Lần đầu tiên là lúc nhặt được môn truyền thừa Thần cấp ở trên Bạch Ngọc Thiên Thê trước Đại Càn đế cung.
Còn có một lần là lúc nhận được ‘Nguyên Quang Thánh Kinh’ ở hành tinh Quang Nhung!
Hiện giờ hồi tưởng lại, hình ảnh ký ức kia tương tự đến cỡ nào, giống như linh hồn của mình đều bị kéo về tọa độ không gian nào đó, đi tiếp nhận truyền thừa của cường giả tối cao này.
Sắc mặt Vương Đằng thay đổi, luôn cảm thấy chạm đến phương diện truyền thừa Thần cấp kia, hình như không hề đơn giản.
Khi nhận được ‘Không Diệt Thần Kiếm quyết’ trên Bạch Ngọc Thiên Thê trước Đại Càn đế cung, hắn cũng cảm thấy mình hình như bị phát hiện.
Hiện giờ xem ra cảm giác kia có thể là thật.
May mà hình thức nhận được truyền thừa thông qua giá trị thuộc tính của hệ thống thật đặc thù, khiến cho phương thức truyền thừa của hắn tràn đầy tính hợp lý, giống như chính bản thân hắn lĩnh ngộ được truyền thừa trong đó.
Chẳng khác gì nói cho người trực tiếp truyền thừa này rằng – đây chính là truyền nhân các ngươi muốn tìm!
Khụ khụ, hình như không có khuyết điểm gì!
Vương Đằng hơi chột dạ nghĩ.
Thật ra Vương Đằng cảm thấy mình coi như đã làm chuyện tốt, truyền thừa này đặt ở đó mấy vạn năm đều chưa chắc tìm được truyền nhân, so với để đó lãng phí còn không bằng truyền thừa cho hắn, để cho hắn phát triển mở rộng.
Đây chẳng phải là chuyện đôi bên cùng có lợi sao!
Trở lại chuyện chính, không hề nghi ngờ gì, ‘Hoàng Thiên nhất đao’ này trên thực tế là một môn đao pháp Thần cấp!
Hơn nữa môn đao pháp này chỉ có một đao!
Có thể phát huy ra uy lực như thế nào, đều nhìn xem người học môn đao pháp này có thể lĩnh ngộ nó đến trình độ nào.
Đơn giản mà nói, chính là môn đao pháp này rất xem thiên phú và lực lĩnh ngộ.
Bởi vì như thế cho nên rất nhiều người xem thường môn đao pháp này.
Rất nhiều người vốn không đoán được tộc Hoàng thị lại nắm giữ một môn đao pháp Thần cấp.
Thậm chí kể cả chính bản thân tộc Hoàng thị đều không biết môn đao pháp này rốt cuộc có cấp bậc gì.
Lúc trước vị cường giả cấp Bất Hủ kia của tộc Hoàng thị cũng dưới cơ duyên vừa khéo mới nhận được môn đao pháp này, hơn nữa ngộ tính của hắn khá cao, lĩnh ngộ ‘Hoàng Thiên nhất đao’ đến cảnh giới tiểu thành, có thể phát huy ra uy lực cấp Bất Hủ đỉnh phong, khiến cho hắn tung hoành vũ trụ một thời, để lại uy danh không nhỏ.
Tộc Hoàng thị đến bởi vậy.
Đáng tiếc kể từ sau khi vị cường giả cấp Bất Hủ kia ngã xuống, đã không có bao nhiêu người có thể lĩnh ngộ môn đao pháp này đến cảnh giới cao thâm.
Thế cho nên ‘Hoàng Thiên nhất đao’ bị long đong!
Vì thế không phải môn đao pháp này không đủ mạnh, mà là Hoàng Hưng Hóa chưa lĩnh ngộ đến nơi.
“Đao pháp này cũng thật thú zị, rõ ràng khinh thường người ngộ tính thấp.” Vương Đằng thầm nhủ một câu trong lòng, lập tức không khỏi cười he he.
Đối với những người khác, môn đao pháp này có thể rất khó học, nhưng đối với hắn lại không phải không có biện pháp tăng lên.
Cho dù không dựa vào nhặt thuộc tính, lấy ngộ tính hiện giờ của Vương Đằng, tiêu tốn chút thời gian, chắc có thể lĩnh ngộ ‘Hoàng Thiên nhất đao’ này đến cảnh giới không tệ.
