Chỗ nào cũng không nhìn ra thân thiện được không?
Còn trừ khi không nhịn được, muốn đánh người ta thì nói thẳng, hoàn toàn là kiếm cớ.
Tên béo kia không phải hơi đê tiện thôi à, có cần phải đánh hắn thành như vậy không. Có cay độc không?
Mọi người đúng là không còn sức nói móc.
Trên quả cầu ánh sáng lại ghép cặp lần nữa.
Quý Ngọc Khiết VS Flower!
Hai bóng người xuất hiện giữa không trung, ánh mắt nhìn nhau, giống như có tia lửa bắn ra tán loạn.
Mọi người không để ý Vương Đằng nữa, tất cả đều tập trung xem thi đấu.
“Ánh mắt của hai người này hơi kỳ lạ, lúc trước có phải bọn họ là một đôi, bị người chia cắt, bây giờ yêu nhau lắm cắn nhau đau không?” Vương Đằng sờ cằm, hỏi.
“…”
“Quý Ngọc Khiết là người của vương tộc Quý thị, Flower là người của vương tộc Rogrides.” Nhị hoàng tử không quay đầu lại, nói một câu, rồi lắc đầu nói: “Không ngờ võ giả của hai gia tộc này lại gặp nhau rồi, đúng là oan gia ngõ hẹp.”
“Quý Thiên Cuồng, bây giờ ngươi có cảm tưởng thế nào?” Strych thản nhiên hỏi.
“Hừ, vương tộc Quý thị chắc chắn sẽ chiến thắng.” Quý Thiên Cuồng lạnh lùng nói.
“Rất có tự tin.” Vương Đằng liếc nhìn hắn, khóe miệng khẽ cười.
Quý Thiên Cuồng nhìn Vương Đằng, cảm thấy trong nụ cười của đối phương hình như có ý khinh thường, trong lòng không khỏi dâng lên lửa giận.
Nhưng vừa nghĩ đến cảnh Vương Đằng đánh đập Vi Đức vừa rồi, đã giống như giội một chậu nước lạnh xuống đầu, nháy mắt dập tắt lửa giận của hắn.
Bỏ đi, không tranh cái lợi ngoài miệng này!
Quý Ngọc Khiết và Flower đã bùng nổ đại chiến, võ giả của hai gia tộc này đều không vừa mắt lẫn nhau, lại có thù oán trên người, vừa gặp đã như nước với lửa, nhất định phải có một trận.
Rầm rầm rầm…
Trên bầu trời đại lục, hai người chiến đấu rất kịch liệt, thi triển các chiến kỹ mạnh nhất của mình ra, lực áo nghĩa quét ra bốn phía.
“Mười thành áo nghĩa!” Vương Đằng hơi ngạc nhiên nhìn Quý Ngọc Khiết kia. Lúc ở vòng đấu loại trực tiếp đầu tiên, hắn trốn ở phía sau người của vương tộc Quý thị trộm tích điểm, khi đó áo nghĩa Thủy mà Quý Ngọc Khiết thi triển chỉ có tám thành. Không ngờ nàng lại có che giấu, tình hình thật sự là đã lĩnh ngộ đến mười thành.
“Flower sắp thua rồi!”
Một suy nghĩ xuất hiện trong lòng của Vương Đằng, thực lực của Flower kia cũng không tệ, nhưng rõ ràng là kém hơn chút.
Đoàng đoàng!
Lực áo nghĩa đánh vào nhau, quả nhiên Flower đã thua, rơi từ trên bầu trời xuống, Quý Ngọc Khiết chiến thắng.
“Thực lực của thiên tài vương tộc Quý thị ta thế nào?” Quý Thiên Cuồng đắc ý nhìn Vương Đằng, hỏi.
“Cũng tạm thôi!” Vương Đằng thản nhiên nói.
“…” Quý Thiên Cuồng cảm giác như một đấm của hắn đánh vào bông, buồn bực tới mức muốn hộc máu, tự chuốc vạ vào thân.
Thời gian một ngày trôi qua, tổng cộng đã tiến hành 50 cuộc tranh tài!
Tốc độ coi như rất nhanh.
Có vài thiên tài so đấu, một đòn đã phân ra thắng bại, thật sự nhanh đến không thể tin nổi, khiến người ta thán phục.
