Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1986 - Chương 1986. Gặp Nhau! Sứa Lửa Khổng Lồ! (2)

Chương 1986. Gặp nhau! Sứa lửa khổng lồ! (2)
Chương 1986. Gặp nhau! Sứa lửa khổng lồ! (2)

Thời gian chỉ còn lại một ngày.

Tất cả mọi người không khỏi ngừng thở, chẳng lẽ Vương Đằng thật sự có thể vượt qua Đế tử?

Đúng lúc này, mọi người kinh ngạc.

“Mau nhìn, điểm tích luỹ của Đế tử!!!”

“Làm sao vậy? Làm sao vậy?”

“Má ơi, điểm tích luỹ của Đế tử lập tức tăng hơn ba mươi nghìn!”

“Đm, Vương Đằng vừa mới tăng lên hơn mười nghìn, Đế tử đã tăng lên hơn ba mươi nghìn điểm tích luỹ, chênh lệch chẳng những không thu nhỏ lại, ngược lại kéo ra càng lớn.”

“Xong rồi, Vương Đằng không hy vọng rồi!”

“Hơn ba mươi nghìn điểm tích luỹ, chẳng lẽ Đế tử săn giết tinh thú cấp Hoàng thượng vị sao!”

“Mau nhìn phát sóng bên phía Đế tử, hắn thật sự săn giết một tinh thú cấp Hoàng thượng vị!!!”

.....

Khán giả nhất thời dời tầm mắt đi, đều nhìn về phía hình ảnh trực tiếp của Đế tử.

Ở hải vực một vùng đáy biển không ngừng nổi lên bọt khí, một tinh thú khổng lồ nằm ở trước mặt Đế tử, hiển nhiên vừa mới bị đánh chết.

Vậy mà là một con mực lớn biển sâu!

“Con mực thật lớn!”

“Chính là con mực này đạt tới thượng vị cấp Hoàng sao?”

“Không sai, vừa rồi ta tận mắt thấy, hối hận đi, cho các ngươi không chú ý Đế tử, đi chú ý Vương Đằng gì đó.”

“Đế tử thật sự rất mạnh, có thể đánh chết tinh thú cấp Hoàng thượng vị!”

“Con mực: Vì sao muốn giết ta? Ta trêu ai chọc ai?”

“Phì, con mực thật vô tội.”

.....

Vương Đằng cũng chú ý tới điểm tích luỹ của Đế tử thay đổi, sắc mặt không thay đổi, không nhìn ra biểu cảm gì, nhưng đáy lòng hắn thật sự có hơi kinh ngạc.

Đế tử này quả thật không đơn giản, tuy rằng hắn không biết đối phương làm sao có thể lập tức gia tăng ba mươi nghìn điểm tích luỹ, nhưng chỉ có hai khả năng như vậy.

Hoặc là đánh chết một tinh thú cấp Hoàng thượng vị, hoặc là đánh chết không ít tinh thú cấp Hoàng trung vị.

Cho dù là loại nào, đều nói rõ thực lực của Đế tử này rất mạnh, có thể không yếu hơn hắn bao nhiêu!

Chênh lệch lập tức kéo đến hơn bốn mươi nghìn, còn nhiều hơn trước đó.

Đáy lòng Vương Đằng cũng dâng lên một cảm giác áp lực, không chần chờ, xông về phía biển sâu.

“Ồ, các ngươi xem hình như Vương Đằng đi về hướng Đế tử!”

“Đúng thật!”

“Hai người sắp đụng mặt sao?”

“Sắp diễn ra một màn oan gia đụng đầu người dũng cảm thắng sao?”

“Thật kích động, thật muốn thấy bọn họ đụng ra tia lửa LGBT.”

“Ngươi không thích hợp.”

.....

Mọi người đột nhiên chú ý tới, phương hướng Vương Đằng di chuyển, vậy mà chính là chỗ lúc nãy Đế tử đứng.

Rất trùng hợp!

Vương Đằng cảm ứng được phía trước có lượng lớn sinh mệnh dao động, cùng với nguyên lực dao động mãnh liệt, hẳn là có không ít tinh thú biển tồn tại, cho nên không chút do dự xông về bên đó.

Không bao lâu, Vương Đằng cảm giác nhiệt độ bốn phía bắt đầu tăng cao, đáy biển dưới vậy mà thường trào lên bọt khí.

Ùng ục.....

Bọt khí trào lên từ đáy biển, không trào lên cao bao nhiêu đã vỡ ra, một luồng ý nóng rực tỏa ra, khiến nhiệt độ nước biển xung quanh tăng lên.

