Một số người nhàm chán đang thảo luận về một số đề tài nhàm chán, thì đột nhiên, mọi người phát hiện ra phía trước cự kình độc giác Hãn Hải như truyền đến một luồng dao động dữ dội.
Chỉ thấy một đàn tinh thú dạng cá mập khổng lồ đang vọt tới, hình thể của chúng không to bằng cự kình độc giác Hãn Hải, cùng lắm chỉ bằng một phần ba, nhưng thắng ở số lượng không nhỏ.
Đếm sương sương cũng hơn tám con.
Trong số tinh thú hải dương này, tám con tinh thú dạng cá mập khổng lồ đã được xem như một đàn.
“Không thể, không thể nào, sao mà cự kình độc giác Hãn Hải đen thế.”
“Hình như là Sát Hải ma hổ sa!”
“Má ôi, cái người vừa nói câu kia đúng là mồm thối, nói cái gì ra cái đấy.”
“... Ủa liên quan?!”
“Tám con Sát Hải ma hổ sa này trông có vẻ hung hăng lắm, cự kình độc giác Hãn Hải lại đang bị thương, không biết chống đỡ được không?”
...
Dưới đáy biển sâu, cự kình độc giác Hãn Hải và tám con Sát Hải ma hổ sa không hẹn mà gặp, hơn thế đều phát hiện ra đối phương, và một vụ giao tranh có thể đoán trước sắp xảy ra.
Cảm xúc của mọi người đều căng thẳng.
Tám con Sát Hải ma hổ sa nhe răng nanh, mắt chúng đỏ ngầu, như đang cực kỳ hăng máu.
Grào!
Từ mồm chúng vẳng ra tiếng gầm như của loài dã thú, âm thanh truyền đi rất xa, khiến hai con cự kình độc giác Hãn Hải nhỏ giật mình sợ hãi.
Chúng ngừng bơi, bám chặt vào cự kình độc giác Hãn Hải lớn, không dám bơi về phía trước nữa.
Tám con Sát Hải ma hổ sa không mảy may chần chừ, con mồi đã ở trước mắt, chúng lập tức lao lên.
Anggg!
Đúng lúc này, trong mồm con cự kình độc giác Hãn Hải phát ra tiếng kêu giận dữ, cái sừng xoắn ốc trên trán nó nở bùng lên luồng ánh sáng xanh lam vô biên.
Tám con Sát Hải ma hổ sa tỏ ra lưỡng lự, không dám đến gần, luồng ánh sáng xanh nào khiến chúng có cảm giác bị đe dọa.
Nhưng đúng lúc này, cơ thể con cự kình độc giác Hãn Hải đột nhiên chấn động, hào quang trên chiếc sừng của nó đột nhiên tắt lịm không rõ nguyên nhân, đôi mắt nó thì trợn to lên như không thể tin nổi.
Bùm!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Chỉ thấy một luồng ánh sáng tím rực rỡ đâm ra từ lưng của cự kình độc giác Hãn Hải, vị trí đó hình như là trái tim của cự kình độc giác Hãn Hải.
Anggg!
Cự kình độc giác Hãn Hải phát ra tiếng gầm giận dữ bất cam vào thời phút cuối cùng của cuộc đời, sau đó như thể đã sử dụng toàn bộ sức lực của mình, sinh mệnh nó hoàn toàn tiêu tan.
Cảnh tượng quá đỗi bất ngờ khiến ai ai cũng bàng hoàng.
Trên nền tảng giao lưu vũ trụ hư cấu chìm vào sự tĩnh lặng.
Trong khu chờ thi, tam hoang tử cũng sững sờ, nhìn con cự kình độc giác Hãn Hải đột nhiên tử vong mà đầu óc hắn đặc quánh lại, không hiểu đã xảy ra chuyện gì?
Chẳng lẽ là do nội thương mà họ tấn công lúc nãy hãy còn mà giờ mới bạo phát?
Nhưng cũng không đúng, ánh sáng tím kia rõ ràng là công kích nguyên lực hệ Lôi, mà trong số họ không có võ giả hệ Lôi nào cả.
Tám con Sát Hải ma hổ sa cũng nghệt ra.
