Nhưng mà còn chưa thốt ra khỏi miệng, một tia sáng màu tím đột nhiên có tốc độ còn nhanh hơn Vương Đằng đập từ đằng xa đến.
Malthus định né tránh, lại phát hiện vốn đã không còn kịp, nháy mắt bị tia sáng màu tím kia nện ngay chính giữa mặt.
Bụp!
Một tiếng trầm đục quanh quẩn trong không trung.
Malthus lập tức bị ép dùng chiến thuật ngửa ra sau, hai chữ nhận thua mắc kẹt trong cổ họng, sau đó biến thành kêu thảm thiết.
Chỗ nào trên mặt bị nện trúng sẽ đau nhất?
Cái mũi!
Mũi của Malthus đã bị đập gãy, đau đến hắn chảy cả nước mắt.
Mà ở trên mặt hắn chính là cục gạch Phiên Lôi!
Tia sét bùng nổ, phát ra tiếng sét vang, đều tác dụng lên trên đầu Malthus.
Một làn khói đen bốc lên.
Khiến đầu óc hắn rơi vào trạng thái nghẽn mạch.
Rầm!
Vương Đằng đi từ phía trước đến, ở phía sau hắn là nổ mạnh do quyền ấn và ánh đao va chạm sinh ra, gió mạnh thổi đến, thổi quần áo và tóc hắn bay múa bốn phía.
Đàn ông chân chính không quay đầu nhìn xem nổ mạnh!
Hắn xuất hiện ở trước mặt Malthus, một tay đặt lên trên cục gạch Phiên Lôi kia, chợt dùng lực, khi Malthus còn chưa kịp phản ứng lại đã cùng với cục gạch đè xuống.
Rầm!
Hai người rơi từ trên không trung xuống với tốc độ cao, cuối cùng ầm ầm nện lên trên mặt đất, khiến mặt đất xuất hiện một hố sâu vĩ đại, bụi đất bốc lên, bốn phía đều giống như vết rạn mạng nhện.
Lúc này mọi người mới hồi phục tinh thần lại.
Vừa rồi tất cả đều phát sinh quá nhanh, từ khi Malthus ra tay đến khi một quyền của Vương Đằng chặn ánh đao kia, rồi sau đó tiến mạnh, dùng cục gạch Phiên Lôi nện lên trên mặt Malthus.
Động tác nhanh chóng liên tục, gần như hoàn thành một mạch, không hề có bất cứ khe hở nào, người xem hoa cả mắt.
“Má ơi!”
“Quá nhanh, đã phát sinh cái gì, không thấy rõ.”
“Malthus thảm rồi, thật sự chỉ có nhanh hơn, không có nhanh nhất!”
“Cục gạch kia hình như chính là cục trước đó đã nện Mập… đúng không?”
“Màu tím, lại còn phóng điện, chắc chắn là nó!”
“Ta nhìn thấy trên đầu Malthus bốc khói rồi.”
“Một hình người thật thê thảm.”
“Thoạt nhìn cục gạch kia dùng thật tốt, có bản tương tự không?”
“Mọi người đừng nóng vội, ta chính là Đại sư luyện tạo của liên minh Phó Chức Nghiệp, đang chuẩn bị cục gạch bản tương tự, lập tức sẽ lên kệ bán, các vị muốn mua nhanh chóng, tới trước được trước.”
“Lầu trên, ta là người đại diện của Vương Đằng, đã nộp phí bản quyền chưa?”
“Coi như ta chưa nói, chuồn chuồn.”
“Tốc độ của Vương Đằng thật cmn nhanh, còn có gì hắn không hiểu không?”
“Tốc độ nhanh đến không thôi!”
“Thật ra chủ yếu ở chỗ một gạch kia rất mất hồn, chẳng thế thì Malthus đã không đến nỗi không kêu lên được nhận thua.”
“Đây rõ là… phong tình của một gạch kia!”
“Phục rồi! Phục rồi! Từ đây về sau, ta không phục ai cả, chỉ phục Vương Đằng.”
…
Trên sân trao đổi vũ trụ hư cấu, đủ loại âm thanh đều có, có người thảo luận tốc độ của Vương Đằng, có người thảo luận Malthus thê thảm cỡ nào, còn có người tập trung thảo luận về cục gạch kia.
