Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2007 - Chương 2007. Ta Sẽ Cho Ngươi Thể Diện!

Chương 2007. Ta sẽ cho ngươi thể diện!
Chương 2007. Ta sẽ cho ngươi thể diện!

“Mười ngày sau, tiến hành đấu võ cuối cùng!”

Trên bầu trời lục địa chỗ cuộc chiến võ đài vang lên âm thanh nhắc nhở to lớn đó.

“A, còn phải đợi mười ngày!” Mọi người nghe thấy âm thanh này, không khỏi vô cùng thất vọng.

Mặc dù đã xem thi đấu nguyên ba ngày rồi, nhưng tất cả mọi người đều không cảm thấy nhạt nhẽo, ngược lại càng xem càng cảm thấy đặc sắc.

Đối với võ giả cấp Hành Tinh trở lên, thời gian ba ngày không ăn không uống hoàn toàn không là gì, chớp mắt cái là qua rồi.

Vẫn là xem thi đấu quan trọng hơn.

Hơn nữa sắp sửa tiến hành đấu võ top 1000 cuối cùng rồi, võ giả top 10 vẫn luôn không có đối thủ sắp xuống sân, đó mới là lúc làm người ta chú ý thật sự.

Bây giờ lại đột nhiên dừng lại, ai mà chịu cho nổi!

Đừng đi mà, tiếp tục đi!

Nhưng đây dù sao cũng là quy định của cuộc chiến thiên tài tranh bá, mọi người cũng không thay đổi được gì.

Chiến đấu ba ngày trước, rất nhiều võ giả dự thi đã bị thương, cần cho bọn họ thời gian tiến hành điều dưỡng, tu sửa.

Đám người Vương Đằng cũng chưa rời khỏi sân đại lục chiến võ đài, tất cả đều tự tu luyện trên chỗ ngồi của mình.

Thời gian mười ngày thoáng cái đã qua.

Thi đấu lại mở ra.

Tất cả người xem thi đấu đều bắt đầu kích động, nhìn về phía võ giả thiên kiêu xếp top 10 trên mười bụng đá kia.

Lúc này mới là thời phút then chốt nhất của cuộc chiến thiên tài tranh bá!

Vẻ mặt của những võ giả liều mạng đánh vào top 1000 kia đều nghiêm túc nhìn về phía mười bệ đá lơ lửng giữa không trung kia.

Về mặt ý nghĩa nào đó, võ giả trên mười bệ đá kia đại biểu cho người mạnh nhất của cuộc chiến thiên tài tranh bá này.

Từng võ giả kia danh tiếng đã lộ rõ trong vòng đấu loại trực tiếp đầu tiên, đồng thời chứng minh thực lực của bọn họ.

Không ai dám coi thường bọn họ!

Cho dù là đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Thố Tiểu Bát, Tô Kiếm Thần vừa mới vùng dậy cũng đều không dám khinh thường những người này.

Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, rất nhiều người phấn chấn, đều đang suy đoán những võ giả thiên tài mới nổi kia có thể chống lại thiên kiêu top 10 không.

Trên pháo đài khổng lồ của quân đội, lúc này đám người Phục Tinh Lan chậm rãi mở mắt ra, tập trung ánh mắt về phía màn sáng.

Bọn họ không quá quan tâm tới chiến đấu lúc trước, nhưng bây giờ đã là thời phút cuối cùng của cuộc chiến thiên tài tranh bá, cho dù là bọn họ thì cũng vô cùng coi trọng.

Vương Đằng có thể đi đến cuối cùng không?

Trên phi thuyền của hoàng thất, sắc mặt người đàn ông trung niên của hoàng tộc kia bình tĩnh, tự nói trong lòng: “Tới đi, để ta xem ngươi và Đế tử, ai mạnh ai yếu?”

Hành tinh Ngọc Minh, đám người Võ Hành Vân, Hàn lão nhìn màn sáng trước mặt, cơ thể đều ngồi thẳng dậy.

Không biết Vương Đằng có thể đi đến cuối cùng không?

Lúc này, trong lòng mọi người đến từ Địa tinh đều mang theo sự chờ mong nồng đậm, hy vọng Vương Đằng có thể tỏa ra hào quang chói mắt nhất thuộc về hắn trong cuộc chiến thiên tài tranh bá này.

