Nếu như ngũ hoàng tử biết thanh danh của mình lập tức bị dán nhãn háo sắc, đoán chừng sẽ buồn bực đến hộc máu.
Đương nhiên, cho dù hiện giờ không biết, về sau cuối cùng sẽ biết, không chạy thoát được.
Giải thích không được.
Một vòng này, Berkta không phải đối thủ mạnh mẽ nào, thuận lợi thăng cấp.
Còn Mập Vi Đức lại lần nữa hoa lệ bị loại bỏ.
Tất cả mọi người cảm thấy hắn không có cơ hội sống lại, một trận chiến phục sinh cuối cùng chỉ có thể phục sinh 1 người, mà trong trận chiến phục sinh thậm chí có Viên Hồng, hắn chắc chắn không có cơ hội.
Sao Vi Đức có thể là đối thủ của Viên Hồng được!
Vương Đằng vẫn luôn chờ đợi cơ hội ra tay, nhưng mãi không đến lượt hắn.
võ giả số 3 của gia tộc Pylax nhìn xem số người càng ngày càng ít, nhưng Vương Đằng vẫn chưa ra sân, hắn cũng không được ghép đối thủ, lập tức hoảng hốt trong lòng, thật sự sợ là loại kia.
Sẽ không xui xẻo như vậy chứ?
Vương Đằng vs Malthus!
Khi Vương Đằng nhìn thấy tên của mình xuất hiện trên quả cầu ánh sáng, vẫn tương đối kinh ngạc.
Malthus = võ giả gia tộc Pylax số 3!
Tuy rằng Vương Đằng rất muốn gặp được võ giả của gia tộc Pylax, nhưng thật sự không ngờ có thể gặp được lần nữa, thậm chí hắn cảm thấy khả năng tỷ lệ đụng độ Strych và Langdon còn lớn hơn một chút.
Sự thật chứng minh, hắn rất may mắn!
Vương Đằng đứng lên, lần này không thèm liếc nhìn Strych, trực tiếp tiến lên trời cao.
Sắc mặt Strych khó coi, hắn lại có một dự cảm xấu, hy vọng Malthus trực tiếp nhận thua đi, nếu không…
Nhưng mà cho dù là kết quả nào đều là một sỉ nhục không thể thừa nhận đối với gia tộc Pylax.
Vương Đằng đáng chết!
Cho đến bây giờ Strych đều chưa từng cảm thấy bực tức như vậy.
Hắn hy vọng mình sớm gặp được Vương Đằng, thù này nhất định phải báo, cho dù dốc hết toàn lực, thậm chí sử dụng thứ kia cũng muốn tự tay giết chết Vương Đằng.
Giờ phút này Malthus hoàn toàn ngớ ra, mồ hôi lạnh đổ ra trên trán, toàn bộ thân hình cứng đờ.
Tâm tính… sụp đổ!
Hắn rất muốn tìm người nhìn xem miệng mình đã khai quang chư?
Rõ ràng chỉ nghĩ thôi, lại thật sự đụng phải Vương Đằng.
Phải chết đó!
Hiện giờ hắn rất muốn lập tức bỏ thi đấu, cho dù như thế nào, giữ cái mạng nhỏ của mình trước quan trọng hơn, nhưng mà vừa nghĩ đến nếu như vì thế mà mất đi kỳ ngộ lớn nhất cuộc đời này, hắn lại không cam lòng.
Cuối cùng hắn cắn chặt răng, vẫn xông lên bầu trời.
Một chiêu, hắn chỉ ra một chiêu!
Dùng một chiêu mạnh nhất để thể hiện ra thực lực của mình, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất nhận thua.
Chỉ cần hắn nhận thua nhanh chóng, Vương Đằng sẽ không giết được hắn.
Malthus lập tức đi lên đến không trung, Vương Đằng ở đối diện xa xa, hắn không dám lại quá gần.
Thanh niên tóc đen trước mắt thật sự… quá nguy hiểm!
Cho đến bây giờ hắn đều không ngờ đến, là người của gia tộc Pylax, hắn lại sẽ sợ một người đến mức độ này!
“Sao trong mắt ngươi có nhiều tơ máu vậy?” Một giọng nói truyền đến từ đối diện.
