“Lấy thực lực của Vĩ Thánh, nếu như phát huy bình thường, tiến vào top một trăm vẫn có hy vọng.” Lão tổ cấp Giới Chủ của vương tộc Giang thị lại nói, lắc đầu: “Đáng tiếc nếu như so sánh với thiên tài của các vương tộc khác thì vẫn kém hơn không ít!”
“Vĩ Thánh thiếu chút nữa đã lĩnh ngộ ra lĩnh vực…” Giang Hàn Phong còn chưa nói hết đã thở dài.
So sánh với vương tộc Giang thị đang tình cảnh bi thảm, tâm tình của người gia tộc Rogrides lại tương đối tốt, lần này gia tộc bọn họ xuất hiện vài thiên tài không tệ.
Sawyer thì không cần phải nói, tuyệt đối là một người xuất chúng nhất, có thể tiến vào top mười của vùng cấm số 1, bản thân chuyện này đã nói lên vấn đề.
Cường giả cấp Giới Chủ của gia tộc Rogrides kỳ vọng cao với hắn, hy vọng hắn có thể đánh bại Quý Thiên Cuồng, hung hăng áp vương tộc Quý thị một đầu.
Flower trước đó đối chiến với Quý Ngọc Khiết còn tạm ổn, tuy rằng hắn thất bại trong tay Quý Ngọc Khiết, nhưng lại giết ra trong trận chiến phục sinh, là một trong năm mươi người kia.
Niệm lực tinh thần của Vương Đằng quét qua chỗ hai người vừa chiến đấu, nhặt vài bong bóng thuộc tính lên.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Phong x6700’
‘Bạo Phong Chưởng x2100’
‘Áo nghĩa Bạo Phong x1500’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Mộc x6000’
‘Áo nghĩa hệ Mộc x1200’
…
Trong phút chốc, bong bóng thuộc tính dung nhập dẫn đến có một hình ảnh xuất hiện ở trong đầu Vương Đằng.
Một dấu chưởng vĩ đại, gió bão vô tận vờn quanh, chưởng ra gió theo, có được uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Đây là chiến kỹ cấp Giới Chủ hệ Phong!
Tộc huy của gia tộc Rogrides là Bạo Phong sư thứu, thiên phú của gia tộc bọn họ là thiên phú hệ Phong, mà ‘Bạo Phong Chưởng’ hoàn toàn là chiến kỹ loại chưởng pháp truyền thừa của gia tộc bọn họ.
Giống như vừa rồi nhị hoàng tử đã nói.
Trong chiến kỹ Ngũ hành thì chiến kỹ hệ Phong tương đối hiếm thấy, trừ bỏ ‘Phong Long Quyền’ ra thì Vương Đằng không có chiến kỹ khác có thể sử dụng.
Nhưng ‘Phong Long Quyền’ là chiến kỹ cấp Vực Chủ, còn ‘Bạo Phong Chưởng’ lại là cấp Giới Chủ, không thể nghi ngờ còn mạnh hơn ‘Phong Long Quyền’.
Đây là thu hoạch không tệ!
Chỉ không biết, nếu như người của gia tộc Rogrides biết Vương Đằng học được chiến kỹ truyền thừa của gia tộc bọn họ, có phải sẽ trở mặt ngay tại chỗ không?
Tia sáng chớp lóe trong mắt Vương Đằng, nụ cười nhẹ treo bên khóe miệng, sau đó liếc nhìn giao diện thuộc tính.
‘Bạo Phong Chưởng’: 1100/3000 (thông thạo)
2100 điểm giá trị thuộc tính khiến mức độ nắm giữ ‘Bạo Phong Chưởng’ của Vương Đằng từ nhập môn đạt đến thông thạo, cũng có thể phát huy nó ra vài phần uy lực.
Nhị hoàng tử nói cần ngộ tính không thấp mới có thể lĩnh ngộ được môn chiến kỹ này, nhưng hắn lại trực tiếp nhặt thuộc tính tăng lên, thật sự quá đơn giản.
Nếu như người của gia tộc Rogrides biết, đoán chừng sẽ hâm mộ chết mất.
Còn có một ‘Áo nghĩa Bạo Phong’, đây là một loại áo nghĩa hệ Phong.
Mà áo nghĩa hệ Phong của Vương Đằng đã đạt đến mười thành, ‘Áo nghĩa Bạo Phong’ này thành có còn hơn không.
