Hoạt động tâm lý của những người dự thi cực kỳ lớn, cảm giác bản thân bị sỉ nhục.
Khi tất cả mọi người rất căng thẳng, có một người lại tỏ ra cực kỳ thoải mái, còn ở chỗ này buông thả bản thân, cái này ai chịu nổi?
Nhưng mà Vương Đằng lại lười để ý cách nghĩ của người bên cạnh, những ánh mắt u oán với hắn mà nói, căn bản không có bất kì ảnh hưởng gì, quen là được rồi.
Hắn vừa mới ngồi xuống, mấy võ giả thiên tài của quân đội Tống Nghị Thành, Hồng Cảnh Hậu, Lữ Tĩnh tự động tụ lại.
“Ủa, tất cả mọi người đều còn ở đây à.” Vương Đằng nhìn thấy bọn họ, đôi mắt sáng lên nói.
“.....” Mấy người Tống Nghị Thành đầu đầy vạch đen.
Cái gì gọi là đều còn ở đây?
Lời này sao nghe không lọt tai nhỉ.
“Ngươi có thể trông mong bọn ta tốt chút không?” Lữ Tĩnh tức giận ngồi xuống, rất tự nhiên cầm một viên hoa quả màu trắng cắn vào, ăn nước trái cây ngập mồm, mùi quả nồng đậm theo đó phiêu tán ra: “Ngon quá, suýt chút nữa là không về được rồi, hiện tại mới biết ăn là một chuyện hưởng thụ thế nào.”
“Có vẻ ngươi đã trải qua không ít nguy hiểm.” Vương Đằng cũng không để ý, liếc nàng một cái nói.
“Nhiều hơn nữa sao có thể nhiều bằng ngươi.” Lữ Tĩnh vừa nói đến vụ này, không khỏi nhìn về phía Vương Đằng, ánh mắt đó tựa như nhìn một quái vật.
Đám người Tống Nghị Thành, Hồng Cảnh Hậu cũng lần lượt ngồi vây bên cạnh Vương Đằng, cũng dừng ánh mắt trên người hắn.
Đến bây giờ bọn họ đều vẫn có hơi khó có thể tin.
Khó trách lúc trước khi trận đấu bắt đầu, hắn muốn chờ đến cuối cùng, thì ra là giấu đại chiêu à.
Vậy mà để cho phân thân tiến vào bốn vùng cấm lớn khác, đây là một loại cách làm tự tin cỡ nào, ngẫm lại đã cảm thấy điên cuồng.
Dù sao nếu đổi thành bọn họ, tuyệt đối sẽ không làm ra loại quyết định này, ngay cả nghĩ cũng không dám suy nghĩ.
Nếu bọn họ nắm giữ thủ đoạn phân thân, xác định sẽ tiến vào cùng một vùng cấm.
Không, nên nói, vòng đấu loại trực tiếp này căn bản không thích hợp sử dụng thủ đoạn phân thân.
Bình thường mà nói, uy lực mà phân thân có khả năng phát huy ra là cực kỳ có hạn, tuyệt đối không đạt đến thực lực của bản thế.
Hơn nữa phân ra càng nhiều phân thân, thực lực lại càng yếu, thực lực của bản thế cũng sẽ bị phân đi.
Đây cơ bản là luật thép vốn có của thủ đoạn phân thân!
Cho nên đối với vòng đấu loại trực tiếp mà nói, tác dụng của thủ đoạn phân thân không lớn như vậy.
Nhưng Vương Đằng cứng rắn phá vỡ loại luật thép này, một bản thế bốn phân thân, toàn bộ đạt tới hạng nhất của vùng cấm.
Chuyện này hoàn toàn không võ đạo!
Cho nên chỉ có một cách giải thích, Vương Đằng chính là yêu nghiệt!
Vương Đằng cười ha ha, không đi tiếp chuyện, chuyển chủ đề hỏi: “Thứ hạng của các ngươi như thế nào?”
“Ta xếp hạng mười sáu ở vùng cấm số 1!” Tống Nghị Thành phản ứng lại, mở miệng nói.
“Ta hạng hai mươi!” Lữ Tĩnh có hơi buồn bực: “Nếu không đồng thời đụng phải ba con tinh thú cấp Hoàng đỉnh phong trung vị, bị thương một chút, thứ hạng của ta khẳng định có thể càng cao hơn.”
