Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1968 - Chương 1968. Đế Quốc Đại Càn Chúng Ta Có Hy Vọng Xuất Hiện Một… (2)

Chương 1968. Đế quốc Đại Càn chúng ta có hy vọng xuất hiện một… (2)
Chương 1968. Đế quốc Đại Càn chúng ta có hy vọng xuất hiện một… (2)

Nói thật, cuộc chiến thiên tài tranh bá này người có thể khiến bọ họ có hơi ý muốn quan tâm sợ là cũng chỉ có mấy Đế tử kia, cùng với Vương Đằng là “ánh sáng hy vọng” của quân đội thôi.

Dù là như vậy, bọn họ cũng sẽ không đặc biệt quan tâm, thi thoảng bớt thời gian liếc một cái đã coi như không tệ rồi.

Nhưng bây giờ, ba người đều từ bỏ tu luyện, mở mắt ra, tất cả đều nhìn về phía Vương Đằng trong vùng cấm Số 2.

“Là lực lượng lĩnh vực!” Tướng quân Phục Tinh Lan liếc nhìn, thản nhiên nói.

“Hai loại lực lượng lĩnh vực dung hợp tạo thành chiêu này.” Habakkuk gật đầu nói.

Thứ Bùi Thiên Châu cần quan sát tỉ mỉ mới có thể phát hiện, đám người tướng quân Phục Tinh Lan chỉ cần liếc mắt đã hiểu rõ.

“Ta nhớ trong chiến đấu của hành tinh phòng ngự Số 29, hình như hắn cũng từng thi triển một chiến kỹ tương tự, nhưng chiêu kia có chứa lực không gian!” Habakkuk nói.

“Đúng vậy, ngay cả tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, chiêu kia cũng có thể làm thương nặng.” Lúc này trong giọng điệu của tướng quân Phục Tinh Lan cũng mang theo vẻ thán phục.

“Nói như vậy, chiêu này còn tồn tại chênh lệch không nhỏ so với chiêu kia.” Habakkuk kinh ngạc nhìn cảnh trong hình ảnh chuyển tiếp, nói.

“Đây chắc là chiến kỹ hắn tự sáng tác, lờ mờ có xu thế hình thành một hệ thống, nhưng năng lượng chứa đựng bên trong không giống nhau, uy lực tất nhiên cũng sẽ không giống nhau.” Tướng quân Phục Tinh Lan nhìn Lôi Đình Phong Bạo kia, phân tích nói.

“Tuổi còn trẻ, mới cấp Hằng Tinh đã tự sáng tác ra chiến kỹ khủng khiếp như vậy, thiên phú của thằng nhóc này đúng là kinh người.” Tướng quân Habakkuk nói.

“Loại thiên phú này cho dù so sánh với những yêu nghiệt trong bảy bảy đại học viện tinh không cũng vẫn đứng vững được gót chân.” Ánh mắt tướng quân Phục Tinh Lan chợt lóe, nói.

“Nói như vậy, đế quốc Đại Càn chúng ta có hy vọng xuất hiện một…” Habakkuk nói đến đây đột nhiên dừng lại, ánh mắt lại nhìn lên bầu trời, đáy mắt lại hiện lên vẻ mong mỏi.

Có thể khiến cường giả Bất Hủ lộ ra vẻ mặt này, cảnh giới mà hắn nói không cần nói ra cũng biết.

“Bây giờ nói những điều này còn quá sớm.” Tướng quân Phục Tinh Lan lắc đầu, không nói thêm nữa.

Tướng quân Đường Vô Uy ở bên cạnh mặc dù vẫn không nói chuyện, nhưng ánh mắt của hắn cũng giống hệt như hai người Phục Tinh Lan, đều biểu hiện ra vẻ tán thưởng và khen ngợi đối với Vương Đằng.

Trên phi thuyền của gia tộc Pylax, sắc mặt đám người Giới Chủ Nộ Viêm, Waltgu đều cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong hình ảnh chuyển tiếp, đáy mắt không ngừng lấp lóe ánh sáng lạnh.

Thiên phú của Vương Đằng thật sự lại làm mới nhận thức của bọn họ lần nữa.

Mặc dù bọn họ vẫn luôn chú ý Vương Đằng, nhưng không ngờ trong thời gian ngắn Vương Đằng đã tiến bộ tới mức độ như vậy.

