Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1997 - Chương 1997. Nhị Hoàng Tử Đã Nhìn Thấu Tất Thảy!

Chương 1997. Nhị hoàng tử đã nhìn thấu tất thảy!
Chương 1997. Nhị hoàng tử đã nhìn thấu tất thảy!

Tống Nghị Thành và Lữ Tĩnh thì càng không phải bàn tới, biểu cảm mang theo nỗi choáng ngợp khôn tả, đã bị sốc không nhẹ.

Vừa rồi họ đang hỏi Vương Đằng thì đột nhiên mấy người nhị hoàng tử kéo đến cắt ngang, làm họ không hỏi tiếp được.

Ban đầu, họ cho rằng nếu mình còn nhận được 40, 50%, thì với thực lực và tiềm năng của Vương Đằng nhận được 70% không phải vấn đề khó, không ngờ rằng họ vẫn đánh giá thấp hắn.

90%!

Đây là một con số mà thậm chí họ còn không dám nghĩ đến!

“90% và 80% hình như cũng không kém nhau mấy đâu.” Vương Đằng cười xòa, khiêm tốn nói.

“50% với 60%, 60% với 70%, cũng là cách 10%, không quá chênh lệch bao nhiêu.”

“Nhưng giữa 70% và 80% đã không đơn giản là cách nhau 10% rồi.”

“Như chúng ta nhận được 75% đã chẳng dễ dàng gì rồi, nhưng mà để lên 80% thì còn kém xa lắm, càng đừng nói đến chênh lệch giữa 80% và 90%.”

Nhị hoàng tử lắc đầu, ánh mắt nhìn Vương Đằng mang theo cảm xúc khó mà tả nổi, không biết là ao ước hay là gì khác.

Những người khác cũng đồng tình sâu sắc, rất tán đồng cách lý giải của nhị hoàng tử.

Quan trọng nhất là con số 90% chưa từng xuất hiện từ trước đến nay, giờ phá lệ xuất hiện trên người Vương Đằng, làm sao có thể khiến người ta không bàng hoàng được cơ chứ.

“Ngươi nói thế, hình như cũng đúng thế thật!” Vương Đằng nói.

“...” Nhị hoàng tử câm nín nhìn hắn, cảm giác tay này hình như chẳng coi 90% là chuyện hệ trọng gì.

Kỳ thực, họ không để ý nhiều đến tiền nong, chủ yếu là vấn đề đãi ngộ.

90% đại diện cho mức đãi ngộ chưa từng có từ trước đến nay!

“Không ngờ Công ty vũ trụ hư cấu lại coi trọng ngươi như vậy.” Timothy vô vàn xúc động nói.

Ánh mắt mọi người nhìn Vương Đằng càng thêm nể trọng hơn trước mấy phần.

Đến cả Công ty vũ trụ hư cấu còn nể trọng Vương Đằng thì họ có lý do gì mà không nể trọng.

Vốn dĩ, chủ động tiếp cận làm quen với Vương Đằng vì thấy biểu hiện của hắn ở vòng một đấu loại trực tiếp và cho rằng hắn có tiềm năng kinh người.

Giờ xem ra, đánh giá của họ rõ ràng vẫn chưa đủ.

“Không nói cái này nữa, được 90% đương nhiên là rất nhiều tiền rồi, nhưng với mấy người cũng đâu tính là gì, không phải làm quá lên thế.” Vương Đằng cười nói: “Vả lại, bằng thực lực của mọi người, chắc chắn vòng thi tiếp theo sẽ tỏa sáng, tiến vào bảy đại học viện tinh không mới là chuyện quan trọng hơn cả.”

Mọi người cười khổ, cái tên Vương Đằng này thật sự chẳng coi Công ty vũ trụ hư cấu là gì.

Nhưng nhắc đến bảy đại học viện tinh không, sự chú ý của họ lập tức bị kéo đi.

“Có thể vào bảy đại học viện tinh không là tốt rồi.” Tư Đồ Uyển Nhi nói.

“Đúng thế, nghe đồn đây chính là bảy học viên mạnh nhất trong tinh không từ xưa xửa xừa xưa, căn cơ vững chắc, ngay cả đế quốc Đại Càn chúng ta cũng không bằng.” Nhị hoàng tử gật đầu, trong đôi mắt ánh lên khát khao.

