Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1965 - Chương 1965. Lôi Đình Phong Bạo Hiển Uy! (2)

Chương 1965. Lôi Đình Phong Bạo hiển uy! (2)
Chương 1965. Lôi Đình Phong Bạo hiển uy! (2)

“Hử?” Ánh mắt Vương Đằng khẽ động, ngạc nhiên nói: “Lôi Đình lĩnh vực?!”

Sức mạnh vô hình vây quanh người Lăng Dương Húc, vô số lực Lôi Đình tụ tập vào trong, biến thành một khu vực đặc thù rải rác sấm sét!

Đây là Lôi Đình lĩnh vực thật sự!

Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, các khán giả thấy cảnh này đều vô cùng khiếp sợ, lập tức bùng nổ từng đợt nghị luận.

“Lĩnh vực!”

“Lăng Dương Húc lại nắm giữ được lĩnh vực, không hổ là thiên kiêu Số 1 của học viện Đại Càn!”

“Cảnh giới cấp Hằng Tinh đã nắm giữ lực lượng lĩnh vực, điều này khó tin quá rồi!”

“Trời ơi, cùng là võ giả cấp Hằng Tinh, tại sao chênh lệch lại lớn như vậy?”

“Lăng Dương Húc đã lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực liệu có là đối thủ của cự quái Lôi Đình kia không? Hắn có thể bắt cự quái Lôi Đình thành công không?”

“Không dễ nói, dù sao cự quái Lôi Đình cũng là tồn tại cấp Hoàng thượng vị chân chính!”

“Đúng vậy, chênh lệch lớn quá rồi!”

“Tại sao Vương Đằng vẫn không ra tay? Nếu hai người liên thủ, thì không chừng sẽ có hy vọng lớn hơn.”

“Đều là thiên kiêu, lại là quan hệ cạnh tranh, bọn họ đâu thể cam lòng liên thủ.”

“Có lẽ hắn sợ rồi.”

“Cái rắm, mặc dù ta hiểu không nhiều về Vương Đằng, nhưng với biểu hiện lúc trước của hắn, các ngươi cảm thấy hắn sẽ sợ sao?”

“Sợ là không thể nào sợ, ta thà tin là hắn đang có ý đồ xấu.”

“Chân tướng rồi!”

“Ha ha ha, xem ra không chỉ có một mình ta cảm thấy như vậy.”

Vương Đằng lắc đầu, hắn cảm nhận ra được Lôi Đình lĩnh vực của Lăng Dương Húc mới lĩnh ngộ đến nhị giai, muốn bắt cự quái Lôi Đình này, e là không đủ.

Cho nên hắn không vội ra tay, để đối thủ đánh một lát trước đã.

Lực Lôi Đình trong tay cự quái Lôi Đình ngưng tụ đến một mức độ vô cùng khủng khiếp, từ xa đã có thể cảm nhận được dao động mãnh liệt toát ra, cứ như chỉ cần chạm vào là ngay cả võ giả cấp Vũ Trụ cũng sẽ biến thành bụi.

Grào!

Cự quái Lôi Đình rống giận, hai tay đánh mạnh ra một quả cầu sét to lớn, bay nhanh về phía trước.

Lăng Dương Húc đã thi triển lực lượng lĩnh vực đến trình độ cao nhất, sau đó trường thương trong tay hắn đâm mạnh ra, vô số sấm sét biến thành ánh thương lấp lánh, hình thành một lĩnh vực chỉ có thương Lôi Đình tồn tại, đón tới.

Uỳnh!

Công kích của hai bên lại va chạm vào nhau, chỉ là lần này rõ ràng khủng khiếp hơn lần trước quá nhiều, bùng nổ ánh sáng màu tím tới tột cùng khiến tất cả mọi người đều không thể thấy rõ được tình hình bên trong.

Tiếng nổ kịch liệt vang khắp bốn phương tám hướng, dư ba nguyên lực cuốn ngược ra xung quanh, hủy diệt tất cả.

Thân hình Vương Đằng chợt lóe, biến mất tại chỗ, tránh khỏi ảnh hưởng của sóng xung kích này.

“Công… công kích khủng khiếp quá!” Các khán giả rơi vào trong ngẩn ngơ, kinh ngạc nhìn cảnh chuyển tiếp.

Trên phi thuyền của học viện Đại Càn, không khí căng thẳng đến cực hạn, tất cả mọi người đều vô cùng quan tâm trận chiến này. Bọn họ vô cùng mong Lăng Dương Húc có thể bắt cự quái Lôi Đình thành công, từ đó có được năm mươi nghìn điểm tích lũy.

