Tộc Tích Lân chỉ là một chủng tộc không tính là mạnh mẽ, địa vị ở đế quốc Đại Càn không cao, không có cường giả lợi hại gì.
Nhưng bây giờ một võ giả của tộc Tích Lân lại dám giết người của vương tộc Pylax, chẳng khác nào là đâm thủng trời.
Mà bây giờ lại là cuộc chiến thiên tài tranh bá, không thể ra tay.
Đám người Giới Chủ Nộ Viêm có phẫn nộ hơn cũng không có tác dụng.
Vương Đằng dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ để xem, ghi nhớ dáng vẻ của người này, có cơ hội phải cảm ơn đối phương!
Đúng là… làm rất tốt!
Hắn còn chưa ra tay, đã xử một võ giả của tộc Pylax thay hắn rồi.
Đám người nhị hoàng tử cũng hơi ngạc nhiên, đánh giá Faramir kia, rồi mới quay đầu nhìn về phía Strych.
Dù là ai cũng có thể nhìn ra sự phẫn nộ của hắn lúc này.
Võ giả áo choàng đen kia chọc giận Strych, không biết sẽ có kết cục gì?
Nhưng mà thực lực của đối phương hình như rất mạnh, lúc trước hắn ra tay thế nào, bọn họ đều chưa chú ý.
“Strych, bình tĩnh chút, thi đấu mà, thương vong khó mà tránh khỏi.” Vương Đằng nói.
Strych quay đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn hắn.
“…” Đám người nhị hoàng tử đều cạn lời rồi.
Cái tên Vương Đằng này đúng là chê chuyện không đủ lớn, còn thêm dầu vào lửa.
“Nhưng mà thực lực của võ giả gia tộc Pylax các ngươi hình như không được nha, vừa lên nháy mắt đã bị giết rồi. Đây cũng được tính là thiên tài sao?” Vương Đằng giống như không nhìn thấy ánh mắt của Strych, tiếp tục kích thích.
Đám người nhị hoàng tử: “…”
“Vương Đằng, ngươi muốn chết!” Strych đè nén lửa giận, lạnh lùng nói.
“Ái chà, tức giận rồi.” Dáng vẻ Vương Đằng sợ sệt, nhắc nhở: “Đừng làm bừa đó, thi đấu của ngươi và ta còn chưa bắt đầu, nếu ra tay ở đây…”
Lời của hắn chưa nói hết, nhưng tất cả mọi người đều biết quy tắc, tự ý ra tay, hủy bỏ tư cách thi đấu.
Bảy đại học viện tinh không sẽ không nuông chiều bọn họ.
“Hừ!” Sắc mặt Strych thay đổi thất thường, cuối cùng hừ một tiếng rồi ngồi xuống, nhắm mắt lại.
Vương Đằng lắc đầu, có vẻ rất đáng tiếc.
Đám người nhị hoàng tử: “…”
Tên này đang tiếc cái gì?
Thi đấu tiếp tục tiến hành, qua hơn nửa ngày, càng ngày càng nhiều người bị loại.
Đến lúc này, mỗi một võ giả ở lại đều vô cùng mạnh mẽ, cho dù là áo nghĩa, hay là chiến kỹ, thì đều đã tu luyện đến trình độ vô cùng cao thâm.
Hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của mỗi võ giả thiên tài đều vô cùng phong phú, không phải là võ giả tay mơ.
Cho nên mỗi một trận chiến võ đài đều vô cùng đặc sắc, đủ các loại chiến kỹ bùng nổ, lực áo nghĩa khuấy động bầu trời.
Mọi người xem vô cùng hưng phấn, nhiệt huyết trong lòng đều bị kích thích ra, tưởng tượng bản thân đang chiến đấu với thiên tài các nơi trong cuộc chiến võ đài.
Thịnh thế như vậy mới là cuộc chiến thiên tài tranh bá chân chính, nếu có thể tham gia, thì đúng là không uổng kiếp này.
Không ít võ giả đánh ra từ trong cuộc chiến phục sinh, lại gia nhập vào cuộc đấu top 1000, có người vẫn bị loại, có người lại vượt qua chông gai, đánh bại không ít đối thủ, cuối cùng đã ở lại.
