Phương thức chiến đấu này hơi hèn mọn!
Ở trong mắt mọi người chính là một Mập đang lượn vòng điên cuồng, sau đó thỉnh thoảng bắn một viên đạn lạnh, khiến người ta khó lòng đề phòng.
Gunter nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, nguyên lực có chứa thuộc tính cực độc trong cơ thể tràn ngập ra, hình thành một loại độc tố vô hình.
Vi Đức lại chưa hề phát hiện ra, cứ điên cuồng đảo quanh, hắn thầm hưng phấn trong lòng, cảm thấy mình đã tìm được biện pháp khắc chế Gunter, chỉ cần không đến gần thì hắn sẽ không trúng độc, đối phương vốn không làm gì được hắn.
Vương Đằng tỏ ra kỳ quái, Mập này hưng phấn cái gì? Chết đã đến nơi rồi còn không biết.
Rất nhanh, vẻ hưng phấn trên mặt Vi Đức cứng đờ lại, hắn trúng độc, một luồng độc tố xâm nhập vào trong cơ thể hắn, khiến cho hắn xanh cả mặt.
“Kỳ quái, sao lại cảm thấy hơi choáng váng?” Vi Đức thì thầm một câu, sau đó té ngã từ trên cao xuống, phịch một tiếng nện xuống đất, nện ra một hố sâu, bắn lên rất nhiều bụi đất.
Gunter không thèm liếc nhìn hắn, trực tiếp xoay người về trên đài đá của vùng cấm số 3.
Mọi người cảm thấy Mập này thật đáng thương, thua không hiểu ra làm sao, ai nấy đều nhìn ra được hắn bị trúng độc, nhưng không ai biết hắn đã trúng độc như thế nào.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người trở nên kiêng kỵ Gunter võ giả hệ Độc này.
Vài võ giả top mười ra sân, thắng lợi thoải mái, điều này khiến cho phỏng đoán của mọi người về thực lực của bọn họ tăng lên không ngừng.
Nhưng vẫn một mực không đến lượt Vương Đăng, hắn chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.
Cho đến ngày thứ hai, khi trận chiến tiến hành đến buổi chiều, trên quả cầu ánh sáng mới xuất hiện cái tên và hình đại diện của Vương Đằng.
Vương Đằng vs võ giả gia tộc Pylax Số 2!
Khụ khụ, chờ chút, người ta có tên đấy, Số 2 tên là Glades.
Cho nên phải là…
Vương Đằng và Glades!
Trên quả cầu ánh sáng hiện lên tên và hình đại diện của hai bên, tất cả mọi người lập tức chấn động.
“Đến lượt Vương Đằng!”
“Lại nói kia là… võ giả của gia tộc Pylax đúng không?”
“A, là Số 2!”
“Hóa ra Số 2 tên là Glades.”
“Ta vẫn thích gọi hắn là Số 2, Số 2 thật đáng thương!”
“Đúng vậy, thật đáng thương!”
…
Khán giả không hề xa lạ gì với Glades, bởi vì hắn đã từng bị Vương Đằng chơi xỏ ở trong vòng đấu loại trực tiếp, lúc đó không ít người chú ý đến.
Sau này theo Vương Đằng nổi danh, càng ngày càng nhiều người đi xem đoạn video ngắn trong vòng đấu loại trực tiếp của hắn, bên trong còn có Số 2… phi, là Glades!
Đám người Giới Chủ Nộ Viêm của gia tộc Pylax thay đổi sắc mặt, sao có thể khéo như vậy chứ? Glades vất vả chen vào đến top 550, lại đụng phải Vương Đằng.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng Glades chắc chắn không phải là đối thủ của Vương Đằng.
Đi chính là bị ngược!
Nhưng nếu để cho hắn trực tiếp nhận thua lại không được tốt, trừ phi hắn không muốn tiến vào trong bảy đại học viện tinh không.
Lúc này, đám người Giới Chủ Nộ Viêm thật rối rắm!
Khóe miệng Vương Đằng lộ ra đường cong kỳ dị, chậm rãi đứng lên.
Strych cau chặt mày, nhìn Vương Đằng.
