Một lần đánh với mười bảy người!
Đây là chuyện mà người làm được sao? Chỉ hắn mới dám nói như thế.
“Ha ha ha, tên nhóc này có khí phách của ta năm đó.” Tướng quân Habakkuk không nhịn được cười nói.
“Ngươi?” Tướng quân Phục Tinh Lan nhìn hắn một cái, khinh thường nói: “Ngươi có thể đánh ba người đã không tệ rồi.”
“Ngươi xem thường ta, dù thế nào cũng phải là bốn người chứ.” Tướng quân Habakkuk phẫn nộ nói.
“Được rồi, không đôi co với ngươi.” Tướng quân Phục Tinh Lan tức giận nói: “Bây giờ chuyện của tên nhóc Vương Đằng này mới là vấn đề chúng ta lo lắng, thật vất vả mới được giám thị của bảy đại học viện tinh không để ý, nếu chỉ vì chuyện này mà khiến bọn họ mất hết ấn tượng với Vương Đằng chẳng phải là quá không đáng giá sao.”
“Vậy thì còn cách gì, ai bảo hắn mở miệng nói, cho dù thu hồi lại cũng không kịp nữa rồi.” Ngược lại tướng quân Habakkuk không quá lo lắng, nói: “Bản thân ta cảm thấy nếu hắn không may có thể bỗng nhiên nổi tiếng, không cần đánh thắng cả mười bảy võ giả thiên tài, chỉ cần có thể thắng bảy tám, coi như thành công lớn rồi. Như vậy giám thị của bảy đại học viện tinh không cũng có thể thấy thực lực của Vương Đằng.”
“Ngươi nói không sai, là do ta quá gấp gáp rồi.” Tướng quân Phục Tinh Lan kinh ngạc liếc mắt nhìn tướng quân Habakkuk, sau đó gật đầu nói.
“Ngươi quan tâm quá sẽ bị loạn.” Tướng quân Habakkuk cười nói.
...
Trên phi thuyền hoàng thất, Trọng Sơn Vương cũng bị Vương Đằng làm cho ngạc nhiên một chút, sau đó bật cười nói: “Tên nhóc này, thật là có chí khí!”
“Không biết tự lượng sức mình!” Ông lão cấp Giới Chủ bên cạnh cũng lạnh lùng hừ một tiếng, rõ ràng là không ưa hành động này của Vương Đằng, nói: “Ngay cả Đế tử cũng không dám làm như vậy, hắn thật can đảm, không sợ mất mặt sao.”
“Ít ra hắn cũng dám nghĩ dám làm.” Trọng Sơn Vương cười nói. Từ trước tới nay hắn rất thưởng thức Vương Đằng, đến bây giờ vẫn vậy.
“Có phải ngươi thiên vị hắn quá mức rồi hay không?” Ông lão cấp Giới Chủ không nhịn được nói.
Trọng Sơn Vương hơi sửng sốt, ngay sau đó nở nụ cười, lắc đầu không nói gì nữa.
...
Trên phi thuyền gia tộc Pylax, Giới Chủ Nộ Viêm cười to nói: “Tên nhóc này chán sống rồi, dám nói lên yêu cầu như vậy!”
“Như thế, đám người Strych sẽ có cơ hội lớn hơn để giết hắn.” Waltgu hơi phần khích, nói.
Với thực lực của Vương Đằng đã thể hiện, hắn vốn cho rằng Strych và Langdon không có cơ hội diệt trừ Vương Đằng nữa, không ngờ Vương Đằng lại tự tìm đường chết, đào một cái hố lớn như vậy để cho mình nhảy, thật sự là trời giúp bọn họ!
Lôi đài đại lục trên không.
Dưới ánh mắt khác nhau của mọi người, Vương Đằng bình tĩnh đứng trên bầu trời, không nhúc nhích.
“Ngươi, vì sao phải lựa chọn như vậy?” Sau một lúc lâu, trong quả cầu ánh sáng mới truyền ra âm thanh.
“Tiết kiệm thời gian!” Vương Đằng không chút suy nghĩ nói.
“...” Mọi người.
Cái quái gì vậy?
Một lần đánh nhiều người chỉ vì tiết kiệm thời gian, rốt cuộc trong đầu người này đang suy nghĩ cái gì vậy?
Lời nói của Vương Đằng khiến cho mọi người rơi vào trạng thái ngây dại, trong đầu nổ vang không ngừng.
