Sự quật khởi Vương Đằng, đã không ai có thể ngăn cản!
Thậm chí chính gia tộc Pylax cũng chịu nhiều đau khổ trong tay Vương Đằng. Nhiều võ giả dự thi như vậy, gần như chết hết.
Gia tộc Pylax tuyệt đối là nhà thảm nhất trận chiến thiên tài tranh bá lần này!
Giờ phút này, nếu nói Giang Hàn Phong và vị cường giả cấp Giới Chủ của vương tộc Giang Thị không chút hối hận trong lòng, vthìậy chắc chắn là giả.
Lúc trước bọn họ thấy Vương Đằng đắc tội với gia tộc Pylax, dựa theo phong cách hành sự tìm lành tránh hại của đại gia tộc, đã phủi sạch quan hệ.
Hiện giờ Vương Đằng quật khởi, bọn họ lại đi kết giao, có lẽ cũng sẽ không có tác dụng gì.
Dệt hoa trên gấm, nào so với được với đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi đâu!
Nghĩ lại vương tộc Cơ Thị và gia tộc Callandish, lúc trước bọn họ hỗ trợ Vương Đằng, hiện tại quan hệ của Vương Đằng và bọn họ ước chừng không tệ lắm.
“Ai, không ngờ ta lại nhìn nhầm!” Giang Hàn Phong thở dài, nói một câu giống với vị cường giả cấp Giới Chủ của hoàng thất.
“Bỏ đi, vương tộc Giang Thị ta, vẫn không thiếu giao tình với một võ giả thiên tài này.” Giọng nói của vị cường giả cấp Giới Chủ của vương tộc Giang Thị cứng đờ.
Giang Hàn Phong lại thở dài trong lòng, không nhiều lời nữa.
So với vương tộc Giang Thị hối hận, không khí của vương tộc Cơ Thị bên này khá tốt. Lúc trước tuy nói là cường giả cấp Giới Chủ của vương tộc Cơ thị, Cơ Hạ là bởi vì Vương Đằng đã cứu hắn một mạng, mới ra tay trợ giúp Vương Đằng, nhưng dưới tình huống này, có thể ra tay tương trợ, là một ân tình cực lớn.
Bởi vậy hiện giờ quan hệ của vương tộc Cơ Thị bọn họ với Vương Đằng, cũng coi như không tệ.
Cho dù như vị cường giả cấp Giới Chủ kia của vương tộc Giang Thị nói, bọn họ đường đường là vương tộc, sẽ không bởi vì bỏ lỡ giao tình của một võ giả thiên tài mà chịu ảnh hưởng gì.
Nhưng chuyện này giống như đầu tư, một người thu được hồi báo, một người không thu hoạch được gì, thậm chí còn lỗ vốn, tâm trạng đương nhiên khác nhau rất lớn.
Lúc này người của vương tộc khác, cũng có tâm trạng khá phức tạp.
Tất cả thiên tài của gia tộc bọn họ đều bại dưới tay Vương Đằng, một võ giả xuất thân từ tinh cầu lạc hậu. Loại tâm trạng này, đối với người của vương tộc luôn luôn kiêu ngạo, có thể nghĩ mà biết.
....
Hành tinh Ngọc Minh, đám người Võ Hành Vân, Hàn lão cực kỳ kích động, nhìn trận đấu trong màn hình ánh sáng, đều cảm thấy vui vẻ vì Vương Đằng.
“Vương Đằng thắng rồi!” Hàn lão thở dài một hơi, giống như trút được một tảng đá lớn trong lòng.
“Thằng nhóc này thật là yêu nghiệt!” Hồng Soái không nhịn được cười mắng một câu.
Lúc vừa bắt đầu trận đấu, làm thế nào bọn họ cũng không ngờ Vương Đằng có thể đi đến bước này, dù sao hắn mới đến vũ trụ bao lâu, căn bản không có thời gian trưởng thành.
Căn bản không thể so được với những thiên kiêu trong vũ trụ!
Nhưng hôm nay hắn đánh bại vô số đối thủ, quật khởi trong trận chiến thiên tài tranh bá, cách hạng nhất chỉ còn một bước.
Điều này khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ không chân thật!
“Với thực lực của Vương Đằng, khả năng cao là có thể lấy được hạng nhất.” Đôi mắt Võ Hành Vân chợt lóe lên tinh quang, nói.