“Yên tâm đi, lấy quan hệ giữa ta và gia tộc Pylax, ta nhất định sẽ khiến cho hắn đi càng thêm thể diện hơn Mập kia.” Vương Đằng nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng.
“…” Strych không nhịn được khẽ giật khóe mắt.
Vương Đằng và gia tộc Pylax bọn họ có mối quan hệ gì?
Quan hệ kia thật sự không tốt đẹp.
Tốt đến muốn chơi chết đối phương… chờ chút, chết!
Strych khẽ biến sắc mặt, đột nhiên có một dự cảm xấu trong lòng.
Hắn rất muốn nhắc nhở Glades, nhưng vốn không làm được, khi người khác thi đấu, cho dù là ai đều không thể mở miệng ảnh hưởng đến trận đấu của đối phương, nếu không sẽ bị coi là không tuân theo quy định.
Hắn không dám dùng tiền đồ của mình để cá cược.
Vương Đằng mỉm cười, đi lên trên bầu trời, đi đến trước mặt Glades.
Vẻ mặt của Glades vô cùng âm trầm, ánh mắt cực kỳ phức tạp, hắn rất muốn báo mối thù bị chơi xỏ ở vòng đấu loại trực tiếp trước đó, nhưng lại hết sức kiêng kỵ Vương Đằng, biết rõ mình tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.
Thật mâu thuẫn, biết rõ mình không phải là đối thủ, nhưng lại không thể dễ dàng nhận thua.
Một võ giả đánh còn không dám đánh đã nhận thua, bảy đại học viện tinh không tuyệt đối sẽ không thu nhận.
“Hình như ngươi rất sợ ta?” Vương Đằng nhìn đối phương, mở miệng hỏi.
“Nói giỡn! Ngươi nghĩ ngươi chắc thắng ta sao?” Glades tự nhiên không thừa nhận mình đã sợ, hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng nói.
“A, một khi đã thế, vậy bắt đầu đi.” Vương Đằng cười nhẹ, hắn muốn chính là như vậy.
Rõ ràng sợ phải chết, nhưng lại giả bộ như không hề sợ chút nào, hơn nữa còn kiên trì muốn đánh với hắn.
Đây chẳng phải rất thú vị sao!
“Không phải ngươi nói muốn không chết không ngừng với ta sao? Hiện giờ ta cho ngươi cơ hội.”
“…”
Glades nhớ đến lời nói ngoan độc mình đã buông ra vào vòng đấu loại trực tiếp, cơ mặt lập tức co rúm lại, rất muốn tát mình hai bàn tay.
Nhưng mà hắn nhìn ra được khinh bỉ và châm chọc từ trong ánh mắt bình thản của Vương Đằng, hiển nhiên đối phương đã nhìn thấu hắn đang sợ sệt, điều này khiến cho hắn thầm thấy thẹn quá thành giận, nhưng hắn không mất đi lý trí.
Đối mặt với một đối thủ không thể lấy lực địch lại, nhưng không thể không đánh, biện pháp tốt nhất là dốc một đòn toàn lực, bày thực lực của mình ra là được, sau đó… nhận thua!
Theo ý hắn, đó không phải là sợ, mà là lựa chọn sáng suốt.
Việc một người thông minh nên làm.
Suy nghĩ này cấp tốc xẹt qua trong đầu Glades, hắn cắn chặt răng, phồng cơ mặt chỗ quai hàm lên, một tiếng hét lớn thốt ra khỏi miệng.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, một ngọn lửa màu đỏ thắm bộc phát ra từ trên người hắn.
Ngọn lửa kia quấn xung quanh người hắn, sau đó thu lại, lập tức bám lên trên người hắn tạo thành từng văn lộ hỏa diễm kỳ dị màu đỏ thắm, khiến cơ bắp toàn thân hắn đều căng phồng lên, một khí tức mạnh mẽ bộc phát ra từ trong cơ thể hắn.
“Long Huyết chiến thể!”
“Đây là Long Huyết chiến thể của gia tộc Pylax!”
“Đây vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy Long Huyết chiến thể, uy áp thật mạnh.”