Mập này lại nhận thua!
Lần này phải làm sao đây?
“Cười lăn lộn cười chết ta, Mập nhận thua, tính là của ai?”
“Mỗi người một nửa là được.”
“Phụt ha ha ha, khôi hài, Mập này lại kéo toàn trường.”
“Hắn chính là cây hài toàn trường!”
“Vi ca! Vi ca!”
“Vi ca trâu bò !”
…
Trên sân trao đổi vũ trụ hư cấu, khán giả thật sự cười muốn điên.
Theo Mập nhận thua, hai người Viên Hồng và Hoàng Hưng Hóa không khỏi nhìn đối phương.
Đã đến nước này, bọn họ chỉ có một trận chiến.
Tuy rằng lúc này Hoàng Hưng Hóa kém Viên Hồng một người, nhưng trận chiến phục sinh này cuối cùng chỉ phục sinh được một người, cho nên chỉ cần Hoàng Hưng Hóa đánh bại được Viên Hồng, số người của hắn có thể ngang bằng với Viên Hồng, hơn nữa là người chiến thắng Viên Hồng, hắn chắc chắn sẽ là người cuối cùng giành được tư cách phục sinh.
Nếu như Viên Hồng đánh bại được thêm một người, như vậy trận tranh tài này chính là hắn thắng, nhưng cố tình chênh lệch một người, khiến cho cuối cùng cục diện đã xuất hiện vừa khéo như vậy.
Hai người đứng đối diện giữa không trung, hơi thở dốc, bọn họ đã tiêu hao khá lớn trong chiến đấu trước đó, bây giờ có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực, thật sự khó nói.
Ngay sau đó, ánh mắt bọn họ ngưng lại, không còn do dự, đều vận dụng công kích mạnh nhất của mình.
Trên chiến phủ trong tay Viên Hồng ngưng tụ ra một ánh rìu lộng lẫy, lực áo nghĩa chín thành ngưng tụ, tản mát ra dao động cực kỳ khủng khiếp.
Sóng khí do nguyên lực hình thành đổ cuốn ra xung quanh, không gian bên cạnh ánh rìu đẩy ra từng vòng sóng gợn, giống như muốn cắt không gian ra.
“Hình như công kích của Viên Hồng mạnh hơn trước đó, có một luồng lực lượng lĩnh vực.” Trên đài đá vùng cấm số 1, đám người nhị hoàng tử kinh ngạc nói.
“Ừm.” Vương Đằng gật đầu: “Có thể lĩnh ngộ ra lực lượng lĩnh vực trong chiến đấu, thiên phú của Viên Hồng này hình như rất không tệ.”
“Vậy chẳng phải Hoàng Hưng Hóa sẽ thua sao?” Cơ Hạo Thần nhìn Vương Đằng.
“Không đến một phút cuối cùng, ai nói chuẩn xác được.” Vương Đằng cười nhạt nói.
“Con vịt chết mạnh miệng.” Strych cười lạnh nói.
Vương Đằng không để ý đến hắn, nhìn Hoàng Hưng Hóa ở trước mặt, những người khác không khỏi nhìn lại.
Chỉ thấy ánh mắt của Hoàng Hưng Hóa kia đột nhiên trở nên cực kỳ thâm thúy, nắm chặt chiến đao trong tay, giơ cao lên trên đỉnh đầu, một tiếng gầm lập tức thốt ra từ trong miệng hắn.
Rầm!
Một ánh đao khủng khiếp phóng lên cao, gần như muốn xuyên qua trời đất, hơi thở màu vàng đất vô tận tràn ngập ra, bao phủ một vùng trời.
Vùng trời màu vàng này còn kém xa vùng trời màu vàng Vương Đằng đã nhìn thấy khi nhận được truyền thừa, nhưng dù sao đã ngưng tụ ra được.
Trước đó Vương Đằng phát hiện Hoàng Hưng Hóa nắm giữ ‘Hoàng Thiên nhất đao’ không hề yếu, nhưng mà khi đối mặt với Đế tử đã không thể phát huy ra được hoàn toàn thôi.
Tất cả mọi người cho rằng Hoàng Hưng Hóa đã dốc toàn lực, chỉ có Vương Đằng biết, ‘Hoàng Thiên nhất đao’ của hắn còn chưa triệt để thi triển ra.
Hiện giờ đối chiến với Viên Hồng, thực lực của hai người không sai biệt nhiều, Hoàng Hưng Hóa chắc có thắng lợi với tỷ lệ lớn hơn.
