Có một khí thế hào hùng bao phủ bầu trời đại lục, mãi không tiêu tan!
Tất cả mọi người đều hơi sửng sốt, sau đó vẻ mặt trang nghiêm, trái tim đập kịch liệt theo tiếng trống trận, máu khắp người đều bắt đầu sôi trào.
Giống như đang ở trong một chiến trường khổng lồ, sắp tiến hành cuộc chiến ác liệt!
Màn này thật sự hơi bất ngờ!
Vương Đằng khẽ mở to mắt, cho dù là hắn, thì lúc này trái tim cũng không nhịn được đập lên theo tiếng trống, dù đã cố gắng khống chế, nhưng vẫn không thể khiến nó bình tĩnh lại.
Tiếng trống này giống như có một loại ma tính vậy!
“Không phải là một trận thi đấu thôi à, cần vậy không?” Vương Đằng hơi dở khóc dở cười, nhỏ giọng than phiền.
Đám người nhị hoàng tử không khỏi nhìn về phía hắn.
Gan của tên này to thật, lại dám than phiền việc làm của bảy đại học viện tinh không, cũng không sợ bị gây khó dễ.
Ngay cả Đế tử cũng không khỏi liếc nhìn hắn.
Mặc dù hắn cũng cảm thấy làm như vậy hình như hơi dư thừa, nhưng dù sao cũng là bút tích của bảy đại học viện tinh không, cũng coi như là một loại truyền thống, thực sự không tiện nói gì.
“Khụ!” Thấy mọi người nhìn về phía mình, Vương Đằng chợt nghiêm mặt, tỏ vẻ chưa từng nói gì cả.
“…”
Lúc này, quả cầu ánh sáng trên không của đại lục lập tức xuất hiện chân dung và tên của võ giả top 1000 còn lại, đồng thời bắt đầu nhanh chóng thay đổi.
Trong lòng mọi người chấn động, ánh mắt lập tức nhìn qua.
Trong nháy mắt, hình ảnh đã dừng lại, tất cả tên và chân dung biến mất, chỉ còn lại hai cái!
Người được chọn của cuộc so tài đầu tiên, đã ra!
Vương Đằng VS Vi Đức!!!
Ào!
Lúc mọi người nhìn thấy chân dung và tên được ghép ra trên quả cầu ánh sáng kia đều không khỏi sửng sốt, sau đó chợt òa lên.
“Vương Đằng, vậy mà là Vương Đằng!”
“Người đầu tiên ra trận lại là Vương Đường!”
“Kích thích như vậy sao? Vừa lên đã là người hấp dẫn tranh đoạt quán quân Vương Đằng này!”
“Ha ha ha, không uổng công chúng ta đợi nhiều ngày như vậy!”
“Ta kích động rồi, không biết các ngươi có động hay không?”
“Ta không động!”
“Đừng động lung tung.”
“Mà đây là trùng hợp, hay thật sự là…”
“Có phải trùng hợp hay không ta không biết, nhưng người của bảy đại học viện tinh không chắc chắn không chờ được rồi.”
“Sao không có ai quan tâm Vi Đức vậy?”
“Vi Đức là ai?”
“Vi Đức: [○?`Д′?○]”
…
Người của các thế lực thấy người ra sân đầu tiên lại là Vương Đằng, cũng hơi mờ mịt.
“Thú vị rồi!”
Nhưng rất nhanh bọn họ đã hăng hái nhìn về phía thanh niên đang ngớ ra ở trong màn sáng kia.
Vương Đằng đang ngồi trên vị trí chuẩn bị xem thi đấu, thì bỗng nhiên phát hiện hắn chính là người phải ra trận kia, lập tức sững sờ.
Tỉ lệ này vô cùng, vô cùng nhỏ!
Hắn là hạng nhất của vùng cấm số 5, bình thường rất khó bốc trúng hắn đầu tiên nhỉ?
Lúc này hắn cũng hơi nghi ngờ có phải quả cầu ánh sáng kia bị người ta động tay động chân, muốn để hắn xuất chiến đầu tiên không.
“Vương Đằng, mau chóng ra sân đi, đối thủ của ngươi đã đợi ngươi rồi.” Gương mặt nhị hoàng tử không giấu được ý cười, lên tiếng nhắc nhở.
Không ngờ tên này lại là người đầu tiên, đây đúng là… tốt quá rồi!