Độ chú ý về cục gạch này thậm chí còn vượt qua cả Malthus.
Trên đài đá tương ứng với mười vùng cấm lớn, võ giả thiên tài dự thi đều ào ào nhìn xuống bên dưới, sắc mặt hơi cổ quái.
Cơ mặt Strych run rẩy, nghiến răng nghiến lợi.
Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, bụi đất bên dưới bắt đầu tan đi, lộ ra tình hình trong đó.
Chỉ thấy Malthus bị Vương Đằng ấn vào trong đất, trong tay Vương Đằng đang cầm cục gạch màu tím kia điên cuồng đập vào, tiếng vang nặng nề bịch bịch bịch không ngừng phát ra.
Trong đó còn kèm theo tiếng sét bùm bùm từng trận.
Mọi người nhìn thấy một màn này, khóe mắt đều không nhịn được co giật theo, đồng tình với Malthus đồng thời hơi sợ hãi trong lòng.
Ai cũng không muốn bị Vương Đằng điên cuồng nện một trận giống như vậy!
Đến giờ ký ức của bọn họ về dáng vẻ mặt mũi bầm dập vì bị nện của Vi Đức trước đó vẫn còn mới mẻ, không thể quên được.
Sợ rằng Malthus này cũng theo chân.
Sau một lát, tiếng động dần mất đi, Vương Đằng đứng lên, xách theo một bóng dáng bay vút lên trên không trung, giống như xách theo một con chó chết.
Mà trực tiếp chiếu một màn này ra trước mặt tất cả mọi người, kích thích ánh mắt người ta.
Trên quả cầu ánh sáng cho biết kết quả, Vương Đằng thắng lợi!
Sắc mặt của Strych cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Đằng.
Những người khác cũng nhìn vào người trong tay Vương Đằng, sắc mặt ngạc nhiên.
Đã chết!
Bọn họ đều nhìn ra được, Malthus đã triệt để mất đi sức sống.
Toàn trường yên tĩnh!
Vẻ tàn nhẫn của Vương Đằng lại lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người, nhìn khuôn mặt bình thản đến cực hạn kia, không biết vì sao lại cảm thấy lạnh lẽo.
Người thanh niên này không hề vô hại với cả người lẫn vật giống như vẻ bề ngoài!
Vô hại với cả người lẫn vật là ngụy trang của hắn, ở dưới lớp ngụy trang kia là một con cự thú khủng khiếp!
Vi Đức đã từng giao chiến với Vương Đằng không khỏi rùng mình, sợ hãi Vương Đằng lại tăng thêm vài phần.
Bên kia, thanh niên Berkta có được thân hình vĩ đại cao bảy tám mét, lúc này sắc mặt cũng hơi mất tự nhiên.
Hắn đột nhiên cảm thấy, trước đó Vương Đằng túm chân hắn xoay nện vài cái như vậy thật sự đã rất dịu dàng.
Người bên ngoài sân không thể cảm nhận được sinh tử của Malthus, nhưng lại đều nhìn thấy một màn hắn bị Vương Đằng túm trong tay giống như chó chết.
Còn có cuối cùng Malthus lại được người mang xuống, không hề có dấu hiệu thức tỉnh.
Vì thế đủ loại thảo luận lại phát ra.
“Không phải Malthus đã chết đấy chứ?”
“Rất có khả năng, sao Vương Đằng có thể bỏ qua cho võ giả của gia tộc Pylax được.”
“Có phải quá độc ác không?”
“Độc ác cái rắm, Vương Đằng chính là võ giả xuất thân hành tinh lạc hậu, gia tộc Pylax lại là một trong tám vương tộc lớn khác họ, ngươi cho rằng bọn họ sinh ra ân oán như thế nào? Nếu như Vương Đằng người ta không phải bị ép, sẽ đi trêu chọc tám vương tộc lớn sao?”
“Đúng vậy, điểm này ta cũng đứng về phía Vương Đằng.”
“Không cần nghĩ cũng biết việc này tuyệt đối là do gia tộc Pylax tự chuốc lấy phiền, ai còn không rõ ràng phong cách làm việc của gia tộc lớn chứ.”