“Thật hay giả vậy? Lực lượng lĩnh vực dễ nắm giữ như vậy, tùy tiện là ai cũng có thể nắm giữ à?”
“Một bề trên của ta nói trong cự thú ảo ảnh kia quả thật có chứa lực lượng lĩnh vực, không mạnh, bị nén vào bên trong, chứ không khuếch tán.”
“Lực lượng lĩnh vực còn không mạnh, đó là võ giả cấp Hằng Tinh đấy.”
“Hay lắm, Vương Đằng chặn được không đây?”
“Này còn phải nói, Vương Đằng cũng có lực lượng lĩnh vực, hơn nữa chắc chắn mạnh hơn tên béo này!”
…
Ngay lúc mọi người đang trợn to mắt nhìn về phía cự thú ảo ảnh, Vi Đức trợn mắt tròn xoe, đã rút cạn nguyên lực trong người, tụ tập hết vào bên trong cự thú ảo ảnh, sau đó quát to một tiếng, chiến phủ trong tay chém ra.
Grào!
Cự thú gào rống, giống như đã sống dậy, đột nhiên nhào đến chỗ Vương Đằng, xoáy nước trong người nó xoay chuyển với tốc độ cao, một năng lượng cuồng bạo tỏa ra.
Vương Đằng lắc đầu, chiến kiếm trong tay ngưng tụ ra một ánh kiếm, trông bình thường, không có gì đặc biệt, chỉ chém nhẹ ra như vậy.
Ánh kiếm màu xanh thẳm không tiếng động cắt qua cự thú ảo ảnh to lớn kia, khiến nó bỗng khựng lại giữa chừng, rồi cũng không thể tiến thêm nữa!
Sắc mặt Vi Đức cứng nhắc, nhanh chóng tái mét.
Lần này là thật!
Thật tới mức không thể thật hơn.
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang lên, cự thú ảo ảnh nổ tung, năng lượng khủng khiếp bên trong không bị trói buộc, bỗng chốc quét ra.
Bầu trời rực lửa, dư ba của nguyên lực vô tận khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Vi Đức lùi mạnh về phía sau, con ngươi co rút kịch liệt, sắc mặt ngơ ngác nhìn cảnh này.
Mạnh quá rồi!
Vương Đằng này quả nhiên mạnh quá rồi!
Một kiếm!
Chỉ một kiếm đã phá được công kích chứa lực lượng lĩnh vực kia của hắn!
Đây là làm thế nào vậy?
Dù thế nào Vi Đức cũng không nghĩ ra.
Một võ giả cấp Hằng Tinh sao có thể mạnh đến mức độ này? Khiến cho hắn có ảo giác như đối mặt với cường giả cấp Vực Chủ vậy.
Thật sự không thể tin nổi!
Hy vọng cuối cùng trong lòng hắn đã hoàn toàn tan vỡ.
“Mạnh quá!”
“Đây chính là thực lực của Vương Đằng sao?”
“Một kiếm chém chết công kích chứa lực lượng lĩnh vực, mạnh quá rồi!”
“Trâu bò!”
“Quả nhiên thực lực của Vương Đằng đủ mạnh! Bây giờ xem ai còn dám nghi ngờ hắn.”
“Tên béo thảm quá, rõ ràng đã lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực rồi, kết quả trận đầu tiên đã thất bại.”
“Không sao, phía sau vẫn có thể giao chiến với thiên tài khác. Hắn đã lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực, xếp hạng không chừng sẽ không quá thấp.”
…
Giờ phút này, các khán giả lại có nhận thức mới về thực lực của Vương Đằng.
Một kiếm chém chết công kích chứa lĩnh vực, điều này không phải người bình thường có thể làm được, nhất định phải có cảm ngộ cực cao sâu đối với lĩnh vực mới có thể dễ dàng phá giải được nó.
Đám người nhị hoàng tử, Strych cũng nghĩ đến điều này, trên mặt đều hiện ra vẻ nặng nề.
Dao động của vụ nổ dần dần biến mất, nguyên lực tàn sát bừa bãi biến mất hết sạch, Vi Đức nhìn thanh niên sắc mặt bình thản ở phía xa, không khỏi nuốt nước bọt, muốn nhận thua.
“Ngươi có từng nghe một câu nói không?” Vương Đằng đột nhiên lên tiếng.
“Câu gì?” Vi Đức sửng sốt.