Nếu nói khi cuộc chiến thiên tài tranh bá còn chưa bắt đầu, bọn họ còn nghi ngờ về việc Vương Đằng có thể vào top 10 hay không. Vậy thì bây giờ, bọn họ đã cảm thấy Vương Đằng có tư cách tham gia tranh giành top 10 kia.

Vì biểu hiện của hắn ở vòng đấu loại trực tiếp đầu tiên quá bắt mắt, không khỏi làm người ta tin rằng hắn có thể tranh đấu với thiên kiêu đứng đầu của đế quốc Đại Càn.

Biểu cảm của đám người Cơ Tu Minh, Hàn Chú vô cùng phức tạp, hơi ngưỡng mộ, hơi hướng về, còn có hơi cay đắng.

Bọn họ cũng rất muốn biết rốt cuộc Vương Đằng có thể đi đến bước nào?

Trên phi thuyền vũ trụ của tiểu đội đoàn lính đánh thuê Chiến Nham, ánh mắt sáng quắc của Lâm Sơ Hàm nhìn chằm chằm màn sáng, chăm chú nhìn bóng dáng kia ở trong màn sáng.

Từng người quen biết Vương Đằng đều đang theo dõi cuộc chiến thiên tài tranh bá, bọn họ đều muốn xem xem thanh niên bước ra từ tinh cầu lạc hậu này có thể bước lên bảo tọa vinh dự cao nhất đại diện cho thiên kiêu của đế quốc Đại Càn không.

Thậm chí ngay cả Địa tinh cũng đã kết nối với mạng lưới của vũ trụ hư cấu, vô số người Địa tinh đang quan sát cuộc chiến thiên tài tranh bá.

Từng thiên tài kia thật sự khiến người Địa tinh đều mở rộng tầm mắt, mà sự trưởng thành của Vương Đằng lại càng khiến bọn họ kinh ngạc hơn.

Thanh niên bước ra từ Địa tinh kia, hiện giờ đã trưởng thành đến mức độ này sao?

Vậy mà hắn sắp tranh đấu với thiên kiêu đứng đầu trong quốc gia văn minh vũ trụ bậc cao, đúng là khiến người ta không thể tưởng tượng được!

Trên phi thuyền của gia tộc Pylax, sắc mặt đám người Giới Chủ Nộ Viêm u ám nhìn chằm chằm màn hình.

“Thông báo với đám Strych chưa?” Giới Chủ Nộ Viêm hỏi.

“Đã thông báo rồi!” Ánh mắt Waltgu chợt lóe, đáp.

“Lần này nhất định phải diệt trừ Vương Đằng và Faramir kia. Hễ là kẻ đối địch với vương tộc Pylax chúng ta, thì đều phải chết!” Trong giọng nói của Giới Chủ Nộ Viêm mang theo ý lạnh vô tận.

“Strych và Langdon chắc sẽ cố hết sức, bọn họ còn chưa dùng tới cái đó.” Waltgu nói.

Trên phi thuyền của gia tộc Callandish, đám người Dubois, Bollago chăm chú nhìn màn sáng, bọn họ đang theo dõi Vương Đằng và đám người Timothy của gia tộc bọn họ.

Trong top 1000, ngoài Timothy ra còn có mấy thiên tài khác của gia tộc Callandish, bọn họ cũng là người có hy vọng vào bảy đại học viện tinh không.

Callandish là một trong tám vương tộc lớn khác họ, không hề yếu hơn gia tộc Pylax là bao.

Cùng lúc này, gia tộc Rogrides, gia tộc Perez, vương tộc Cơ Thị, vương tộc Quý thị, vương tộc Giang Thị, vương tộc Hạ Hầu v.v… cũng đều đang nhìn chăm chú cuộc chiến võ đài của võ giả top 1000 này.

Ngoài quan tâm võ giả thiên tài của gia tộc nhà mình ra, bọn họ cũng đặt ánh mắt lên người những thiên kiêu cực kỳ xuất chúng như Vương Đằng, Đế tử.

Tùng tùng tùng!

Ngay lúc tất cả ánh mắt đều đang tập trung lại, đại lục chỗ chiến võ đài đột nhiên chấn động, vang lên tiếng trống trận vang dội.

Sục sôi!

Cuồn cuộn!

Giống như vô số võ giả đánh trống trận không nhìn thấy, vô cùng đột ngột, lại vang tận mây xanh, phút chốc đã đinh tai nhức óc, long trời lở đất!

Hết chương 2007.
Bình Luận (0)
Comment