Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1996 - Chương 1996. Hợp Đồng Của Công Ty Vũ Trụ Hư Cấu! (3)

Chương 1996. Hợp đồng của công ty vũ trụ hư cấu! (3)
Chương 1996. Hợp đồng của công ty vũ trụ hư cấu! (3)

“Vương Đằng, ta là Cơ Hạo Thần của vương tộc Cơ Thị, làm quen.” Một thanh niên khác có diện mạo tuấn tú chen vào, cười hì hì nói.

“Thiên kiêu của vương tộc Cơ Thị.” Vương Đằng nhìn về phía người tới, sực nhớ ra mối quan hệ của hắn với vương tộc Cơ Thị cũng rất tốt, trước đó, Cơ Hạ, cường giả cấp Giới Chủ của vương tộc Cơ Thị còn từng giúp hắn.

Đương nhiên, hắn cũng cứu mạng đối phương.

“Thì ra là Cơ huynh, ngưỡng mộ đã lâu!” Vương Đằng cười nói.

“Ặc...” Cơ Hạo Thần lúng túng ra mặt, nói: “Ta có thể đổi cách gọi khác được không, Cơ huynh, nghe cứ kỳ kỳ.”

“Phụt!” Bên cạnh vang lên tiếng phì cười, nói: “Cơ đại ca, trí tưởng tượng của ngươi cũng bay xa thật đó!”

“Em gái Uyển Nhi, chữ ‘cũng’ này của ngươi là sao hả?” Cơ Hạo Thần quay đầu hỏi.

Tư Đồ Uyển Nhi nhìn về phía Vương Đằng, cười không đáp.

“Khụ khụ.” Vương Đằng vội vàng ho một tiếng, con bé này nhìn ta làm gì, nội tâm hắn nguýt dài một cái, lảng sang chuyện khác: “Uyển Nhi, ngươi cũng qua vòng một đấu loại trực tiếp rồi hả, thứ hạng thế nào?”

“Không tệ lắm, xếp thứ hai tại vùng cấm số 4.” Tư Đồ Uyển Nhi nói.

“Hạng nhì tại vùng cấm số 4!” Vương Đằng sửng sốt, không ngờ thực lực của nàng lại mạnh đến mức ấy, không nhận ra nha.

Kế tiếp, Vương Đằng mời họ ngồi xuống, lấy ra không ít bàn ghế, đồ uống và hoa quả, cả đám người cứ như đang tổ chức tiệc.

Nhiều người gần đó trông thấy vậy thì không khỏi lấy làm ngạc nhiên.

Có vẻ như mạng lưới quan hệ của Vương Đằng này rất rộng rãi, nhiều võ giả thiên tài chủ động bắt chuyện với hắn, hơn nữa lai lịch đều không nhỏ.

Nhị hoàng tử thì thôi, ngay cả vương tộc khác họ cũng đến hai người.

Vương Đằng và họ ngồi tán gẫu, họ cũng vì thế mà nhắc đến hợp đồng của Công ty vũ trụ hư cấu.

“Công ty vũ trụ hư cấu chia cho ta 70%.” Cơ Hạo Thần cười nói, ánh mắt chớp lên sự tự đắc.

“Ta nhỉnh hơn ngươi một chút, 75%!” Timothy thản nhiên nói.

“Ta cũng là 75%.” Nhị hoàng tử cười nói.

Mặt Cơ Hạo Thần lập tức nhăn như trái mướp đắng: “Đậu má, sao các ngươi đều cao hơn ta 0,5% vậy, Công ty vũ trụ hư cấu này coi thường họ Cơ ta à.”

Nhị hoàng tử và Timothy nom dáng vẻ của hắn thì không khỏi bật cười.

“Uyển Nhi được tỷ lệ bao nhiêu?” Vương Đằng hỏi.

“Ta chỉ có 60% thôi.” Tư Đồ Uyển Nhi lắc đầu, hâm mộ liếc nhìn mấy người nhị hoàng tử.

“Công ty vũ trụ hư cấu này phân chia cho chúng ta rất rõ ràng.” Vương Đằng cười nói.

“Đây chỉ là đầu tư ban đầu thôi, khoản đầu tư thật sự còn phải đợi kết quả vòng thi thứ hai.” Nhị hoàng tử nói.

“Đúng thế, nên em gái Uyển Nhì à, không việc gì phải giận, cố gắng thể hiện trong vòng hai để cho Công ty vũ trụ hư cấu sáng mắt ra.” Cơ Hạo Thần cổ vũ.

“Trước mặt những thiên tài các ngươi, ta không dám nói mình sẽ khiến Công ty vũ trụ hư cấu sáng mắt đâu.” Tư Đồ Uyển Nhi rất bình tĩnh cười nói.