Bởi vì áo nghĩa hệ Phong của Vương Đằng là áo nghĩa toàn diện nhất, gió bão (Bạo Phong) chẳng qua chỉ là một loại hình thái của gió (Phong) mà thôi.
Trước mắt có vài loại nguyên lực và thuộc tính áo nghĩa khác của Vương Đằng đã viên mãn, chỉ có thể chồng thêm vào, không thể đột phá được nữa, cho nên tác dụng không lớn.
Vương Đằng không chú ý nữa, tiếp tục xem trận đấu.
Về phần Giang Thần Hi bị loại bỏ, hắn càng không thèm liếc nhìn thêm một lần.
Nàng còn không đánh lại được Sawyer, thực lực tối đa chỉ được xếp vào nhóm phía sau top năm trăm, mặc dù giết ra được sau trận chiến phục sinh, nhưng rất khó tiến vào được top 140, đây là một ranh giới lớn.
Thời gian trôi qua, một đám võ giả thiên tài lên sân khấu.
Cuộc tranh tài thứ 36 vào buổi chiều, Lãnh Thiên Tuyết lên sân khấu, đối thủ cũng là một võ giả nữ, am hiểu nguyên lực hệ Thổ, thân hình cao lớn, làn da toàn thân có màu tiểu mạch, có vẻ khỏe mạnh mà hoang dã.
Cô gái như vậy, nếu như không phải đứng trước mặt là Lãnh Thiên Tuyết thì sẽ hấp dẫn không ít ánh mắt của võ giả nam.
Dù sao có không ít người thích cỡ lớn…
Đáng tiếc khi ở trước mặt Lãnh Thiên Tuyết thì có rất ít võ giả nữ có thể vượt trên sáng rọi của nàng.
Lãnh Thiên Tuyết bước trong hư không, giống như một tinh linh băng tuyết, một chiêu lực băng tuyết thổi quét ra, đóng băng công kích của đối thủ.
Trận đấu kết thúc nhẹ nhàng.
Gunter lên sàn sau Lãnh Thiên Tuyết, cuộc tranh tài thứ 40, đối thủ của hắn là… Vi Đức!
Mập đáng thương kia!
Hắn mang khuôn mặt khóc tang, giống như gặp phải chuyện gì cực kỳ bi thảm.
Rất nhiều người có vẻ mặt cổ quái.
“Phụt… tha thứ cho ta đã nở nụ cười không phúc hậu.”
“Có phải Mập này đã đắc tội bảy đại học viện tinh không không vậy, sao lần nào đều gặp phải đối thủ đáng sợ đến thế chứ.”
“Bảy đại học viện tinh không: Đừng nói bừa, bảy đại học viện tinh không chúng ta luôn luôn giữ vững nguyên tắc công bằng chính trực công khai, không hề làm chuyện không biết xấu hổ như vậy, Mập này không hay ho liên quan gì đến chúng ta.”
“Mập này bị thần xui xẻo bám vào người hả, lần trước đụng phải Vương Đằng, lần này lại gặp Gunter.”
“Đừng nói nữa, Mập sắp khóc kìa, lưu lại cho hắn vài phần thể diện đi.”
“Mập: Ta thật cảm ơn các ngươi.”
…
Trên sân trao đổi của vũ trụ hư cấu, rất nhiều người xem thi đấu nhìn thấy một màn này đều không nhịn được bật cười.
Kể cả Vương Đằng khi nhìn thấy Vi Đức ra sân cũng hơi đồng tình hắn.
Tên này đã làm chuyện xấu gì vậy!
Hai bên bắt đầu giao chiến.
Đây dù sao cũng là trận chiến thiên tài tranh bá, không thể nói nhận thua là nhận thua!
Tất cả mọi người đều muốn biểu hiện một phen, lưu lại một ấn tượng tốt cho ban giám khảo của bảy đại học viện tinh không.
Biểu hiện của những người dự thi đều lọt vào trong mắt bọn họ.
Lại nói, thực lực của Vi Đức vẫn rất không tệ, chỉ cần hắn cẩn thận một chút, Gunter chưa chắc có thể đánh bại hắn nhanh chóng.
Bản thân Vi Đức rất rõ ràng thực lực của chính mình, cho nên hắn không chính diện giao chiến với Gunter mà lựa chọn chiến thuật vu hồi, nhảy nhót xung quanh, mượn dùng tốc độ linh hoạt của mình không ngừng phát động công kích từ xa, đồng thời cũng khiến cho Gunter không thể khóa chặt được vị trí của hắn.