Lần trước để một cường giả cấp Giới Chủ đuổi giết Vương Đằng, sau đó đối phương không rõ tung tích. Bọn họ cũng tưởng là giữa đường xảy ra tình huống gì, hoặc là có cường giả khác ra tay vì Vương Đằng, ngăn cản sự đuổi giết lần đó.

Từ đầu tới cuối bọn họ đều cho rằng Vương Đằng là dựa vào ngoại lực, nên mới có thể thuận lợi thoát khỏi nguy hiểm.

Cho dù Vương Đằng lập được công lớn cho hành tinh phòng ngự Số 29, bọn họ kinh ngạc thì kinh ngạc, cùng lắm cũng chỉ coi hắn như một thiên tài có tiềm lực to lớn, chứ không coi hắn là cường giả đáng để coi trọng.

Sao đám người của gia tộc Pylax lại sợ một võ giả cấp Hằng Tinh cỏn con chứ.

Nhưng lúc này, khi thấy sự mạnh mẽ vô cùng kia của Vương Đằng, đáy lòng của bọn họ lại lờ mờ rét lạnh.

Cảnh giới cấp Hằng Tinh đã có thể phát ra một đòn dũng mãnh như vậy, vậy đợi hắn đến cấp Vũ Trụ, cấp Vực Chủ thì sao?

Cường giả cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ của gia tộc Pylax có thể chặn nổi hắn không?

Trên phi thuyền của gia tộc Callandish, đôi mắt Oria tràn đầy ánh sáng khác thường, không khỏi thán phục kêu lên: “Anh Vương Đằng lợi hại quá!”

“Dùng thực lực của võ giả cấp Hằng Tinh lay động cự quái Lôi Đình cấp Hoàng thượng vị, tên Vương Đằng này đúng là sắp nghịch thiên rồi.” Tiki âm thầm ngạc nhiên nói.

Ngay cả cường giả cấp Giới Chủ danh tiếng của gia tộc Callandish như Dubois cũng không khỏi hít ngược khí lạnh, nói: “Bây giờ coi như ta đã tin lời của ngươi rồi, Vương Đằng này hoàn toàn không thể suy đoán theo lẽ thường! Ta cảm giác hắn đã có thể sánh ngang với Đế tử kia rồi!”

“Sánh ngang với Đế tử!” Mọi người lập tức giật mình.

“Vầng sáng của Đế tử quá mạnh mẽ, có thể sánh ngang với hắn không e chỉ khi hai người thật sự đánh nhau mới biết.” Bollago nói.

Mọi người cũng cho là vậy. Đế tử kia danh tiếng quá lớn, so ra thì Vương Đằng chỉ có thể tính là nhân tài mới nổi.

Bây giờ nói hắn có thể so sánh với Đế tử, cũng phải có người tin mới được.

“Con gái!” Bỗng nhiên Leticia bắt lấy tay của Oria, nói lời thấm thía: “Nếu như ngươi thật sự có cảm giác với hắn, ta không ngăn cản ngươi.”

“Mẹ!” Oria lập tức đỏ ửng mặt.

“Con nhỏ chết tiệt này, bình thường hào sảng vậy, sao bây giờ lại ngượng nghịu rồi?” Leticia chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, chọc trán của nàng, nói: “Nếu ngươi có ý với hắn, tất nhiên phải to gan bày tỏ tấm lòng. Nếu không đợi hắn đến bảy đại học viện tinh không, thì ngươi đâu còn có cơ hội nữa. Còn về những đối tượng gia tộc sắp xếp cho ngươi kia, ta làm chủ từ chối giúp ngươi.”

“Hả?” Oria vẫn hơi mờ mịt, nàng bị sự hào phóng của mẹ mình làm cho chấn động không nhẹ.

“Hả cái gì mà hả, nào nào nào, để ta dạy ngươi mấy chiêu, đảm bảo Vương Đằng kia với tay là có.” Leticia kéo Oria nói.

Trông nàng còn nóng vội hơn cả Oria.

“Ha ha ha…” Đám người Bollago kỳ quái nhìn Leticia, cuối cùng không khỏi bật cười.

Nhưng mà bọn họ lại không phản đối cách làm của Leticia, vì với biểu hiện bây giờ của Vương Đằng, thì đáng để bọn họ lôi kéo như vậy.

Đương nhiên nếu Oria không thích, thì bọn họ cũng sẽ không gò ép.

Nhưng nếu bản thân Oria đã có ý này, sao bọn họ lại không làm chứ.

Mà những điều này đều chỉ là một ảnh thu nhỏ.

Hết chương 1968.
Bình Luận (0)
Comment