Dĩ nhiên, vẫn là nhặt thuộc tính tương đối thơm!
Tiện lợi lại nhanh chóng.
‘Hoàng Thiên nhất đao’: 3000/10000 (nhập môn)
Vương Đằng nhìn xem giao diện thuộc tính, thiếu chút nữa trợn lòi mắt.
Thật sự gặp quỷ!
Mới chỉ nhập môn thôi đã 10000 điểm giá trị thuộc tính!
Trong tất cả chiến kỹ hắn có được, đây có thể xem như là một môn khoa trương nhất.
‘Không Diệt Thần Kiếm quyết’ không tính, đó là công pháp và chiến kỹ một thể.
Còn ‘Hoàng Thiên nhất đao’ chỉ là một môn chiến kỹ thôi, nhưng lại cần đến 10000 điểm giá trị thuộc tính mới có thể nhập môn, vậy chẳng phải cảnh giới về sau cần càng nhiều sao.
Hơn nữa người tu luyện ‘Hoàng Thiên nhất đao’ này không nhiều, chỉ sợ có người của tộc Hoàng thị đang tu luyện.
Nhưng mà theo trình độ nắm giữ của Hoàng Hưng Hóa có thể nhìn ra được, võ giả của tộc Hoàng thị sợ rằng không thể vượt qua hắn được bao nhiêu, cho nên cho dù cạo giá trị thuộc tính của bọn họ, đoán chừng đều có hạn.
Vương Đằng đột nhiên cảm thấy có lẽ mình phải thu hồi lời vừa nói, cho dù dùng giá trị thuộc tính tăng lên đều không thơm!
Lắc đầu, không nghĩ nhiều, Vương Đằng đặt ánh mắt lên trên một bong bóng thuộc tính khác.
Bá Hoàng thập nhị kiếm!!!
Bong bóng thuộc tính dung nhập, trong đầu Vương Đằng lập tức xuất hiện một bóng dáng mơ hồ vĩ đại giống như Thần linh, bá đạo tuyệt luân, giống như trung tâm của thế giới.
Trong một đôi mắt giống như tự cao tự đại, chỉ mình ta là nhất!
Bóng dáng vĩ đại này mang theo một thanh cự kiếm rộng lớn trong tay, tùy tiện quét ngang ra, ánh kiếm kia giống như hóa thành tồn tại duy nhất trong hư không, bổ ra hư vô, bá đạo vô cùng.
Vương Đằng lại từ trong ký ức truyền thừa trở về hiện thực, rung động trong lòng đồng thời cũng có một chút ngạc nhiên lóe lên trong mắt.
Hôm nay như thế nào vậy?
Liên tục đến hai chiến kỹ Thần cấp!
Hôm nay hắn rửa mặt đặc biệt sạch?
Thật hiển nhiên, ‘Bá Hoàng thập nhị kiếm’ này cũng là một môn chiến kỹ Thần cấp, cấp bậc giống như ‘Hoàng Thiên nhất đao’.
Nhưng ‘Bá Hoàng thập nhị kiếm’ giống như tên, có mười hai kiếm, còn ‘Hoàng Thiên nhất đao’ chỉ có một đao.
Vương Đằng nhận được là… kiếm thứ nhất trong ‘Bá Hoàng thập nhị kiếm’!
Chơi thật xấu!
Bởi vì Đế tử chỉ thi triển một kiếm, cho nên hắn chỉ có thể nhận được một kiếm, không thể được nhiều hơn.
Đây giống như một người bạn chuẩn bị đưa cho ngươi nguyên bộ trang bị, nhưng muốn trả góp, đầu tiên đưa một găng tay, các trang bị khác chia tách ra từng phần, sau đó lại đưa từng chút một cho ngươi.
Cảm giác này thật sự khiến cho người ta vô cùng phát điên!
“Thôi bỏ đi, tốt xấu gì được một kiếm!” Vương Đằng lắc đầu, nghĩ đến uy lực bộc phát trước đó khi Đế tử thi triển ra một kiếm kia, đột nhiên cảm thấy mình quá tham lam, người phải biết đủ.
‘Bá Hoàng thập nhị kiếm (kiếm một)’: 4500/10000 (nhập môn)
Vương Đằng nhìn giá trị thuộc tính thể hiện trên giao diện thuộc tính, không khỏi thầm thở dài một tiếng.
Quả nhiên là như vậy!