“Không có chuyện gì, chỉ kiểm tra một chút mà thôi, loại bỏ một vài khả năng.” Vương Đằng cười nói.
“Không phải chứ, phía trên hoài nghi chúng ta phải không.” Timothy không nhịn được hỏi.
“Phòng ngừa chuyện chẳng may thôi.” Tất nhiên Vương Đằng sẽ không nói cho bọn họ biết, đây là ý nghĩ của hắn, nếu không rất có thể bị đánh hội đồng.
Đế tử liếc Vương Đằng một cái. Cảm giác của hắn rất nhạy, tóm lại vẫn thấy người này có vẻ chột dạ.
“Tuy nói như thế nhưng bị người ta hoài nghi vẫn hơi khó chịu.” Cơ Hạo Thần nói.
“Sự thật chứng minh mọi người không có vấn đề gì mà, đây không phải là chuyện tốt sao.” Vương Đằng đánh xong cười ha ha, nói.
Mọi người cũng hiểu đạo lý này nên không nói gì thêm nữa.
“Đúng rồi, ngươi có gặp giám thị của bảy đại học viện tinh không không?” Cơ Hạo Thần không nhịn được hỏi.
“Có.” Vương Đằng gật đầu.
“Như thế nào? Tính tình của giám thị bảy đại học viện tinh không thế nào?” Cơ Hạo Thần vội vàng hỏi.
Đám người Nhị hoàng Tử lao nhao đi tới, rõ ràng cũng rất tò mò chuyện này.
Ngay cả Đế tử cũng nhìn Vương Đằng, không phải thờ ơ.
“Rất tốt. Giám thị bảy đại học viện tinh không cũng rất dễ nói chuyện.” Vương Đằng nhớ tới dáng vẻ của bảy vị giám thị, nói.
“...” Rõ ràng mọi người không tin.
“Ngươi chắc chắn?” Cơ Hạo Thần nói.
“Đúng vậy, ta lừa các ngươi làm gì?” Vương Đằng gật đầu như thể thật có chuyện ấy.
“Vậy bọn họ có nói gì với ngươi không?” Nhị hoàng Tử nửa tin nửa ngờ hỏi.
“A, có, bọn họ nói học viện của bọn họ rất nhiều gái đẹp, cho ta tới học viện của bọn họ để giao lưu với các học tỷ một chút.” Vương Đằng nói.
Hắn nhớ rõ giám thị bảy đại học viện tinh không từng nói với hắn như thế.
“?” Đám người Nhị hoàng Tử trực tiếp choáng váng.
Gái đẹp ở học viện rất nhiều?
Còn cho Vương Đằng đi học viện để giao lưu với các học tỷ?
Đây là chuyện quái quỷ gì vậy?
Bọn họ không khỏi nghi ngờ Vương Đằng có thực sự gặp giám thị bảy đại học viện tinh không hay không?
Nhất định là lừa gạt!
Chuyện này căn bản không thể là thật được.
Ánh mắt Đế tử kỳ quái, nhìn Vương Đằng một cái. Hắn cảm thấy Vương Đằng đang nói đùa.
“Các ngươi không tin, chờ các ngươi gặp được bọn họ sẽ biết lời ta nói là thật.” Vương Đằng thấy dáng vẻ nghi ngờ của bọn họ, không nhịn được nói.
“Quên đi, không hỏi nữa, có cảm giác hỏi nữa cũng chẳng ra được gì.” Nhị hoàng Tử có vẻ mệt mỏi, khoát tay áo nói.
“Chỉ cần chúng ta tiến vào top mười sẽ có cơ hội gặp giám thị của bảy đại học viện tinh không, chính bản thân ta muốn xem xem có giống những gì ngươi nói không.” Cơ Hạo Thần liếc mắt nói.
Những người khác gật đầu, đôi mắt lộ ra chiến ý.
Top mười, bọn họ chắc chắn là muốn tranh, ai cũng không thể nào ngăn cản con đường của bọn họ.
“Nhưng mà nói thêm nữa, có phải ngươi được chiêu mộ trước rồi không?” Nhị hoàng Tử hỏi.
“Cũng không tính là chiêu mộ trước, cuối cùng chắc chắn phải xem thứ hạng.” Vương Đằng nói: “Không lấy được vị trí thứ nhất, tất cả đều vô nghĩa.”
Vừa nói hắn vừa nhìn Đế tử.