Dù sao đó là chiến kỹ Thần cấp!
“Đây là?” Mọi người nhìn thấy một màn này đều không khỏi chấn động, hiển nhiên không ngờ Hoàng Hưng Hóa có thể kích phát ra một đao kinh khủng như thế.
Strych thoáng thay đổi sắc mặt.
Đồng tử trong mắt Viên Hồng co rụt lại, biết không thể chờ được nữa, chiến phủ đột nhiên chém ra, ầm ầm về phía Hoàng Hưng Hóa.
Rầm!
Ánh mắt Hoàng Hưng Hóa sắc bén, chiến đao trong tay cũng ầm ầm chém xuống, vùng trời màu vàng kia giống như hóa thành một thiên đao màu vàng, chém ra ngoài.
Công kích của hai bên đều va chạm giữa không trung, gần như chiếm cứ hơn phân nửa bầu trời, đồ sộ lạ thường, khiến cho người ta tặc lưỡi.
Rầm!
Tiếng nổ vang lên, dư ba nguyên lực đổ cuốn ra bốn phương tám hướng.
Rắc rắc!
Trên ánh rìu lập tức xuất hiện từng vết rạn, vỡ vụn ra.
Từng ánh đao bá đạo vô cùng kia chém ánh rìu ra, chém về phía Viên Hồng.
Trên mặt Viên Hồng lộ vẻ không thể tin nổi.
Một đao này lại khiến cho hắn có cảm giác giống như khi đối mặt với ánh kiếm của Tô Kiếm Thần.
Rầm!
Một tiếng vang thật lớn, Viên Hồng bay ngược ra ngoài, một vết đao xuất hiện ở trên ngực hắn, đan xen với vết kiếm lúc trước Tô Kiếm Thần đã lưu lại, máu tươi bắn ra.
Viên Hồng thất bại!
Tất cả mọi người rơi vào trong yên tĩnh kỳ dị!
“Hoàng Hưng Hóa… thắng?”
“Không phải chứ, Viên Hồng lại thua.”
“Một đao mới vừa rồi của Hoàng Hưng Hóa thật mạnh, đó là chiến kỹ gì?”
“Quá mạnh mẽ, trước đây chưa từng gặp đao pháp này.”
“Ít nhất cũng là chiến kỹ cấp Bất Hủ nhỉ, bằng không đâu phát huy ra được uy lực khủng khiếp vậy.”
“Shh… chiến kỹ cấp Bất Hủ, Hoàng Hưng Hóa có thể thi triển chiến kỹ cấp Bất Hủ, cũng thật khủng khiếp.”
“Nếu như thật sự là chiến kỹ cấp Bất Hủ, Viên Hồng thua không oan.”
…
Trên sân trao đổi vũ trụ hư cấu, mọi người bình luận xôn xao.
Đối với rất nhiều người, thắng lợi của Hoàng Hưng Hóa thật sự quá mức ngoài dự đoán của mọi người.
Tất cả mọi người cho rằng nên là Viên Hồng mạnh hơn một chút, không ngờ cuối cùng lại là Hoàng Hưng Hóa thắng lợi, khiến người ta khó có thể tin.
Trong pháo đài to lớn của quân đội, đám người tướng quân Phục Tinh Lan với ánh mắt kỳ dị quan sát Hoàng Hưng Hóa trong quầng sáng.
“Một đao mới vừa rồi hình như là chiến kỹ thành danh của lão tổ cấp Bất Hủ tộc Hoàng thị đúng không?” Tướng quân Phục Tinh Lan chần chừ nói.
“Đúng, hình như gọi là Hoàng Thổ nhất đao trảm, thật sự thổ (quê mùa) chết được.” Tướng quân Habakkuk gật đầu nói.
“Thổ!” Tướng quân Đường Vô Úy gật đầu.
Kể cả tướng quân Đường Vô Úy đều không nhịn được mở miệng, có thể thấy được cái tên này thổ bao nhiêu.
Nếu như Vương Đằng biết được cường giả cấp Bất Hủ tộc Hoàng thị kia lại đặt tên cho ‘Hoàng Thiên nhất đao’ là Hoàng Thổ nhất đao trảm, đoán chừng sẽ xưng vị tiền bối kia một tiếng nhân tài!
Đây thật sự không phải là cái tên người bình thường có thể lấy được!
Nhưng lấy một cái tên quê mùa như vậy để che giấu một môn chiến kỹ Thần cấp, ngược lại vẫn có thể xem như là một biện pháp tốt.