“Câu này chính là… thử cái là từ trần đấy tên béo chết bầm!” Bóng dáng Vương Đằng đột nhiên biến mất tại chỗ.
“Không ổn!” Lúc này Vi Đức có một cảm giác sởn tóc gáy, sắc mặt thay đổi, vội vàng kêu lên: “Ta nhận…”
“Nhận cái đầu quỷ nhà ngươi!” Vương Đằng xuất hiện ở sau lưng hắn, trong tay không biết đã xuất hiện một cục gạch từ khi nào, đập vào đầu đối phương không hề nể tình.
Bụp! Bụp! Bụp…
Bùm bụp bùm bụp…
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng trên bầu trời.
Các khán giả đều nhìn ngây người!
Đám người nhị hoàng tử cũng nhìn ngây người!
Cơ thịt trên mặt tam hoàng tử co giật, nhìn Phiên Lôi ấn trong tay Vương Đằng, hơi sợ hãi.
Hai người Strych và Langdon đưa mắt nhìn nhau, mặt không cảm xúc, nhưng đồng tử nảy lên kịch liệt kia đã làm lộ tâm trạng không hề bình tĩnh của bọn họ.
Lãnh Thiên Tuyết ngạc nhiên, sao người này luôn nằm ngoài dự đoán?
Mặt Gunter không thay đổi, nhưng quan sát kỹ sẽ phát hiện khóe mắt của hắn đang hơi giật.
Berkta vô thức sờ đầu của mình, lại không khỏi cười đểu, chiến ý dạt dào.
“Hung… hung tàn quá!” Tất cả khán giả không khỏi nuốt nước bọt.
“Vãi, đó là vũ khí gì?”
“Sao trông hơi giống một cục gạch?”
“Còn biết phóng điện?”
“Ta lớn như vậy rồi, lần đầu được thấy loại vũ khí này, hôm nay mở mang kiến thức rồi!”
“Sao cảm giác thuận tay như vậy nhỉ?”
“Muốn thử!”
“Thử cái là từ trần, Vương Đằng nói đấy, ta tin rồi.”
“Tên béo đá trúng tấm sắt rồi. Muốn giả heo ăn thịt hổ, kết quả đã thành heo thật, ngay cả nhận thua cũng không kịp.”
“Rất thê thảm!”
“Thể diện đã nói trước đâu?”
…
Một lát sau, Vi Đức mặt mũi sưng vù, mặt béo lại càng tròn hơn, vô cùng giống đầu lợn, đúng là biến thành lợn rồi.
Hắn trực tiếp hôn mê, ôm cái đầu nổ tung, rơi trên mặt đất.
“Tên béo chết bầm, còn muốn chơi ta.” Vương Đằng thản nhiên cất Phiên Lôi ấn lại, phủi tay, nhặt bong bóng thuộc tính ở xung quanh lên.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x3200’
‘Hỏa lĩnh vực x100’
‘Ngộ tính cấp Vực Chủ x1300’
…
“Hỏa lĩnh vực mới 100 điểm, có còn hơn không vậy.” Vương Đằng lắc đầu, rất thất vọng.
Lĩnh vực của Vi Đức mới lĩnh ngộ đến một gia, còn chưa lĩnh ngộ nhiều bằng hắn, tất nhiên không thể thăng cấp lực lượng lĩnh vực của hắn.
Nhưng ngộ tính của đối phương đã đạt đến cấp Vực Chủ, khiến Vương Đằng hơi kinh ngạc.
Nhưng mà nghĩ đến Vi Đức này có thể lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực với thực lực cấp Hằng Tinh, ngộ tính chắc cũng không thấp.
Lúc này, trên quả cầu ánh sáng hiển thị Vương Đằng chiến thắng!
Vương Đằng nhìn một cái, ngay sau đó đã trực tiếp trở về vị trí bệ đá của vùng cấm số 1, ngồi xuống như người không có chuyện gì, giống như chuyện vừa rồi không hề liên quan gì tới hắn vậy.
Ánh mắt của đám người nhị hoàng tử nhìn hắn một cách kỳ dị.
“Mọi người đừng nhìn ta như vậy, ta bình thường rất thân thiện.” Vương Đằng dừng lại, rồi nói tiếp: “Trừ khi không nhịn được.”
“…” Đám người nhị hoàng tử cạn lời.
Rất thân thiện cái mẹ gì!