“À mà này, ngươi được chia bao nhiêu thế Vương Đằng? Có phải 80% không?” Cơ Hạo Thần sực nhớ ra, quay ra hỏi Vương Đằng.

“80% là tỷ lệ cao nhất của cuộc thi thiên tài tranh bá kỳ trước, chỉ có thiên kiêu hàng đầu mới được hưởng, chắc Đế tử cũng là 80% đó.” Dường như nhị hoàng tử biết gì đó, hắn nhìn lướt qua Đế tử đang ngồi khoanh chân nhắm mắt tu luyện một mình ở phía xa, nhỏ giọng nói.

“Chắc Vương Đằng ngươi cũng được 80% phải không, thể hiện của ngươi và Đế tử đều choáng ngợp thế cơ mà, thật sự khiến người ta không phân ra ai mạnh ai yếu.” Ánh mắt Timothy hơi lóe lên, nói.

“À, 80%... là cao lắm hả?” Vương Đằng hỏi.

“Đương nhiên rồi, Công ty vũ trụ hư cấu cũng cần lợi nhuận chứ, 80% tương đương với lợi nhuận của họ hạ xuống mức tối thiểu, đây gần như là cực hạn rồi.” Cơ Hạo Thần gật đầu nói như một điều hiển nhiên.

“Trước kia chưa từng có mức cao hơn à?” Vương Đằng lại ngoái ra hỏi nhị hoàng tử.

“Chưa từng.” Nhị hoàng tử lắc đầu, sau đó ánh mắt trợn tròn, ướm hỏi: “Ngươi nhận được tỷ lệ cao hơn 80% à?”

Những người khác cũng giật thót, đồng loạt nhìn về phía Vương Đằng.

“Là có cao hơn một tẹo từng này.” Vương Đường giơ ngón cái và ngón trỏ cong thành một khe hở tí xíu.

“85%?” Nhị hoàng tử ngạc nhiên, kìm nén nỗi bàng hoàng trong lòng, lại hỏi.

“90%!” Vương Đằng không thừa nước đục thả câu, thẳng thừng nói.

“...” Mọi người.

Khi lời nói của Vương Đằng vừa kết thúc, bốn xung quanh đột ngột rơi vào khoảng không tĩnh lặng.

Ánh mắt mọi người đều đổ dồn lên người Vương Đằng, ai cũng... ngây ra như phỗng!

90%?

Một con số gần như không thể xuất hiện, lại nhẹ nhàng thốt ra từ miệng Vương Đằng.

Người không biết có khi còn tưởng hắn đang nói về chín cái lông gà.

Họ không hề phát hiện ra, tai của vị Đế tử đang ngồi cách xa đó như đang nhúc nhích.

Là người luyện võ, thính lực đều rất mạnh!

Mấy người Vương Đằng trò chuyện không giấu giếm, nên nghe được thì đều nghe được.

Gương mặt Đế tử luôn bị ánh sáng mông lung bao phủ, không thấy rõ diện mạo, nhưng trong đôi mắt thì như hiện lên sự ngạc nhiên.

Công ty vũ trụ hư cấu chia cho hắn đúng... 80%!

Ở vùng cấm số 1, cuối cùng hắn thua Vương Đằng với khoảng cách 560 điểm, nhưng hắn không bận lòng, vì hắn biết nó chẳng đáng là gì.

Nhưng hành động của Công ty vũ trụ hư cấu lúc này lại như đang nói cho hắn biết, rằng họ đánh giá cao Vương Đằng hơn!

Đây là lần đầu tiên trong đời, hắn thua người khác trong ánh mắt của người ta.

“Ngươi nhắc lại lần nữa được không, hình như... ta nghe không rõ!” Nét ôn hòa trên mặt nhị hoàng tử có hơi đông cứng, hắn nói.

Vương Đằng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ cục, cảm giác dáng vẻ của vị nhị hoàng tử này như đang hoài nghi cuộc đời vậy.

Hắn nhìn sang những người khác, cũng một vẻ mặt tương tự.

Tỷ lệ “90%” này tác động mạnh đến thế sao?

“Không thể, không thể nào, ngươi được nhận 90% thật hả Vương Đằng?” Tư Đồ Uyển Nhi đội mạng che mặt, đôi mắt xinh đẹp trợn tròn.

“Ngươi không đùa chúng ta đấy chứ.” Cơ Hạo Thần cũng tỏ vẻ sững sờ và kinh hãi, hỏi.

Timothy đang vô cùng bình tĩnh, dù sao hắn nhận được 75% là cao lắm rồi, nếu Vương Đằng nhận được 80% thì không thấy có gì là bất ổn cả, nhưng mà 90% thì... khi nghe đến con số thực, bàn tay đang cầm đồ của hắn đột nhiên run lên.

Hết chương 1996.
Bình Luận (0)
Comment