“Ta chỉ thiếu một chút, mới hạng hai mươi lăm.” Hồng Cảnh Hậu lắc đầu cười nói.
“Thứ hạng của mọi người cũng không tệ nha.” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“.....” Mọi người im lặng một chút, kỳ dị nhìn Vương Đằng, Lữ Tĩnh nói: “Sao ta cảm thấy ngươi đang làm màu.”
“Không có, tuyệt đối không có chuyện này.” Vương Đằng cạn lời.
Nói thật cũng không có ai tin, còn bị xem thành làm màu, hắn là loại người thích làm màu sao?
Quả thật hắn cực kỳ kinh ngạc, những võ giả quân đội lại xếp hạng cũng không yếu.
Vùng cấm mà bọn họ tiến vào đều là vùng cấm số 1, nếu ở vùng cấm khác, không chừng đều có thể tiến vào top mười!
“Bọn ta vẫn là xem thường những võ giả khác, cho rằng dựa vào thực lực của bọn ta, cho dù tiến vào vùng cấm số 1, cũng có thể đạt được thứ hạng không thấp, không ngờ những võ giả gia tộc mỗi người đều khủng khiếp như vậy.” Tống Nghị Thành không khỏi cười khổ nói.
“Đúng vậy, thiên tài của tám vương tộc lớn, còn có thiên tài của các thế lực lớn v.v...., không ai là dễ đối phó, ta từng gặp một thiên tài không biết chủng tộc gì, một người giết chết hai tinh thú cấp Hoàng đỉnh phong trung vị, thực lực cực kỳ mạnh, trước đó lại không có bất kì tiếng tăm gì.” Lữ Tĩnh lắc đầu nói.
“Cường giả nhiều mới tốt chứ.” Ánh mắt Vương Đằng tỏa sáng, hắn nói.
“.....” Mọi người không nói gì.
Bọn họ đang cảm khái độ khó của cuộc chiến thiên tài tranh bá, Vương Đằng lại giống như rất hưng phấn.
Hay là đây chính là khác biệt giữa bọn họ và tuyệt thế thiên tài sao?
Có phải bọn họ cũng phải để cách nghĩ dần dần biến thái giống như Vương Đằng, mới có thể sở hữu loại thực lực biến thái này?
Ặc, ngẫm lại đã cảm thấy cả người nổi da gà!
Thật là đáng sợ!
Vẫn nên làm người bình thường vậy.
Vương Đằng căn bản không biết mọi người suy nghĩ cái gì, sở dĩ hắn hưng phấn như thế, đó là bởi vì hắn có dự cảm, vòng đấu tiếp theo sẽ có rất nhiều thuộc tính có thể nhặt.
.....
Lúc mọi người đều đang nghỉ ngơi, công ty vũ trụ hư cấu cũng không nhàn rỗi.
Bọn họ chế tác một vài hình ảnh đặc sắc trong vòng đấu loại trực tiếp thành từng đoạn phim ngắn, tiến hành tuyên truyền phạm vi lớn.
Phải biết rằng thiên tai trong trận chiến thiên tài tranh bá này bình thường đều rất khó gặp, phương thức chiến đấu, tư thái chiến đấu của bọn họ v.v...., nhất định sẽ hấp dẫn vô số ánh mắt.
Ví dụ như hình ảnh Lãnh Thiên Tuyết chiến đấu, là một nhân vật cấp nữ thần, độ chú ý của nàng cũng không nhỏ, phương thức chiến đấu và tư thái của nàng đều sở hữu một loại vẻ đẹp, làm cho rất nhiều nam võ giả nhìn liền hưng phấn.
Lại ví dụ như hình ảnh của võ giả hệ Độc Gunter săn giết tinh thú, cũng là chỗ cực kỳ đáng chú ý, rất nhiều người cực kỳ tò mò đối với phương thức chiến đấu của võ giả hệ Độc, Gunter không thể nghi ngờ chính là đối tượng truyền bá tốt nhất.
Lại ví dụ như phương thức chiến đấu của Berkta, cực kỳ thô bạo trực tiếp, nhưng lại làm cho người ta xem đến nhiệt huyết sôi trào, cũng là một điểm bán không tệ.