“Mọi người có quan tâm đến học viện tinh không nào không?” Cơ Hạo Thần hỏi.

“Được vào học viện tinh không số 7 đã tốt lắm rồi, nào có quyền được lựa chọn.” Tư Đồ Uyển Nhi lắc đầu nói.

“Nếu như lọt vào top 10 sẽ có quyền lựa chọn đấy, dưới top 10 thì chỉ có thể tùy theo bảy đại học viện tinh không lựa chọn thôi, không có quyền chọn lựa.” Nhị hoàng tử nói.

“Mười người đứng đầu mới được chọn á?” Vương Đằng ngạc nhiên.

“Đúng thế, bảy đại học viện tinh không giống như một thể thống nhất, nhưng lại chia làm bảy tòa, nằm ở các vị trí khác nhau trong tinh không, truyền thụ cũng khác hẳn nhau.”

Nhị hoàng tử liếc nhìn Vương Đằng rồi giải thích:

“Cuộc thi thiên tài tranh bá này được xem như để bảy đại học viện tinh không sàng lọc học viên, võ giả cũng có thể lựa chọn học viện, nhưng chỉ có những võ giả có thiên phú đủ mạnh mẽ mới có được tư cách lựa chọn này.”

“Mười võ giả thiên tài đứng đầu này đa phần đều đã xác định được thiên hướng của mình, có người tu luyện đao pháp, có người tu luyện thuật bắn súng, có người thì luyện kiếm pháp... có khi là võ giả hệ Lôi, có khi là võ giả hệ Phong, nhưng cũng có thể là võ giả mang thuộc tính ngũ hành phổ biến nhất.”

Nói tới đây, hắn lại không khỏi liếc nhìn Vương Đằng.

Hắn đã xem không ít phim ngắn về Vương Đằng ở năm vùng cấm, người này là võ giả đa hệ, hơn nữa dường như mỗi thuộc tính đều tăng rất cân bằng... và mạnh mẽ!

Không biết hắn đã làm cách nào để đạt được thành tựu ấy khi tuổi đời còn rất trẻ như vậy, thật khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.

Nói thì nói vậy, nhưng chung quy tinh lực của một người là hữu hạn, có thể đồng thời tăng ba loại thuộc tính nguyên tố đến trình độ như Vương Đằng đã rất xuất chúng rồi.

Đằng này, Vương Đằng tăng đồng đều cả năm loại, chỉ có thể dùng yêu nghiệt để hình dung.

“Vậy nên việc chọn lựa cũng rất quan trọng, ví như một võ giả hệ Lôi lại chọn gia nhập vào học viện không chú trọng truyền dạy hệ Lôi thì khá là thiệt thòi, ảnh hưởng rất nhiều đến thành tựu mai này.”

“Đương nhiên, đối với những võ giả không đủ thiên phú thì không khác nhau là bao, dù sao bảy đại học viện tinh không cũng có lịch sử lâu đời, dư sức với việc tu luyện của họ.”

Nhị hoàng tử tổng kết lại.

“Vậy ta nên chọn học viện nào?” Vương Đằng nghe xong thì trầm ngâm tư lự, vuốt cằm hỏi.

Nhị hoàng tử sững ra một lúc, sau đó mới phản ứng, đáp: “Tình huống của ngươi tương đối... đặc biệt!”

Đám người Timothy cũng nghĩ đến trường hợp của Vương Đằng, ánh mắt nhìn hắn có hơi kỳ lạ.

Có vẻ rất khó chọn!

“Vương Đằng, ngươi vẫn muốn phát triển đồng đều như thế ư?” Nhị hoàng tử nghiêm túc hỏi.

“Hả, sao lại hỏi vậy?” Vương Đằng chưa đáp vội.

“Nếu ta đoán không nhầm thì ngươi phát triển đồng đều năm loại nguyên lực đúng chứ.” Nhị hoàng tử hỏi.

Tư liệu của Vương Đằng thuộc loại bí mật cao cấp nhất trong quân đội, kể cả nhị hoàng tử cũng không thể điều tra được, nên hắn không biết nguyên lực của Vương Đằng không chỉ có năm loại.

Mà ngay cả trong quân đội, hiểu biết về Vương Đằng cũng không rõ ràng, họ chỉ có thể biết những gì Vương Đằng từng thể hiện.

Hết chương 1997.
Bình Luận (0)
Comment