Ánh mắt của hai người giao nhau, đều thấy được chiến ý trong mắt của đối phương.
Thời gian mười ngày, thoáng cái đã trôi qua!
Trận chiến tranh đoạt top mười của tranh bá thiên tài cuối cùng cũng bắt đầu!
Vô số người xem lại tràn vào vũ trụ hư cấu lần nữa, vô cùng náo nhiệt, đẩy bầu không khí lên cao trào.
Ngay cả những người chưa xem trận chiến tranh tài cũng không nhịn được mà vào vũ trụ hư cấu, mục đích là muốn xem trận chiến cuối cùng!
“Trận tranh top mười sắp bắt đầu, tất cả mọi người ngồi ổn định!”
“Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, đợi mười ngày trời, ta không thiết ăn không thiết uống, cả người đói gầy đi ba vòng rồi.”
“Mẹ hỏi ta tại sao cứ ở vũ trụ hư cấu không chịu về nhà. Ta nói cho mẹ biết, bởi vì ta phải đợi trận chiến thiên tài tranh bá bắt đầu!”
“Mau cút ngay, đừng có mà lôi kéo ta. Ai cũng không thể cản ta xem trận chiến tranh top mười cuối cùng của tranh bá thiên tài!”
...
Khán giả vô cùng kích động, chờ đợi mười ngày, cảm xúc của đám đông chờ đợi đã được đẩy lên cao nhất, hận không thể bắt đầu tranh tài ngay lập tức.
Đúng lúc này, từng bóng dáng kinh hồng từ dưới lôi đài phóng lên cao.
Tổng cộng có mười tám bóng dáng!
Mười tám võ giả thiên tài xuất hiện trên không trung của lôi đài, lơ lửng trên đó.
Mỗi võ giả thiên tài đều tràn đầy khí chất đặc biệt, trên người tản ra khí tức mạnh mẽ, độc lập như cát vàng trong gió mạnh!
Tất cả chú ý!!!
“Xuất hiện rồi, các võ giả thiên tài xuất hiện rồi!”
“A, nữ thần băng tuyết, đó là nữ thần Lãnh Thiên Tuyết!”
“Đế tử! Đế tử!”
“Đế tử vô địch!”
“Ta muốn thấy hình dáng của Đế tử như thế nào.”
“Lăng Dương Húc! Đẹp trai quá!”
“Nhị hoàng Tử! Nhị hoàng Tử!”
“Nhị hoàng Tử quả đúng là không giống người thường, một thân quý khí, đây mới chính là nam thần trong cảm nhận!”
“Nhị hoàng Tử, ta yêu ngươi!”
...
Khán giả nhận ra từng người võ giả thiên tài, mỗi người đều có người ủng hộ mình, ở vũ trụ hư cấu reo hò, âm thanh rung trời.
Nhưng đám người Đế tử căn bản không nghe được, cũng không thể ngăn cản sự nhiệt tình của khán giả.
Không thể không nói, trận chiến thiên tài tranh bá đúng là sự kiện trọng đại, mặc kệ võ giả trẻ tuổi hay võ giả thế hệ trước cũng rất chú ý tới trận chiến thiên tài tranh bá, thậm chí là khao khát.
Võ giả bình thường không có cơ hội tham gia trận chiến thiên tài tranh bá, nhưng cũng chính bởi như thế bọn họ mới càng thêm khao khát.
Một đám người võ giả thiên tài thu hút sự chú ý của khán giả.
Mà đứng đầu trong số mười tám võ giả thiên tài, một thanh niên tóc đen đứng chắp tay, dung nhan hoàn mỹ, như được trời cao gọt dũa mà thành, làn da tản ra ánh sáng nhàn nhạt, tựa như loại ngọc tốt nhất thế gian, tóc đen nhánh óng ánh, chân tóc rõ ràng.
Khí chất của hắn gần như vượt qua tất cả võ giả, vô cùng xuất chúng, hơn người.
Chỉ xuất hiện ở đó đã thu hút được sự chú ý lớn.
“Mau nhìn kìa, đó là Vương Đằng, đứng đầu, quả đúng là thiên tài được trận chiến thiên tài tranh bá công nhận!”
“A, Vương Đằng! Vương Đằng!”
“Vương Đằng! Ta yêu ngươi.”
“Vương Đằng vô địch!”
“Vương Đằng vô địch!”
...