Kể cả Đế tử cũng hiện lên vẻ hứng thú trong mắt, Tô Kiếm Thần để cho hắn nghĩ đến thiên tài ở ngoài đế quốc Đại Càn.
Thiên tài của đế quốc Đại Càn thật sự còn có bất ngờ, không uổng công hắn chạy từ bên ngoài về.
Tam hoàng tử khẽ thay đổi sắc mặt, hắn cảm thấy cảnh giới kiếm đạo của mình hình như còn không bằng Tô Kiếm Thần kia.
Tối thiểu hắn không làm được đến Nhân Kiếm Hợp Nhất!
Điều này khiến cho hắn khó có thể tiếp nhận được.
Thiên phú kiếm đạo của hắn từng được lão tổ của hoàng thất khen ngợi, tuổi còn trẻ đã lĩnh ngộ lĩnh vực, có thể nói là nhân tài kiệt xuất trong võ giả trẻ tuổi.
Nhưng hiện giờ lại bị một võ giả xuất thân quốc gia nền văn minh cấp trung vượt qua, sao hắn có thể nhẫn nhịn chuyện này được.
Chiến ý lập tức xuất hiện trong mắt hắn, hắn phải đánh bại Tô Kiếm Thần này, dùng thanh danh của đối phương để đạt được uy danh cho hắn.
Trên mặt đám người nhị hoàng tw, Cơ Hạo Thần, Strych đều ào ào lộ vẻ kinh ngạc, thảo luận Tô Kiếm Thần, coi trọng hắn lập tức càng sâu thêm vài phần, không hề khinh thường hắn.
Cho dù trong lòng bọn họ không muốn thừa nhận, trước đó bọn họ thật sự hơi khinh thường Tô Kiếm Thần, cho rằng hắn chưa chắc là đối thủ của bọn họ.
Nhưng mà hiện giờ xem ra đây tuyệt đối là một kẻ địch mạnh.
Tô Kiếm Thần và Viên Hồng lần lượt rời sân, trận đấu của bọn họ kết thúc, Tô Kiếm Thần chiến thắng.
Lúc này các võ giả của đế quốc Thiên La đã hoan hô vang dậy, hô lớn tên của Tô Kiếm Thần.
“Tô Kiếm Thần!”
“Tô Kiếm Thần!”
“Tô Kiếm Thần!”
…
Thiên tài xuất thân từ đế quốc Thiên La bọn họ đánh bại một võ giả thiên tài đứng đầu, càng lóe sáng trong trận chiến thiên tài tranh bá, đây là một chuyện đáng để cho võ giả của đế quốc Thiên La kiêu ngạo.
Vương Đằng xem xong trận đấu, cũng thốt lên một tiếng thán phục trong lòng.
Tô Kiếm Thần thật mạnh, thiên phú nhất định rất không tệ!
Viên Hồng cũng rất mạnh, cũng là một vị thiên tài!
Bong bóng thuộc tính do bọn họ rơi xuống chắc chắn đều là thứ tốt.
Nghĩ như thế, hắn lập tức cuốn niệm lực tinh thần ra, nhặt bong bóng thuộc tính đang trôi nổi ở giữa không trung xa xôi.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x10200’
‘Áo nghĩa hệ Kim x2800’
‘Ngộ tính cấp Vực Chủ x3500’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x4200’
‘Thiên phú hệ Kim cấp Thánh x1800’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Kim x13800’
‘Áo nghĩa hệ Kim x3200’
‘Ngộ tính cấp Vực Chủ x4100’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x5600’
‘Thiên phú kiếm pháp cấp Thánh x2600’
‘Thiên phú hệ Kim cấp Thánh x2300’
‘Nhân Kiếm Hợp Nhất x1000’
…
Bong bóng thuộc tính nhặt được lần này thật sự nhiều, nhiều đến khiến Vương Đằng hơi kinh ngạc.
Mấy thứ nguyên lực, áo nghĩa đều là giá trị thuộc tính cơ bản phải nhận được, gần như mỗi võ giả đều sẽ rơi xuống, hai người Tô Kiếm Thần và Viên Hồng đều không ngoại lệ.
Nhưng mà bọn họ rơi xuống càng nhiều, lần này khiến nguyên lực tinh thần hệ Kim của Vương Đằng càng thêm hùng hậu.