Rất nhiều người đều muốn nhìn ra rốt cuộc thực lực của Vương Đằng là thế nào từ các mặt?
Trong vòng đấu loại trực tiếp đầu tiên, Vương Đằng đều dùng những cách đầu cơ trục lợi, cho dù mấy lần ra tay có hạn cũng đều là đại chiêu, cái khác hoàn toàn không nhìn ra gì.
Bây giờ mới là cơ hội quan sát tốt nhất!
Đám người Strych, Cơ Hạo Thần, Timothy, tam hoàng tử cũng có suy nghĩ như vậy, nhao nhao nhìn hắn bằng ánh mắt nhìn động vật thần kỳ.
“Sao ta cảm thấy ngươi cười rất vui.” Vương Đằng liếc nhìn nhị hoàng tử, nói.
“Có sao? Không có nhỉ, ta không cười.” Nhị hoàng tử nghiêm mặt, phủ nhận.
“Lần sau khống chế biểu cảm tốt chút.” Vương Đằng cạn lời, nói.
Nói xong hắn lắc đầu, đứng dậy.
Đám người nhị hoàng đột nhiên nhếch lông mày.
Vì bọn họ phát hiện, Vương Đằng trước mắt đang chậm rãi biến mất, không biết hắn đã rời khỏi bệ đá từ khi nào rồi
Ngay sau đó, bóng dáng của Vương Đằng đã xuất hiện trên bầu trời một cách rất đột ngột.
Trước mặt hắn là một thanh niên Nhân tộc dáng người mập mạp, vóc người của hắn to bằng ba Vương Đằng, sắp thành quả bóng rồi.
Người này rõ ràng là đối thủ của Vương Đằng, Vi Đức!
“Tốc độ rất nhanh!”
Vi Đức nhìn cách Vương Đằng ra sân, lập tức sửng sốt, ánh mắt nghiêm trọng, khóe miệng hiện lên vẻ cười khổ.
Tốc độ của Vương Đằng quá nhanh, vừa nãy hắn gần như không nhìn rõ Vương Đằng xuất hiện thế nào.
Có thể lấy được hạng nhất của năm vùng cấm, quả nhiên danh bất hư truyền.
Hắn cảm thấy hắn rất xui xẻo, trận đầu tiên đã đụng phải đối thủ mạnh mẽ như vậy, phần thắng rất thấp!
“Có phải ngươi có anh em tên là Đoàn Đức không?” Vương Đằng đánh giá tên béo ở đối diện, sắc mặt kỳ lạ hỏi.
“Đoàn Đức?!” Vi Đức rõ ràng hơi sửng sốt, thấy khó hiểu, nhưng đã lập tức lắc đầu nói: “Không có.”
“Có tên Thất Đức không?” Vương Đằng lại hỏi.
“Thất, Thất Đức?” Vi Đức lập tức dở khóc dở cười, nói: “Ta không có anh em.”
“Được rồi!” Vương Đằng hơi thất vọng nói.
“…” Vi Đức hơi cạn lời nhìn Vương Đằng.
Biểu cảm thất vọng của tên này là chuyện gì hả?
Lẽ nào hắn cứ phải có anh em tên Đoàn Đức hoặc Thất Đức chắc?
“Nhiều người xem như vậy, chúng ta bắt đầu thôi.” Vương Đằng không nói nhảm nữa, nghiêm mặt, nghiêm túc nói.
“Đợi, đợi… đợi lát, đại lão!” Vi Đức vội vàng kêu lên.
“Đại lão?” Sắc mặt Vương Đằng càng kỳ lạ hơn, hỏi: “Làm gì?”
“Ờ gì nhỉ… Đợi lát có thể ra tay nhẹ chút không?” Vi Đức gãi đầu, hơi xấu hổ hỏi.
“…” Vương Đằng.
Tên béo này hèn nhát như vậy sao?
“Cái đó… không được sao?” Vi Đức lau mồ hôi trên trán, đôi mắt nhỏ thấp thỏm nhìn Vương Đằng, hỏi.
“Cũng không phải không được.” Vương Đằng sờ cằm, nói: “Được rồi, ta sẽ cho ngươi một thể diện!”
Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, mọi người nghe thấy đối thoại của Vi Đức và Vương Đằng, lập tức cười dữ dội.
“Ha ha ha ha, cười chết ta rồi.”
“Sao tên béo này đã nhát rồi, còn chưa đánh đã bảo Vương Đằng nhẹ chút.”