Vậy cho thấy mặc dù trong trận chiến top một ngàn, thực lực của vài người vẫn có chênh lệch rất xa!
Người sát phía sau đụng phải người sát phía trước trong top một ngàn, cơ bản đều chỉ là chuyện trong một chiêu.
“Trận chiến trong top một ngàn đều là đánh từng trận một, không bị xem đến hoa cả mắt giống như trước đó!”
“Tuyệt vời! Thật sự tuyệt vời!”
“Tuy rằng đánh từng trận một thì thời gian cần thiết sẽ lâu hơn chút, nhưng thật sự xem sướng hơn trước đó.”
“Chiến đấu của những võ giả thiên tài này thật sự khiến người ta mở mang tầm mắt.”
“Càng ngày càng chờ mong trận chiến đấu tiếp theo của Vương Đằng, trận đầu tiên đánh thật sướng.”
“Ta muốn nhìn cục gạch nện người, không biết vì sao, nhìn xem vậy, tay lại hơi ngứa.”
“Ta cũng ngứa tay.”
“Cùng ngứa cùng ngứa!”
“Tên mập kia đâu, người đi đâu rồi?”
“Đoán chừng đã trốn vào trong góc nào đó khóc, giả heo cuối cùng giả thành heo quá mức, không có mặt mũi gặp người nữa.”
“Nhưng mà thực lực của hắn vẫn ghê gớm, tiếp theo còn có trận chiến phục sinh trong 500 người, chắc có thể giết ra.”
…
Mọi người thảo luận say sưa, tuy rằng có vài người cảm thấy Vi Đức hơi đáng khinh, nhưng thực lực thật sự không tệ, chắc có thể đi được xa hơn.
Trong vũ trụ chính là như thế, thực lực cao hơn hết, tất cả đều dựa vào thực lực nói chuyện, người có thực lực mạnh, một vài khuyết điểm sẽ bị xem nhẹ, mọi người chỉ biết đến mạnh mẽ và tiềm lực của hắn.
Còn có Vương Đằng, phong cách hành sự của hắn lại muốn làm gì thì làm, có khi thật phúc hắc vô sỉ, nhưng ở trước mặt thực lực tuyệt đối của hắn, phần lớn mọi người đều chỉ cảm thấy đây là việc nhỏ không quan trọng gì, bọn họ càng chú ý hơn đến Vương Đằng mạnh bao nhiêu.
Thậm chí có vài người còn cảm thấy phương thức chiến đấu của hắn vô cùng đặc biệt, có không ít người còn định học.
Đây là hiệu ứng thiên kiêu!
Một thiên kiêu tuyệt thế cao nhất, hành động việc làm của hắn đều sẽ trở thành đối tượng để võ giả khác noi theo.
Đương nhiên, một điểm chủ yếu là Vương Đằng đủ… soái!
Người đẹp trai làm việc gì đều có thể được tán thành.
Không ai có thể biết dung mạo của Đế tử, nhưng tướng mạo khí chất của Vương Đằng tuyệt đối là người xuất chúng nhất trong trận chiến thiên tài tranh bá lần này, kể cả hoàng tử của hoàng tộc, thiên tài của tám vương tộc lớn khác họ đều không thể so sánh được với hắn.
Vậy thật bất thường!
Phải biết rằng những hoàng tử của hoàng tộc, thiên tài của tám vương tộc lớn khác họ vân vân đều được sinh ra thông qua tối ưu huyết mạch từ thế hệ này đến thế hệ khác, không nói thiên phú, tướng mạo tuyệt đối hàng đầu.
Còn Vương Đằng chẳng qua chỉ là một võ giả xuất thân hành tinh lạc hậu, nói khó nghe một chút thì chính là tồn tại còn bình dân hơn cả bình dân trong vũ trụ, nào có huyết mạch gì.
Nhưng hắn lại có được dung mạo như vậy, hơi khó tưởng tượng.
Nhan sắc được Vương Đằng tăng lên đến trình độ không phải người kia cũng không phải giả.
Rất nhiều người suy đoán, có phải hắn… biến dị không!
Bằng không sao lại yêu nghiệt như vậy, chẳng những thực lực vượt trội, kể cả dáng vẻ đều xuất chúng như thế, vốn không chừa đường sống cho người khác.
Ngày hôm sau, trận đấu tiếp tục.