Thời gian ba ngày nhanh chóng trôi qua, cuộc chiến võ đài cuối cùng cũng quyết định ra võ giả top 1000.
Không ít thiên tài tiếng tăm không rõ ràng đã được bùng lên, bước vào tầm mắt của tất cả mọi người, ít nhiều đều có được sự quan tâm và ủng hộ.
Ví dụ như Nguyệt Kỳ Xảo, Thố Tiểu Bát, Tô Kiếm Thần lúc trước đều là người dự thi quật khởi trong cuộc chiến võ đài, mức độ yêu thích rất cao.
Thố Tiểu Bát kia có thể vào top 1000 khiến rất nhiều người không ngờ tới.
Vì chiến đấu của nàng cả quá trình đều là trốn, trông sức chiến đấu cũng không mạnh.
Kết quả nàng lại dựa vào tốc độ làm cho người ta không thể nắm bắt kia để xông vào hạng một nghìn, đúng là khiến rất nhiều người rớt cả cằm.
Vương Đằng cũng rất kinh ngạc, nhưng hắn lại càng thấy có hứng thú đối với thiên phú của Thố Tiểu Bát hơn.
Hắn cảm thấy thỏ con này chắc chắn biến dị rồi!
Còn có một phát hiện khiến Vương Đằng cảm thấy kinh ngạc là võ giả Số 2 số 3 của gia tộc Pylax đều đã đánh vào top 1000.
Vòng trước không loại được bọn họ, vòng này lại vẫn chống đỡ được.
Ngoan cường như vậy sao?
Hơn nữa gia tộc Pylax còn có hai võ giả không gặp đối thủ, Strych và Langdon. Hai người này ngồi cách hắn không xa, vì bọn họ đã tiến vào top 10 của vùng cấm số 1!
“Gia tộc Pylax giấu đúng là sâu thật!” Trong lòng Vương Đằng lẩm bẩm, trong mắt chợt lóe sáng. “Không được, hạng một nghìn đã có tư cách đến bảy đại học viện tinh không, cần phải nghĩ cách để bẫy bọn họ một lần.”
Suy nghĩ này lóe qua trong đầu Vương Đằng, rồi không phủi đi được.
Con người hắn khá mang thù, người của gia tộc Pylax muốn tìm cơ hội giết hắn khắp nơi, sao hắn có thể không đáp lại đôi chút được.
Cơ hội tốt như đến bảy đại học viện tinh không đương nhiên không thể để bọn họ hời rồi.
Cuộc chiến võ đài có thể giết người, dù sao quyền cước không có mắt mà.
Áo choàng đen lúc trước kia không phải đã thử rồi à.
Chỉ cần xử đối phương trước khi cơ chế bảo vệ của cuộc chiến võ đài có tác dụng, thì tất nhiên không có bất cứ vấn đề gì nữa.
Võ giả Số 2 số 3 của gia tộc Pylax bỗng cảm thấy một luồng ác ý phủ xuống người, khiến bọn họ cảm giác sau lưng hơi lạnh.
Chuyện gì vậy? Lẽ nào là áo choàng đen vừa nãy kia nhắm vào bọn họ rồi sao?
Vòng hai cuộc chiến võ đài top 1000, cuối cùng đã kết thúc!
Quyết định ra một nghìn võ giả trong số chín mươi chín nghìn chín trăm chín mươi sáu võ giả, tỉ lệ đào thải này không thể gọi là không cao.
Nhưng đây chính là cuộc chiến thiên tài tranh bá, nói chọn một trong trăm triệu người không hề khoa trương chút nào!
Đám thiên kiêu như nhị hoàng tử, Strych đã rục rịch từ lâu, sắp không thể kìm được lòng chiến đấu nóng nảy của mình.
Nhưng mà bọn họ là võ giả thiên tài nhất, người dự thi bình thường cũng không đáng để bọn họ ra tay, mãi cho đến bây giờ chọn ra người được thăng cấp vào top 1000, bọn họ mới có hứng thú.
“Võ giả thiên tài top 1000 đã quyết định ra!”