Sự cám dỗ này thật sự quá lớn!
Đó là hạng nhất đấy, ai không muốn được hạng nhất?
Người có loại dã tâm này đến tham gia thiên tài tranh bá trước nay đều không thiếu.
Hơn nữa nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ, e là còn có thể có được sự công nhận của bảy đại học viện tinh không.
Dù sao đây cũng là nhiệm vụ bảy đại học viện tinh không tuyên bố lâm thời, vô cùng có tính đặc thù, chẳng khác gì cho bọn họ cơ hội để lộ mặt.
Tất cả mọi người rơi vào trong sự nóng nảy, người dự thi còn lại của vùng cấm Số 2 tìm kiếm cự quái Lôi Đình giống như phát điên!
Còn những người đã thấy cự quái Lôi Đình, lúc này ít nhiều đã phản ứng lại.
Nhiệm vụ bảy đại học viện tinh không tuyên bố là tuyên bố sau khi quái vật to lớn xuất hiện.
Liên tưởng đến cái tên của cự quái Lôi Đình, không khó để đoán ra quái vật to lớn này chính là cự quái Lôi Đình trong nhiệm vụ của bảy đại học viện tinh không.
Thế là những người này nhao nhao xông về vị trí của cự quái Lôi Đình.
Phần thưởng năm mươi nghìn điểm tích lũy làm cho rất nhiều người mất đi lý trí nên có, cho dù thế nào cũng phải thử xem.
Đến tham gia cuộc chiến thiên tài tranh bá có ai không phải vì một tương lai tốt hơn.
Rất nhiều người vốn đã không có cơ hội rồi, bây giờ đột nhiên có một cơ hội bày ra trước mặt, lẽ nào không nên nắm thật chặt sao?
Đừng nói là các người dự thi của vùng cấm Số 2, ngay cả người các nơi đến xem thi đấu lúc này cũng rất ngạc nhiên.
Tình huống bảy đại học viện tinh không đích thân lên tiếng, đây quả thật vẫn là lần đầu tiên!
Trước nay chưa từng xuất hiện.
Người của các thế lực đều đặt ánh mắt trên người cự quái Lôi Đình, xem ra bảy đại học viện tinh không quả nhiên đối với nó hơi khác biệt, nếu không sẽ không đích thân lên tiếng.
Hơn nữa rất nhiều người chú ý đến nhiệm vụ bảy đại học viện tinh không tuyên bố nói là “bắt”, chứ không phải “giết”!
Một chữ khác nhau ý nghĩa đã hoàn toàn khác rồi!
Có thể thấy bảy đại học viện tinh không phải có cho bằng được cự quái Lôi Đình.
Trong vùng cấm Số 2, Vương Đằng dừng bước chân, ánh mắt khẽ lóe sáng, năm mươi nghìn điểm tích lũy, ngay cả hắn cũng hơi động lòng rồi.
Chủ yếu là nếu năm mươi nghìn tích điểm này bị người khác lấy được, thì hạng nhất của hắn ở vùng cấm Số 2 cũng khỏi cần nghĩ nữa, cơ bản là hết kịch rồi.
Ở bên khác, Lăng Dương Húc biến thành điện quang, tránh khỏi bàn tay của cự quái Lôi Đình, cũng đã nghe thấy nhiệm vụ của bảy đại học viện tinh không, mắt lóe lên tinh quang. Hắn rơi trên người cự quái Lôi Đình, trong mắt hiện ra vẻ quyết tâm.
Năm mươi nghìn điểm tích lũy, chẳng phải là một cơ hội của hắn à!
Lúc trước bị Vương Đằng chơi một vố như vậy, khoảng cách giữa hắn và Vương Đằng đã vô cùng nhỏ, hoàn toàn không có ưu thế, lúc nào cũng có thể bị đuổi kịp.
Bây giờ nếu có được năm mươi nghìn điểm tích lũy kia, thì hắn sẽ ở vị trí bất bại!
Trong đầu lóe qua rất nhiều suy nghĩ, hắn nhìn về phía Vương Đằng, lại thấy đối phương đã dừng lại thân hình rút lui.
