Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2069 - Chương 2069. Về Khí Thế, Xưa Nay Ta Chưa Từng Thua!

Chương 2069. Về khí thế, xưa nay ta chưa từng thua!
Chương 2069. Về khí thế, xưa nay ta chưa từng thua!

“Phí lời với hắn cái gì, hắn muốn đánh, vậy đánh với hắn, bằng không người khác còn tưởng rằng chúng ta sợ hắn, nhiều người như vậy.” Đôi mắt Strych lóe ra tinh quang, ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.

“Strych, ngươi bớt ở đây líu lo đi, muốn lựa chọn như thế nào, trong lòng chính chúng ta đều biết, không tới lượt ngươi tới quản.” Đám người Timothy cũng không ngốc, nhìn hắn một cái, lạnh lùng nói.

“Tùy các ngươi, dù sao người mất mặt cũng không phải ta.” Strych lạnh lùng hừ nói.

Vương Đằng nhìn Strych, âm thầm quyết định lát nữa chăm sóc đối phương đàng hoàng.

Nhưng hắn lại quên, hắn vốn không định buông tha cho Strych.

Cho nên cho dù không có câu nói vừa rồi của Strych, thật ra cũng chẳng có gì khác biệt.

“Vương Đằng, ngươi xác định muốn một lần đánh mười bảy người chúng ta sao?” Nhị hoàng tử hít một hơi thật sâu, để cho bản thân mình bình tĩnh trở lại, trầm giọng nói.

“Chuyện tới bây giờ, chẳng lẽ còn chỗ đổi ý sao?” Vương Đằng cười nói.

“Được, nếu ngươi đã chọn như vậy, chúng ta cũng sẽ không sợ gì, chẳng qua thật sự phải đánh, chúng ta cũng sẽ không nương tay.” Nhị hoàng tử nói.

“Là bạn bè, cứ dốc toàn lực.” Vương Đằng trịnh trọng nói.

“....” Đám người Nhị hoàng tử.

Vì sao hiện tại nghe mỗi câu tên này nói, đều bực mình như vậy?

“Mọi người thấy thế nào?” Nhị hoàng tử nhìn về phía những người khác, hỏi.

“Nếu hắn đã muốn đánh, vậy cứ đánh.” Cơ Hạo Thần nói.

“Ta không có ý kiến.” Timothy nói.

Đám người Lãnh Thiên Tuyết, Tô Kiếm Thần cũng đồng ý, không từ chối, toàn bộ quyết định dạy cho Vương Đằng một bài học.

Tên khốn này quá ức hiếp người khác.

Chuyện tới trước mắt, cho dù bọn họ muốn từ chối cũng không được, bằng không giống như Strych nói, chắc chắn sẽ bị người khác chê cười.

“Ta là người cuối cùng.” Đế tử bình thản lên tiếng.

Những người khác nhìn Đế tử một lần, không nói chuyện, xem như ngầm thừa nhận.

Rất nhiều người đã sớm dự đoán được, với sự kiêu ngạo của Đế tử, chắc chắn không có khả năng thật sự cùng đánh Vương Đằng với bọn họ.

Hiện tại đúng như dự đoán.

Bọn họ cũng không cưỡng cầu, vốn dĩ thực lực của Đế tử và mọi người không cùng một trình độ. Hắn lựa chọn một mình đối chiến với Vương Đằng, là có sức mạnh đó.

Mà bọn họ, chung quy là kém hơn một chút. Nếu không kiên trì chiến đấu một chọi một, cũng không phải không thể, nhưng cuối cùng thua rồi, khó tránh khỏi sẽ bị người khác chế giễu.

Cho nên nếu đã tới bước này, mọi người không do dự nữa.

Vương Đằng nhìn Đế tử, cũng không nói gì nữa, đánh mười sáu người trước rồi nói, Đế tử để lại cuối cùng là được.

Dù sao hắn vẫn luôn không nhìn thấu thực lực của Đế tử.

Tuy rằng hắn không sợ, nhưng nếu đối phương đã nói như vậy, hắn miễn cưỡng lôi kéo đối phương ra sân nữa, thì chẳng phải khinh thường người ta sao.

Đám người Nhị hoàng tử vốn đã về đến chỗ ngồi, chuẩn bị xem trận đấu, hiện tại không thể không ra sân lần nữa.

Từng bóng người phóng lên cao, đi đến trước mặt Vương Đằng.