“Ài!” Một tiếng thở dài vang lên từ trong miệng của Bùi Thiên Châu.

Đám người phó viện trưởng và giáo viên cấp Vực Chủ như Bào Đức Ôn, Tề Vân Hà cũng nhìn ra điều gì đó, khuôn mặt không hiện ra vẻ vui mừng gì, ngược lại là nghiêm trọng và không cam lòng.

Vùng cấm Số 2, vụ nổ dần dần biến mất trong không trung, một thân hình bay ngược ra ngoài, chính là Lăng Dương Húc.

Sắc mặt hắn trắng như tờ giấy, trong mắt toàn là vẻ không cam lòng, bị dư ba đánh lùi nghìn mét mới khó khăn dừng lại, trong miệng lại vẫn không nhịn được phun ra máu tươi.

Sau khi lôi quang của vụ nổ hoàn toàn biến mất, thân hình của cự quái Lôi Đình cũng từ từ hiện ra, trên người nó có không ít vết thương, đã chảy ra máu, nhưng rõ ràng chưa tạo ra tổn thương lớn gì tới nó.

Thậm chí thương tích này chỉ có thể tính là vết thương ngoài da đối với thân xác khủng khiếp kia của cự quái Lôi Đình.

Đau đớn ở trên người khiến nó nổi giận, nó nhìn chằm chằm Lăng Dương Húc, rống giận rồi bắt đầu chạy băng băng, hùng hổ xông tới.

Sắc mặt Lăng Dương Húc chợt thay đổi, dù không cam lòng thế nào, cuối cùng vẫn không còn dư sức để phản kháng, nhận thua biến mất.

Trước khi rời đi, ánh mắt của hắn và Vương Đằng đã chạm nhau trong không trung.

Grào!

Thấy Lăng Dương Húc trốn thoát ngay trước mặt mình, Cự quái Lôi Đình tức giận rống lên không ngừng, hai tay to quét trên mặt đất, phá hoại tất cả sự vật nó thấy.

“Thất bại rồi!”

“Lăng Dương Húc cuối cùng vẫn thất bại rồi!”

“Đáng tiếc ghê!”

“Đúng vậy, khó khăn lắm hắn mới đi tới bước này, cuối cùng lại không thể không nhận thua rời đi, không biết hạng nhất của hắn có giữ được không.”

“Còn thời gian hai ngày, mà Vương Đằng còn chưa nhận thua, e là không giữ được rồi.”

“Đúng rồi, Vương Đằng còn ở đó, không biết hắn có thể bắt cự quái Lôi Đình không.”

“Thôi đi, Lăng Dương Húc cũng thất bại rồi, qua trận chiến vừa rồi kia không khó nhìn ra, khoảng cách hai bên quá lớn, Vương Đằng chắc cũng không có kịch.”

Rất nhiều người đều cảm thấy tiếc nuối và đáng tiếc thay Lăng Dương Húc, với thực lực của hắn cho dù không trêu chọc cự quái lôi đình này, thì hạng nhất cũng là danh xứng với thực.

Nhưng cuối cùng lại đi tới bước này, hạng nhất rất có thể không giữ được.

Lăng Dương Húc rời đi, bọn họ lại chuyển ánh mắt lên người Vương Đằng, dù sao Vương Đằng vẫn còn ở đó.

Vết xe đổ thất bại của Lăng Dương Húc ở đó, không biết hắn sẽ lựa chọn thế nào?

Vùng cấm Số 2.

Vương Đằng nhìn cự quái Lôi Đình phá hoại không kiêng dè trước mặt, giống như nhìn thấy đứa trẻ khổng lồ xấu xí, lập tức lắc đầu, không do dự nữa, thân hình chợt lóe, biến mất ngay tại chỗ.

Uỳnh!

Lát sau, hắn đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của cự quái Lôi Đình, một chân giẫm mạnh xuống, giẫm lên cái trán trọc lóc của nó.

Một tiếng nổ vang truyền ra, cự quái Lôi Đình lập tức lảo đảo, suýt nữa ngã xuống.

Cảnh này khiến rất nhiều người trợn mắt há miệng.

“Vãi, ta không nhìn nhầm chứ!”

“Vừa nãy cự quái Lôi Đình hình như suýt nữa bị Vương Đằng giẫm xuống!”

“Trâu bò!”

Hết chương 1965.
Bình Luận (0)
Comment