Chúng nó đã làm gì đâu?
Tại sao con cự kình độc giác Hãn Hải này lại chết bất đắc kỳ tử vậy?
Tám con Sát Hải ma hổ sa đều thừ ra tại chỗ, đầu đầy chấm hỏi, quên mất cả việc lao về phía trước.
Trong mắt mọi người, một bóng người xuất hiện trên lưng con cự kình độc giác Hãn Hải đã chết.
Dường như hắn không ngờ ở bên ngoài ngoài con cự kình độc giác Hãn Hải ra thì còn những tinh thú khác, nhìn tám con Sát Hải ma hổ sa xuất hiện từ đời nào trước mắt thì cũng ngạc nhiên chút đỉnh.
“Vương Đằng!!!” Mọi người nhận ra bóng dáng kia, chỉ sững ra một lúc rồi đột nhiên vỡ òa.
“Sao hắn lại ở đó?”
“Đậu má, không phải con cự kình độc giác Hãn Hải này bị hắn giết đấy chứ?”
“Ấy khoan, hào quang tím kia hình như là công kích hệ Lôi, Vương Đằng chính là võ giả hệ Lôi!”
“Chắc chắn là hắn rồi, chứ không sao hắn lại trùng hợp xuất hiện ở đó.”
“Đệch! Đệch! Ta biết rồi.”
“Người trên kia biết gì đấy?”
“Nhất định là Vương Đằng đã thừa lúc hỗn loạn để chui vào trong bụng của cự kình độc giác Hãn Hải, sau đó tìm cơ hội đâm thủng tim của cự kình độc giác Hãn Hải, dễ dàng tiêu diệt nó.”
“... thì ra là thế à!!!”
“Bảo sao tự dưng hắn biết mất tăm, mà công ty vũ trụ hư cấu còn đặc biệt đi theo phát trực tiếp con cự kình độc giác Hãn Hải này nữa chứ, mấy con tinh thú khác có thấy công ty vũ trụ hư cấu đi theo quay đâu, thì ra là vì Vương Đằng ở trong bụng nó.”
“Thế cũng được nữa, mẹ ôi thao tác này quả là xẹt gãy eo ta!”
“Ngoài Vương Đằng, chắc không ai nghĩ ra cách này đâu.”
“Chui vào bụng cự kình độc giác Hãn Hải mà không sợ nó tiêu hóa à, ai dám vào.”
...
Không ít người nhanh chóng đoán ra phương pháp mà Vương Đằng diệt con cự kình độc giác Hãn Hải, sau đó lập tức dấy lên một làn sóng.
Một con cự kình độc giác Hãn Hải, tinh thú cấp Hoàng thượng vị vô cùng hung mãnh đã bị người ta dùng cách này để tiêu diệt, thật sự không ai có thể ngờ được.
Giết từ bên trong cơ thể, phương pháp này không phải ai cũng nghĩ ra, mà cơ bản cũng chẳng ai nghĩ theo hướng đó cả.
Như có người nói, ai dám tùy tiện chui vào bụng con cự kình độc giác Hãn Hải như vậy?
Không cẩn thận mất cả chì lẫn chài, táng thân trong bụng nó.
Vương Đằng là một người vô cùng táo bạo lớn mật mới dám làm như thế.
Nhưng hiệu quả thì thật sự rất tốt, trông dáng vẻ của hắn mà xem, không xây xước gì, thậm chí còn rất nhẹ nhàng nữa, có thể thấy quá trình giết con cự kình độc giác Hãn Hải này không quá khó với hắn.
So với sự chật vật của mấy người tam hoàng tử thì việc Vương Đằng giết con cự kình độc giác Hãn Hải phải nói là hoàn hảo.
Đó là một vụ đi săn hoàn hảo!
Lại thêm một con tinh thú cấp Hoàng thượng vị chết trong tay Vương Đằng, không đơn giản chỉ dựa vào sức mạnh tuyệt đối mà còn bởi trí tuệ mà không ai có được.
Ở khía cạnh này, không thể nghi ngờ gì nữa, Vương Đằng có phẩm chất đặc biệt mà những thiên kiêu khác không có.