Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1985 - Chương 1985. Gặp Nhau! Sứa Lửa Khổng Lồ!

Chương 1985. Gặp nhau! Sứa lửa khổng lồ!
Chương 1985. Gặp nhau! Sứa lửa khổng lồ!

Nhưng mà so với sự ẩn nấp và không dễ phát giác của ‘Sóng Âm Thứ Ma’ và ‘Sóng Âm Thần’, công kích của ‘Kình Khiếu Hãn Hải’ càng trực tiếp hơn, nó thông qua âm thanh thật lớn chấn động truyền ra.

Âm thanh mà trước đó lúc cự kình độc giác Hãn Hải thi triển ‘Kình Khiếu Hãn Hải’ to lớn thế nào, quả thực muốn chấn điếc lỗ tai của người ta.

‘Kình Khiếu Hãn Hải’: 1000/5000 (thông thạo)

‘Kình Khiếu Hãn Hải’ này cũng là một môn chiến kỹ có thể phát triển, uy lực của nó sẽ biến hóa theo tinh thần mạnh yếu của người thi triển.

Nói cách khác, khi tinh thần của Vương Đằng không ngừng mạnh mẽ, uy lực của chiến kỹ này cũng sẽ theo đó trở nên mạnh mẽ!

Ngoài ra còn có một thuộc tính ‘Thủy lĩnh vực’!

Lĩnh vực hệ Thủy của Vương Đằng đã hoàn toàn chuyển hóa thành ‘Lĩnh vực Hoàng Tuyền’, sau này cảm ngộ của ‘Thủy lĩnh vực’ cũng cần chuyển hóa, mới có thể tăng lên ‘Lĩnh vực Hoàng Tuyền’!

Phía trên là bong bóng thuộc tính đến từ cự kình độc giác Hãn Hải, mà bong bóng thuộc tính của Sát Hải ma hổ sa chỉ có một Nguyên Sa Bạo Kích khá đặc biệt!

Đây lại là một môn chiến kỹ hệ Thủy!!!

“Rõ ràng vừa rồi là công kích của cá mập ngưng tụ nguyên lực!” Trong đầu Vương Đằng hiện ra cảm ngộ liên quan, trong mắt hiện lên một luồng dị quang.

Đúng vậy, ‘Nguyên Sa Bạo Kích’ này chính là có thể dùng nguyên lực ngưng tụ ra một Sát Hải ma hổ sa, chẳng những có thể công kích kẻ địch, còn có thể tự bạo, uy lực không tầm thường.

Vừa nãy Vương Đằng suýt bị hại một phen!

May mắn thủ đoạn của hắn rất nhiều, đúng lúc dùng Không Thiểm né tránh.

Đổi thành võ giả bình thường, đã sớm bị vụ nổ không chút dấu hiệu kia bao phủ, không chết cũng phải trọng thương.

“Chiến kỹ này không tệ!” Vương Đằng sờ cằm, trong lòng cười hehe, chiến kỹ này dùng để hố người ta cực kỳ thích hợp.

‘Nguyên Sa Bạo Kích’: 3850/10000 (tiểu thành)

Tám con Sát Hải ma hổ sa cung cấp cho Vương Đằng tổng cộng 12850 điểm giá trị thuộc tính, khiến cho độ nắm giữ của hắn đối với chiến kỹ ‘Nguyên Sa Bạo Kích’ này từ nhập môn trực tiếp tăng lên tới giai đoạn tiểu thành.

Vương Đằng cũng không nhiều chiến kỹ loại hệ Thủy này, nhưng lần này lại thu được không ít chiến kỹ loại hệ Thủy, hơn nữa có đủ loại hình.

Có thể dùng ‘Hãn Hải Thủy Quang Ba’ đánh chính diện, cũng có công kích ‘Kình Khiếu Hãn Hải’ loại tinh thần, còn có ‘Nguyên Sa Bạo Kích’ dùng để hố người, còn có chiến kỹ ‘Cắn Nuốt’ loại phụ trợ dùng để hấp thu nguyên lực!

Quả thực hoàn mỹ!

Thuộc tính trắng còn lại, Vương Đằng không để ý tới, trực tiếp giữ lại là được, dù sao ở đâu, cũng không chạy thoát.

Nhặt hết bong bóng thuộc tính, Vương Đằng lại nhìn về phía cự kình độc giác Hãn Hải, đặc biệt là một sừng của nó, đây chính là thứ tốt nha!