Tên đê tiện này!
Ban nãy chạy nhanh như vậy, bây giờ vừa nghe thấy nói thưởng năm mươi nghìn điểm tích lũy đã không cử động rồi.
Ánh mắt của Vương Đằng và hắn chạm nhau, nhếch miệng cười đểu.
“Hừ!” Lăng Dương Húc không để ý hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm cự quái Lôi Đình, vì lúc này nó đã lại xông về phía hắn.
Grào!
Cự quái Lôi Đình gào rống, hai tay giơ cao lên trời, từng tia sấm sét đã rơi xuống, ngưng tụ lại thành hình trường mâu trong tay nó, bị nó ném mạnh ra.
Đoàng đoàng!
Sấm sét nổ vang, trường mâu cắt qua hư không, phóng nhanh về phía Lăng Dương Húc với tốc độ cực kỳ khủng khiếp.
Sắc mặt Lăng Dương Húc lập tức thay đổi, trường thương màu tím trong tay đâm xiên về phía bầu trời, lượng lớn sấm sét rơi xuống, sau đó hắn đâm mạnh ra.
Đùng!
Công kích của hai bên chợt va chạm với nhau giữa không trung, bùng ra tiếng nổ khủng khiếp.
Tất cả sự vật trong phạm vi chục nghìn mét đều biến thành bụi, cây cối, đất đá, tất cả đều bị san bằng dưới sóng khí cuốn ngược đáng sợ.
Không ít võ giả ở quá gần không kịp ngăn chặn, hoặc là hoàn toàn không thể ngăn chặn nổi, nháy mắt cơ thể đã nổ thành sương máu, chết hoàn toàn!
Võ giả xung quanh đang xông đến thấy cảnh này, biểu cảm kích động trên mặt bỗng chốc đã cứng đờ, giống như bị dội ngay gáo nước lạnh xuống đầu.
Đáng sợ quá!
Uy thế công kích như vậy, tuyệt đối không phải tinh thú cấp Hoàng trung vị, đó chắc chắn là sự tồn tại cấp Hoàng thượng vị, hơn nữa còn là loại cực kỳ mạnh mẽ trong cấp Hoàng thượng vị.
“Chạy đi!”
Trong phút chốc, tất cả võ giả đến thế nào, thì lại trở về như thế, chạy rất nhanh.
“Phì! Thứ lỗi cho ta đã cười!”
Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, rất nhiều người vốn đang kinh ngạc vì sự mạnh mẽ của cự quái Lôi Đình, nhưng sau khi thấy biểu hiện của những người dự thi kia thì không nhịn được bật cười.
Cảnh này thật sự hài hước quá rồi.
Vương Đằng lắc đầu, nhìn về phía chỗ va chạm, lôi quang dần dần biến mất, hiện ra thân hình của Lăng Dương Húc, sắc mặt hắn nghiêm trọng, mặt càng tái nhợt hơn mấy phần.
Nói cho cùng, cự quái Lôi Đình là tồn tại cấp Hoàng thượng vị, còn Lăng Dương Húc mới cấp Hằng Tinh đỉnh phong, cảnh giới chênh lệch quá lớn.
Cho dù hắn có thiên tài hơn, sức chiến đấu vô cùng mạnh, thì phần thắng khi đối mặt với sự tồn tại như cự quái Lôi Đình cũng rất rất thấp.
Chỉ xem hắn có thủ đoạn mạnh mẽ gì không thôi!
Vương Đằng nghĩ trong lòng.
Grào!
Cự quái Lôi Định thấy công kích của mình lại bị con kiến nhỏ trước mặt này chặn lại, ý cuồng bạo trong mắt càng sâu hơn, miệng lại phát ra một tiếng rống giận, tay to cào về phía bầu trời, lực Lôi Đình càng khủng khiếp hơn đã tụ tập lại.
Ánh mắt của Lăng Dương Húc rét lạnh, cắn răng, nắm chặt trường thương trong tay, trên người hắn có một sức mạnh vô hình chợt khuếch tán ra, lực Lôi Đình vô hình như tụ tập từ trong không trung.