Vì tiết kiệm thời gian, thì muốn đánh mười bảy người một lần!
Lời này tính công kích không mạnh, nhưng tính vũ nhục thật sự rất mạnh.
Trong chốc lát, đám người Nhị hoàng tử, bao gồm Đế tử, tất cả đều cảm thấy bản thân mình đã bị xúc phạm.
Ngươi muốn tiết kiệm thời gian, ngươi tìm cách khác đi, vô cớ sỉ nhục người khác là chuyện gì?
Trong chốc lát, mọi người xem Vương Đằng trở thành kẻ địch lớn số một.
Ngay cả những võ giả thiên tài như Nhị hoàng tử, Cơ Hạo Thần, Timothy có quan hệ không tệ với Vương Đằng, lúc này cũng cảm thấy đánh hắn một trận rồi nói sau.
Khán giả cũng cạn lời, không ngờ lại là nguyên nhân kỳ lạ này khiến cho Vương Đằng lựa chọn một lần đánh mười bảy người.
Nhưng bình thường tìm một lý do cao thượng một chút, bọn họ đều cảm thấy rất hợp lý, tiết kiệm thời gian gì đó thì thật thái quá.
“Ngươi xác định à?” Giọng nói trong quả cầu ánh sáng im lặng một lúc lâu, rõ ràng có chút chần chờ.
“Xác định!” Vương Đằng nói.
“Được!” Lần này giọng nói trong quả cầu ánh sáng không nói thêm gì nữa, chỉ thốt ra một chữ, thì hoàn toàn yên lặng, giống như nói chuyện với Vương Đằng cực kỳ mệt lòng.
“Vậy thì tốt!” Khuôn mặt Vương Đằng lại lộ ra nụ cười, như trút được gánh nặng, hắn chỉ sợ bị từ chối.
Thật ra vừa rồi hắn cũng nghĩ như vậy, dù sao quy tắc của top mười khá tùy ý, cũng chưa nói không thể một lần đánh mười bảy người, chỉ cần đều đánh qua một lượt là được rồi.
Cho nên không có vấn đề gì!
Vương Đằng xoay người nhìn về phía đám người Nhị hoàng tử, nói: “Này, mọi người cùng lên đi.”
“....” Mọi người.
Tức chết người!
Thật muốn đánh chết tên khốn này.
“Vương Đằng, ngươi quá độc địa rồi!” Nhị hoàng tử vô cùng ôn hòa, hiện tại lại tức giận đến nghiến răng ken két.
“Nhị hoàng tử đừng như vậy, mọi người đánh qua trận này, vẫn là bạn tốt.” Vương Đằng nói.
“Vương Đằng, bạn tốt này chúng ta không làm được.” Sắc mặt Cơ Hạo Thần biến thành màu đen, hắn nói.
“Đúng, ngươi đã bị chúng bạn xa lánh.” Timothy nói.
“Khụ khụ, nghiêm trọng như vậy?” Vương Đằng xấu hổ, có vẻ cảm thấy mình đã chọc vào tổ ong vò vẽ, sắp tiêu rồi.
“Ngươi cho rằng thế nào.” Nhị hoàng tử tức giận nói: “Một người đánh mười bảy người, ngươi được lắm à!”
“Tạm được, thật sự không có ý khinh thường mọi người, chủ yếu là vì tiết kiệm thời gian thôi, tất cả mọi người đều hiểu.” Vương Đằng ngượng ngùng nói.
“Hiểu cái rắm á!” Cơ Hạo Thần trực tiếp nói tục.
Nếu không phải nể tình mọi người là bạn bè, đổi lại là người khác, đã sớm thật sự trở mặt rồi.
Khán giả nhìn thấy một cảnh như vậy, không biết vì sao cảm thấy cực kỳ khôi hài.
“Vui ghê, Vương Đằng sắp bị đánh hội đồng à!”
“Chọc cho nhiều người tức giận!”
“Ha ha ha, quá buồn cười, hiện tại biết sợ, muộn rồi.”
“Đám người Cơ Hạo Thần bị chọc giận, đánh hội đồng hắn.”
“Đợt này ta quyết định ủng hộ đám người Nhị hoàng tử, tuyệt đối không phải là ta muốn nhìn Vương Đằng thất bại, chỉ muốn nhìn hắn bị đánh mà thôi.”
“Lợi hại, ta cũng muốn xem Vương Đằng bị đánh.”
“Đánh hắn! Đánh hắn!”
....