Bây giờ lại bị tên Vương Đằng bất ngờ phá bĩnh.

Chung quy, thứ hai không thể nổi với thứ nhất, một khi rơi xuống vị trí thứ hai thì cơ hội vào bảy đại học viện tinh không sẽ kém đi một chút.

...

Vùng cấm Số 2.

Sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Vương Đằng và Lăng Dương Húc.

Là đương sự, hai người không hề biết chuyện này, họ vẫn săn bắt tinh thú theo tốc độ của riêng mình.

Vương Đằng tìm kiếm võ giả đến từ gia tộc Pylax nhưng không tìm được ai.

Năm ngày trôi qua, thời gian càng lúc càng gần ngày kết thúc vòng loại trực tiếp.

Và thứ hạng của Vương Đằng trong vòng cấm thứ hai xếp thứ 13, cũng đã tăng lên không ít.

Lăng Dương Húc vẫn giữ vững vị trí đầu bảng.

Khoảng cách ấy khiến nhiều người không khỏi lo lắng, thời gian không còn nhiều, liệu Vương Đằng có đuổi kịp không?

“Vận may của Vương Đằng lần này không tốt lắm, lâu vậy rồi mà không gặp được võ giả nào của gia tộc Pylax.”

“Ha ha, kiếm điểm nhờ tay người khác chung quy cũng là trò mèo thôi!”

“Đúng vậy, trò mèo thôi, không như Lăng Dương Húc hoàn toàn tự mình săn tinh thú, đường hoàng kiếm được điểm, đây là điều mà một thiên kiêu nên làm.”

“Ngu dốt, chỉ biết dùng sức thì tính là bản lĩnh gì, trò mèo là sao, Vương Đằng dùng trí tuệ, trí tuệ có hiểu không?”

“Không có não thật đáng sợ!”

“Không có não còn trách người ta thông minh?”

“Các ngươi nghĩ ai cũng xài được phương pháp của Vương Đằng hay sao, vừa ẩn nấp thông minh vừa âm thầm săn bắn tinh thú, người khác có thể làm được không?”

“Hứ, bất kể thế nào, nếu Vương Đằng không gặp được võ giả của gia tộc Pylax thì ta chống mắt lên xem hắn làm gì tiếp theo?”

“Ấy khoan, võ giả Pylax chạm trán Lăng Dương Húc rồi kìa!”

...

Trên một bình nguyên trong vùng cấm Số 2, giữa rừng sấm sét có không ít lôi thú đang rong ruổi ở trong đó.

Lăng Dương Húc gặp một võ giả Pylax, cả hai cùng ngắm tới một đàn linh dương Lôi Giác.

Đàn thú này khá lớn, những con linh dương Lôi Giác đang gặm các loại linh thảo hệ Lôi trên mặt đất một cách ngon lành mà không hề hay biết nguy hiểm sắp ập đến.

Hai bóng người đứng trên không trung, liếc nhìn nhau từ xa, một tia chiến ý bùng lên.

Võ giả Pylax đang xếp hạng ba trong vùng cấm Số 2, là ứng cử viên nặng ký cho ngôi đầu bảng.

Hết chương 1956.
Bình Luận (0)
Comment