Mười sáu võ giả thiên tài, khí thế bừng bừng. Chỉ riêng khí thế một người cũng rất mạnh mẽ, mười sáu võ giả cộng lại càng thêm khủng khiếp, tràn ngập trên bầu trời, đủ để ép đến bất kì một võ giả cấp Hằng Tinh nào không thở nổi.

Khán giả đều cảm nhận được không khí nghiêm nghị này, âm thanh dần dần biến mất, không chớp mắt nhìn chằm chằm trận đấu sắp bắt đầu trong màn hình ánh sáng.

Vương Đằng đứng ở trước mặt mọi người, sắc mặt rất bình thản, đối với khí thế khủng khiếp kia, hoàn toàn như không nhìn thấy, không chịu bất cứ ảnh hưởng nào.

Ầm!

Đám người Nhị hoàng tử đưa mắt nhìn nhau, khí thế bùng nổ ầm ầm, mười sáu luồng khí thế dồn thành một luồng, nghiền ép Vương Đằng.

Bọn họ thật sự không tin

Mười sáu người bọn họ vẫn không đè ép được một mình Vương Đằng!

“Khí thế thật mạnh!”

“Bọn họ đang so khí thế!”

“Các ngươi mau nhìn, cát vàng lơ lửng trong không trung đều đứng yên rồi, đây là bị khí thế vô hình ép vào, hình thành một khu vực ‘Chân không’ tuyệt đối.”

“Mười sáu người đồng thời bùng nổ khí thế của riêng mình, Vương Đằng chống đỡ được sao?”

“Chưa có kết quả!”

“Vương Đằng mạnh hơn nữa, cũng không thể đến mức khí thế của một mình hắn còn mạnh hơn của mười sáu người chứ!”

....

Tuy rằng khán giả không cảm giác được tồn tại của khí thế, nhưng lại có thể thông qua biểu hiện trong màn hình ánh sáng mà nhìn ra một vài thứ gì đó, không khỏi lo lắng thay Vương Đằng.

Trên bầu trời, Vương Đằng lại cười nhạt, làm sao không rõ tâm tư của mọi người.

Muốn dùng khí thế áp hắn một bậc trước.

Nếu thua, đương nhiên sẽ khiến trong lòng hắn sinh ra khiếp sợ.

Chưa chiến đã sợ trước, chính là tối kỵ!

Đáng tiếc chung quy bọn họ gõ nhầm bàn tính.

So về khí thế, Vương Đằng còn chưa từng thua.

Ầm!

Một luồng khí thế vô cùng bàng bạc đột nhiên dâng lên từ trên người Vương Đằng.

Nếu phải so đấu, vậy để bọn họ thua tâm phục khẩu phục, thua không có sức phản kháng.

Ầm ầm!

Hai luồng khí thế vô hình ở trên bầu trời lập tức va chạm, vậy mà lại giống như long hổ tranh đấu, xao động phong vân, cuốn dòng khí trên bầu trời lên.

Cát vàng vốn đứng yên vào lúc này lại gào thét xông về phía không trung, giống như một lốc xoáy màu vàng quẩn quanh giữa Vương Đằng và mười sáu võ giả thiên tài.

“Xôn xao!”

Khán giả đều giật mình, vốn dĩ cho rằng Vương Đằng không ngăn được khí thế của đám người Nhị hoàng tử, không ngờ lại hình thành thế ngang sức ngang tài, dường như cũng không kém mười sáu luồng khí thế kia chút nào.

Chuyện này rất bất khả tư nghị!

Khí thế của một người sao có thể mạnh đến mức này?

“Không biết khí thế của hai bên, bên nào mạnh hơn một chút?”

Ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm hình ảnh trong màn hình ánh sáng, cũng không khỏi trở nên khẩn trương, siết chặt nắm tay, lòng bàn tay đầy mồ hôi nóng.

Ầm!

Tiếng gầm rú của khí thế va chạm quanh quẩn trên bầu trời.

Mắt Vương Đằng hiện lên một tia sáng sâu thẳm màu đen, lại một khí thế mạnh mẽ từ trong cơ thể bộc phát ra.

“Còn đến!”

Tức khắc, sắc mặt đám người Nhị hoàng tử khẽ biến.

“Sát Lục ý thật mạnh!”

Bọn họ cảm giác được Sát Lục ý nồng đậm từ trong khí thế của Vương Đằng, giống như một mảnh núi thay biển máu đập vào mặt, vô số tiếng kêu rên quanh quẩn bên tai.

Hết chương 2069.
Bình Luận (0)
Comment