“Hạng nhất à!” Hàn lão không nhịn được phát ra lời cảm thán.
“Thực lực của Đế tử kia vẫn rất mạnh, khiến cho người ta không nhìn thấu.” Hồng Soái thu nụ cười, nói với sắc mặt hơi nghiêm nghị.
“Hẳn là Vương Đằng còn chưa dùng toàn lực.” Võ Hành Vân suy đoán.
“Với tính cách của hắn, không tới cuối cùng, không chừng thật sự có thể cất giấu một tay.” Hồng Soái sửng sốt một chút, lập tức gật đầu đồng ý nói.
Mọi người nghe thấy hắn nói như vậy, không khỏi nghĩ đến tính tình của Vương Đằng, không nhịn được đều nở nụ cười.
....
Trên phi thuyền phân đội nhỏ đoàn linh đánh thuê Chiến Nham, Lâm Sơ Hàm nhẹ nhàng thở ra, đôi mắt hiện lên chút vui sướng.
Trước đó nhìn thấy Vương Đằng một chọi mười sáu võ giả thiên tài, trong lòng nàng lo lắng muốn chết, sợ hắn bị thất bại.
Hiện giờ thấy hắn thắng lợi, tự nhiên âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cũng cảm thấy vui mừng thay hắn.
Vương Đằng cách hạng nhất, càng ngày càng gần!
Không biết vì sao, lúc này đáy lòng nàng vô cùng kiên định tin tưởng, Vương Đằng nhất định có thể giành được hạng nhất!
....
Trên không đại lục lôi đài, Vương Đằng thấy Nhị hoàng tử nhận thua, mỉm cười, ánh mắt chuyển hướng những người khác.
“Bỏ đi bỏ đi, chúng ta cũng nhận thua.” Đám người Cơ Hạo Thần, Timothy xua tay nói.
“Nhận thua!” Tô Kiếm Thần nhìn Vương Đằng một cái thật sâu, bỏ lại một câu, xoay người rời khỏi chiến trường. Một kiếm trước đó của Vương Đằng khiến cho tâm thần hắn bị đả kích.
Hiện giờ trong lòng hắn, kiếm pháp của Vương Đằng đã đạt tới một độ cao trước nay chưa từng có, vượt xa hắn!
Đáng tiếc, nếu hắn biết Nhân Kiếm Hợp Nhất của Vương Đằng là cạo lông cừu từ chỗ hắn, không biết sẽ có cảm tưởng gì?
Đám người Hạ Hầu Tuân, Sawyer, Giang Vĩ Thánh không nói một lời, xoay người rời đi.
“Vương Đằng, ta và ngươi chưa xong đâu.” Gunter mở miệng nói, giọng mơ hồ không rõ.
Hắn chưa mở miệng còn đỡ, vừa mở miệng, mọi người đều chú ý tới dáng vẻ lúc này của hắn, sắc mặt không khỏi kỳ quái.
Vương Đằng ra tay với Gunter lúc nào vậy, mà bọn họ đều không biết?
Nhưng tên này cũng rất thảm, mặt mũi bầm dập, giống một con heo, quả thực có thể so sánh với tên mập.
“Hoan nghênh lần sau tiếp tục tìm ta.” Vương Đằng cười híp mắt nói.
“....” Mọi người.
Gunter không mở miệng nữa, cổ họng phát ra một tiếng lạnh lùng hừ, mang buồn bực và nghẹn uất đầy bụng lập tức rời đi.
Lúc này, âm thanh truyền ra từ trong quả cầu ánh sáng.
“Trận đấu kết thúc, Vương Đằng thắng mười sáu trận, tạm xếp hạng.... nhất!”
Giọng nói vừa dứt, trận đấu Vương Đằng một chọi mười sáu này, xem như hoàn toàn hạ màn!
Vương Đằng không chút thấp thỏm, tạm ở vị trí thứ nhất!
Trận đấu này, cuối cùng sẽ biến thành một truyền kỳ!
Có lẽ rất nhiều năm sau, vẫn có người nhớ rõ từng có một vị thiên kiêu một chọi mười sáu ở đây, cũng chiến và thắng!
“Bởi vì tình huống đặc thù, tất cả võ giả nghỉ ngơi ba ngày, lại tiếp tục tiến hành trận đấu!”
Dừng một chút, quả cầu ánh sáng kia lại phát ra âm thanh lần nữa.
“....”