Sau khi hắn đạt đến cấp Hằng Tinh cửu giai viên mãn, không biết đã thu hoạch bao nhiêu nguyên lực rồi, vì thế nguyên lực trong cơ thể càng thêm hùng hậu tinh thuần.
Nếu như nói số lượng dự trữ nguyên lực của các võ giả khác là một, như vậy số lượng dự trữ nguyên lực của Vương Đằng chính là… mười!
Thậm chí còn nhiều hơn…
Cho nên hiện giờ kể cả hắn chỉ dùng một loại nguyên lực cũng đủ để nghiền áp phần lớn võ giả thiên tài.
Đương nhiên, nếu như là thiên kiêu giống như Đế tử, Tô Kiếm Thần, vậy nhất định lại là chuyện khác, đừng lấy ánh mắt nhìn võ giả bình thường để nhìn bọn họ.
Vương Đằng muốn đánh bại bọn họ, không ra chút thủ đoạn thật sự thì không thể nào.
Mặt khác thuộc tính áo nghĩa cũng nhận được không ít, khiến cảm ngộ về lực áo nghĩa của Vương Đằng càng phút sâu, người khác cảm ngộ một lần thì thôi, hắn lại cảm ngộ hết lần này đến lần khác, không phút sâu đều không được.
May mà không phải là đi cảm ngộ mang tính bắt buộc, trực tiếp dựa vào nhặt thuộc tính là được, bằng không Vương Đằng cảm thấy mình có thể sẽ phát điên mất.
Ai ăn no rửng mỡ không có việc gì làm cảm ngộ lần này đến lần khác một loại áo nghĩa chứ!
Tiếp theo chính là tinh thần cấp Hằng Tinh, sau khi Vương Đằng hấp thu càng ngày càng nhiều thuộc tính tinh thần, tinh thần của hắn đã càng lúc càng khủng khiếp, đang phát triển theo một phương hướng vô cùng biến thái.
Đồng thời Vương Đằng còn nhận được không ít ngộ tính cấp Vực Chủ, khiến ngộ tính của hắn tăng lên trên phạm vi lớn.
Mỗi một võ giả đến tham gia trận chiến thiên tài tranh bá đều là thiên tài siêu cấp cả, có không ít người có ngộ tính đã đạt đến cấp Vực chủ, thật sự khiến cho hắn thu hoạch tràn đầy.
‘Ngộ tính’: 62500/200000 (cấp Vực Chủ)
Vương Đằng nhìn giao diện thuộc tính, hơi kinh ngạc, lại trong âm thầm đã đến hơn sáu vạn điểm, theo tốc độ như vậy chẳng phải sẽ nhanh chóng có thể đột phá đến cấp Giới Chủ sao.
Hắn ngây ngất nghĩ, tiếp tục nhìn xem bong bóng thuộc tính khác.
Thu hoạch chủ yếu của lần này vẫn là thuộc tính thiên phú, hai loại thuộc tính thiên phú, hơn nữa đều là thiên phú Vương Đằng chưa có.
Thiên phú hệ Kim cấp Thánh!
Thiên phú kiếm pháp cấp Thánh!
Điều này không thể không khiến Vương Đằng cảm khái, con bà nó đều là thiên tài, cả đám thiên phú cấp Thánh đều như không lấy tiền?
Kể cả hắn, trước kia khi chưa tham gia trận chiến thiên tài tranh bá, thiên phú vẫn chỉ là cấp Hoàng, nếu thật sự so sánh thiên phú vốn không thể nào so sánh được với bọn họ!
Chênh lệch bẩm sinh quá lớn.
May mà có thể bù lại ngày sau, hiện giờ thiên phú của hắn càng ngày càng mạnh, trong trận chiến thiên tài tranh bá lần này, gần như không ai theo kịp.
Hai loại thiên phú cấp Thánh dung nhập vào thân thể, Vương Đằng cảm nhận được biến hóa của thân thể, một bên là năng lực cảm giác và hấp thu đối với nguyên lực hệ Kim, một bên là năng lực lý giải đối với kiếm đạo, tất cả đều trở nên mạnh mẽ lại rõ ràng.
Đương nhiên đây chỉ là một loại cảm giác, cảm ngộ vẫn chưa tăng lên, nhưng mà vài thứ trước kia đã trở nên càng thêm rõ ràng.