Malthus nhìn gương mặt hơi trêu tức của Vương Đằng, chỉ cảm thấy một ý lạnh chạy thẳng từ dưới đuôi xương sống lên nhằm thẳng lên trán, lập tức lại cảm thấy phẫn nộ lạ thường vì mình hèn nhát.
“Ai cần ngươi lo!” Bốn chữ này gần như thốt ra từ trong miệng hắn.
“…” Vương Đằng không phản bác được.
Nói thật có lý, hắn không thể phản bác được.
Không khí lập tức rơi vào trong im lặng kỳ dị.
“Má ơi, gia tộc Pylax ‘may mắn’ cỡ nào vậy? Hết lần này đến lần khác gặp phải Vương Đằng, có còn để cho bọn họ sống không vậy!”
“Gặp được ở vòng đấu loại trực tiếp thì thôi, trên trận chiến võ đài cũng gặp được, ta hoài nghi bảy đại học viện tinh không đang lấy lòng Vương Đằng.”
“Phụt… thần cmn lấy lòng, mệt ngươi nghĩ ra được.”
“Sao bảy đại học viện tinh không có thể lấy lòng một học viên còn chưa trúng tuyển chứ.”
“Nghĩ thế nào đều khó có khả năng, cho dù Vương Đằng trúng tuyển, bảy đại học viện tinh không cũng không thể làm ra chuyện mất phong độ như vậy.”
“Vậy chỉ có thể trách bản thân gia tộc Pylax xui xẻo.”
“Malthus có phải bị một quyền đánh chết không?”
“Chắc là… không thể đâu, dù sao có vết xe đổ của Glades ở đó, không đánh lại thì nhận thua là được.
“Thần à, phù hộ Malthus đi, hy vọng hắn đừng chết quá thảm.”
…
Trên sân trao đổi vũ trụ hư cấu, khán giả bi ai tập thể thay Malthus, nghĩ mãi mà không rõ vì sao hắn lại thảm như thế, lại lần nữa đụng phải trên tay Vương Đằng.
Chẳng lẽ hắn bị nữ thần vận mệnh ghét bỏ sao? Chuẩn bị đưa hắn đi đầu thai sớm một chút.
“Trận đấu, bắt đầu!” Lúc này, một giọng nói truyền ra từ trong quả cầu ánh sáng, tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Rầm!
Trên mặt Malthus xuất hiện vẻ ác lạnh, ngọn lửa màu xanh biển bùng nổ toàn thân, quấn quanh ở trên người hắn, hình thành từng đường văn lộ hỏa diễm.
Ngọn lửa này là loại tương đối quen thuộc với Vương Đằng – lửa Hải Kình!
Khác với Nộ Thú Viêm trước đó Glades đã sử dụng.
Hắn cầm một thanh chiến đao trong tay, ngọn lửa màu lam ngưng tụ thành ánh đao khủng khiếp, phóng lên cao, hung hăng chém ra.
“Đi chết đi!”
Trên mặt Malthus tràn đầy vẻ dữ tợn, không biết định dùng phương thức này để xóa bỏ sợ hãi trong lòng hay bởi vì căm hận Vương Đằng.
Rầm!
Ánh đao quét qua ngang trời, chém về phía Vương Đằng, đồng thời Malthus đã sẵn sàng để nhận thua.
Bên kia, Vương Đằng nhìn ánh đao đang đối diện đến đây, hắn đã đoán được tính toán của Malthus, nụ cười lạnh hiện lên trên khóe miệng.
Rầm!
Hắn lập tức bước ra một bước, một quyền đánh ra, nguyên lực tinh thần hệ Thủy ngưng tụ thành quyền ấn khủng khiếp, trong đó càng sáp nhập vào một luồng lực lượng màu xanh lam đậm, có vẻ càng thêm thâm thúy âm trầm.
Quyền ấn đánh ra, sau đó va chạm với ánh đao trên đỉnh đầu, phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.
Ánh đao hỏa diễm màu lam kia va chạm với quyền ấn, lập tức ngưng trệ giữa không trung, lại không thể chém tiếp xuống được.
Còn Vương Đằng thừa dịp lúc này, thân hình lóe lên, toàn thân đã hóa thành một tàn ảnh, xông về phía Malthus ở đối diện.
“Thật nhanh!” Đồng tử trong mắt Malthus co rút kịch liệt lại, trái tim đập loạn, không chút nghĩ ngợi, lập tức sẽ nhận thua.