Đầu tiên hắn thu thân xác của tám Sát Hải ma hổ sa lại, sau đó lắc mình đi đến đỉnh đầu của cự kình độc giác Hãn Hải, cẩn thận quan sát một sừng kia một chút.

Quan sát khoảng cách gần, chiều dài của cái sừng này phải vượt qua chiều cao của hắn, chỉnh thể hình xoắn ốc, có vẻ cực kỳ độc đáo, mà ở mặt ngoài của nó lại có từng đường hoa văn màu vàng xanh, tạo cảm giác cho một sừng này thêm vài phần thần dị.

“Quả nhiên là một loại vật liệu luyện tạo cực kỳ đặc biệt!” Vương Đằng cong tay bắn ra, cái sừng phát ra một tiếng rung giống như kim loại, gật đầu nói.

“Cái đó còn phải nói, ta sẽ không lừa ngươi.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên ở trong đầu hắn.

“Cự kình độc giác Hãn Hải này cũng kỳ quái, rõ ràng là tinh thú hệ Thủy, cái sừng này lại là kì vật hai loại thuộc tính Thủy, Kim.” Vương Đằng nói.

“Nghe đồn vị trí của cái sừng này có một miếng xương, sẽ tự mình hấp thu nguyên lực hệ Kim trong thiên địa, cuối cùng mọc ra một cái sừng độc nhất vô nhị, mà phần còn lại của thân thể hắn, lại không hấp thu được chút nguyên lực hệ Kim nào.” Viên Cổn Cổn nói.

“Thế gian vạn vật, không kỳ lạ gì không có.” Vương Đằng cảm khái không thôi.

Sau đó hắn không hề do dự, suy nghĩ, thu nguyên con cự kình độc giác Hãn Hải lại.

Hắn không biết, cách làm này của hắn, khiến cho những người xem phát sóng trực tiếp nháy mắt… chua!

“?”

“Một cự kình độc giác Hãn Hải lớn như vậy, cứ bị thu đi như vậy rồi?”

“Đm, hình như ta nhìn thấy một thần giàu.”

“Muốn chứa một cự kình độc giác Hãn Hải lớn như vậy, phải có trang bị không gian bao lớn chứ?”

“Ta chua quá, Vương Đằng tuyệt đối là thần giàu.”

“Thực lực vừa mạnh, dáng vẻ lại đẹp trai, còn rất giàu, đây chẳng lẽ chính là cường phú soái trong truyền thuyết?”

“Con mẹ nó cường phú soái, lầu trên thật sự là một nhân tài.”

“Chào mọi người, có ai biết phương thức liên hệ của Vương Đằng không? Nếu có xin nói cho ta biết một chút, chờ ta trở thành người phụ nữ của hắn, nhất định sẽ cảm ơn các ngươi.”

“..... Không biết xấu hổ!”

“Chào mọi người, ta là Vương Đằng, hiện tại thiếu một người bạn gái, người có chí hướng có thể báo danh, vì biểu hiện sự thật lòng của các ngươi, hy vọng các cô gái có thể cho ta ba nghìn tỷ đồng Vũ Trụ. Mọi người đừng hiểu lầm, ta không phải thật sự muốn số tiền lớn, dù sao ta cũng không thiếu, làm như vậy chỉ là vì để khảo nghiệm chút tấm lòng của mọi người.”

“..... Lầu trên nhân tài, tại hạ không phò trợ ai, chỉ phò trợ ngươi!”

“Chỉ phò trợ ngươi!”

“Chỉ phò trợ ngươi!”

.....

Khu chờ dự thi, tam hoàng tử thấy Vương Đằng thu cự kình độc giác Hãn Hải lại, ánh mắt chợt lóe, lại không biết đang nghĩ gì.

Sau khi Vương Đằng thu cự kình độc giác Hãn Hải lại, niệm lực tinh thần quét ra, cảm ứng một phen, bèn chọn một phương hướng bay đi.

Hắn đã rời khỏi rãnh biển rất xa, không cần thiết quay lại nữa.

Dù sao tinh thú đáy biển nhiều như vậy, nào có thể săn giết.

Nếu có thể gặp được mấy tinh thú biển cấp Hoàng đỉnh phong trung vị như Sát Hải ma hổ sa thì tốt rồi, độ khó vừa phải, điểm tích luỹ lại không thấp.

Thời gian lại trôi qua nửa ngày, Vương Đằng săn giết không ít tinh thú, điểm tích luỹ tăng lên hơn mười nghìn, mắt thấy chênh lệch với Đế tử càng ngày càng nhỏ.

Hết chương 1985.
Bình Luận (0)
Comment