“Đây là?” Vương Đằng nhíu mày, trong lòng có hơi kinh ngạc.

Trước đó hắn ở phía xa cảm giác được ở đây có nguyên lực hệ Hỏa dao động lờ mờ truyền đến, lúc ấy đã cảm thấy rất kỳ quái, dưới đáy biển lại có nguyên lực hệ Hỏa mãnh liệt như vậy dao động, điều này rất đặc biệt.

Hiện tại tới gần, hắn dường như phát hiện cái gì.

“Gần đây có núi lửa đáy biển!” Giọng nói của Vương Đằng và Viên Cổn Cổn đồng thời vang lên.

Chẳng qua Vương Đằng là đang tự nói, mà Viên Cổn Cổn nói ở trong đầu hắn.

“Nơi này có thể sẽ sinh ra một vài tinh thú biển hệ Hỏa đặc biệt, cẩn thận một chút.” Viên Cổn Cổn thấy Vương Đằng đã nhìn ra, không nhiều lời nữa, nhắc nhở nói.

Vương Đằng gật đầu, bước một bước, cả người lần nữa hóa thành một tàn ảnh, bay nhanh về phía trước.

Ầm ầm ầm!

Một lát sau, phía trước đột nhiên truyền đến âm thanh chấn động kịch liệt, một làn sóng nhiệt đánh úp lại, khiến cho Vương Đằng không khỏi dừng bước.

Ầm!

Một luồng hồng quang từ phía trước bắn thẳng đến, mang theo ý nóng rực, nước biển bốn phía đều bị vỡ ra, trong nháy mắt trở nên đỏ đậm.

Thân hình Vương Đằng chợt lóe, chẳng qua di chuyển khoảng cách một mét, đã khéo léo tránh được hồng quang.

Sóng nhiệt cuốn qua bên người hắn, khiến cho quần áo và tóc của hắn quay cuồng trong nước.

Vương Đằng có thể hoàn toàn ngăn cách nước biển bốn phía, cho nên không khác biệt gì trên đất bằng.

Lúc này hắn nhíu mày, nhìn phía trước, mở ra ‘Đôi mắt Chân Thị’.

Ngay sau đó, hắn không khỏi trừng to mắt, trực tiếp nói tục một câu: “Đm!”

Vừa dứt lời, liền xoay người bỏ chạy!

“???” Viên Cổn Cổn ngơ ngác, không nhịn được hỏi: “Làm sao vậy?”

“Thật nhiều tinh thú qua đây, số lượng không đếm được.” Giọng nói của Vương Đằng nghiêm trọng.

Số lượng lần này thật sự quá nhiều, nhiều đến hắn không dám dừng lại một chút, lập tức trốn chạy, tránh cho bị bao vây.

Ngay cả điểm tích luỹ hắn cũng không cần.

Nếu chết ở chỗ này, đó không phải là chết oan.

“Thấy rõ là thứ gì không?” Viên Cổn Cổn hỏi.

“Hình như là sứa!” Vương Đằng nói.

“Sứa?!” Viên Cổn Cổn có hơi kinh ngạc.

Lúc hai người nói chuyện với nhau, tốc độ của Vương Đằng không chậm chút nào, đang nhanh như tên bắn.

Nhưng không biết khi nào bốn phía lại xuất hiện vùng ánh sáng màu đỏ thẫm lớn, từ bốn phương tám hướng tụ lại, khiến cho Vương Đằng không đường nào có thể chạy trốn.

Ầm!

Một tiếng nổ vang từ phía sau truyền đến, Vương Đằng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng người từ phía sau bay đến rất nhanh.

Không bao lâu đã đến gần, lộ ra hình dáng!

Đế tử!

Vậy mà là Đế tử kia!

Vương Đằng không khỏi trừng to mắt, nhìn về phía người tới.

Đối phương cũng có hơi kinh ngạc, rõ ràng sửng sốt một chút.

Vương Đằng và Đế tử gặp nhau dưới tình hình này, mà bốn phía bọn họ đã xuất hiện vô số sứa màu đỏ thẫm.

Toàn thân những con sứa nửa trong suốt, nhưng bên trong lờ mờ tản ra hồng quang, cho nên thoạt nhìn mới là màu đỏ đậm.

Đầu bọn chúng giống như cái ô, dưới tán ô phân bố vô số xúc tu, ở trong nước biển vặn vẹo, vừa thu vừa co, khiến cho người ta có hơi tê da đầu!

“Sứa Cự Viêm!” Giọng nói của Viên Cổn Cổn kinh hãi: “Vương Đằng, đây là Sứa Cự Viêm!”

Hết chương 1986.
Bình Luận (0)
Comment