Đế tử giành chiến thắng mười lăm trận!
Tiếng hoan hô của các khán giả mãi không tan, cảm xúc rất kích động.
Mặc dù chiến tích của Đế tử khiến Vương Đằng hơi kinh ngạc, nhưng cũng không quá bất ngờ.
Đây mới là thực lực chân chính của Đế tử!
Vương Đằng nhìn bóng người trên bầu trời phía trước, khóe miệng không khỏi cong lên, như vậy mới càng đáng để hắn nghiêm túc ra tay!
Một đối thủ đủ mạnh mẽ, càng đáng được mong chờ hơn một võ giả thiên tài bình thường.
“Đúng là yêu nghiệt!” Nhị hoàng tử ở bên cạnh lẩm bẩm.
Nói xong còn không khỏi nhìn Vương Đằng, lại hỏi: “Đế tử thể hiện ra thực lực như vậy, ngươi có chút áp lực nào không?”
“Một mình ta đánh mười sáu người, hắn mới đánh mười lăm người, rõ ràng không bằng ta, người nên có áp lực phải là hắn mới đúng.” Vương Đằng mỉm cười, thản nhiên nói.
“Vãi, thế này rồi mà ngươi vẫn có thể ra vẻ.” Cơ Hạo Thần đang dựng tai lắng nghe, kết quả bị Vương Đằng làm ra vẻ, hơi không kịp đề phòng.
“Đâu thể so sánh như vậy. Đế tử đánh mười lăm người là vì đã bị ngươi giết chết một người rồi, nếu không chắc chắn hắn cũng có thể đánh mười sáu người.” Nhị hoàng tử cạn lời nói.
“Ta là một khiêu chiến mười sáu, hắn dám không?” Vương Đằng hỏi.
“…” Nhị hoàng tử lập tức cạn lời. “Được rồi, ngươi lợi hại!”
“Mà ngươi luôn tự tin như vậy sao? Không sợ bất cứ đối thủ nào à?” Timothy ở bên cạnh cũng không nhịn được hỏi.
“Không tự tin thì sao có thể vô địch.” Vương Đằng bình tĩnh nói.
“Vô địch!”
Mọi người ngạc nhiên, trong lòng chấn động, không ngờ Vương Đằng lại có tâm thái mạnh mẽ như vậy.
Một võ giả dám nói bản thân muốn đi con đường vô địch, về sau không biết phải đối mặt với bao nhiêu đối thủ mạnh mẽ, không có tâm thái vô cùng mạnh mẽ thì hoàn toàn không thể chống đỡ được niềm tin như vậy.
Bỗng chốc, biểu cảm mọi người nhìn Vương Đằng đều trở nên cực kỳ phức tạp.
Bọn họ không cho rằng Vương Đằng đang nói đùa, biểu cảm của hắn rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại vô cùng nghiêm túc.
Câu nói này chắc chắn phát ra từ trong lòng hắn!
Lúc này Đế tử cũng đang từ phía xa bước tới, nghe Vương Đằng nói, trong lòng chợt rung lên, ánh mắt đặt trên người Vương Đằng.
Hắn từng thấy rất nhiều thiên tài không phân cao thấp với hắn, thậm chí còn có người mạnh hơn, nhưng bọn họ không có một ai dám nói bản thân muốn đi con đường vô địch!
Bây giờ thanh niên trước mặt này lại nói ra lời như vậy!
Khiến lòng hắn nổi lên sóng lớn!
Hình tượng của Vương Đằng ở trong lòng Đế tử càng sung túc hơn, giống như một thể phát sáng, ban đầu không thấy rõ dáng vẻ, hiện giờ đã dần dần hiện ra chân dung.
Đây là một người không giống với thiên tài hắn từng gặp!
Đế tử trở về chỗ ngồi, trong lòng cũng đã đưa ra một đánh giá không giống người khác cho Vương Đằng!
Đây đã là đánh giá cực cao trong lòng hắn!
Người có thể có không vượt quá năm người!
Ánh mắt Vương Đằng liếc nhìn bầu trời phía trước, niệm lực tinh thần quét ra, nhặt bong bóng thuộc tính vừa nãy Gunter rớt ra lên.
‘Độc lĩnh vực x600’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Độc x8800’
…
Độc lĩnh vực của Vương Đằng đã tăng đến tam giai, lần này có được 600 điểm giá trị thuộc tính, cũng không khiến nó tăng lên, chỉ là cảm ngộ càng sâu hơn, có còn hơn không.
Sau khi thi đấu của Đế tử kết thúc, mấy ngày tiếp theo là cuộc thi đấu tranh giành tám vị trí cuối cùng của võ giả thiên tài còn lại.
Thời gian từng ngày trôi qua, đám người nhị hoàng tử đã tiến vào trận quyết chiến cuối cùng!
Chiến đấu vô cùng kịch liệt, cho dù là bị thương cũng đều chống đỡ ra sân, không ai chọn từ bỏ.
Sau mười lăm ngày, sắp xếp của tất cả mọi người cuối cùng đã được quyết định!
Từ hạng ba đến hạng mười lần lượt là nhị hoàng tử, Langdon, Timothy, Lăng Dương Húc, Cơ Hạo Thần, Lãnh Thiên Tuyết, Tô Kiếm Thần, Nguyệt Kỳ Xảo!
Sawyer, Hạ Hầu Tuân, Giang Vĩ Thánh, Berkta, Thố Tiểu Bát, Gunter, Tư Đồ Uyển Nhi, mấy người này cuối cùng vẫn không thể xếp vào trong top 10!
Còn có một Strych đã chết!
Có thể nói, võ giả top 18 đều đã ở đây.
Hiện giờ chỉ còn lại một trận cuối cùng, quyết đấu của hạng nhất và hạng nhì!
Mặc dù Vương Đằng tạm thời đang đứng nhất, nhưng hắn còn chưa đánh bại Đế tử, nên không tính là đứng nhất thật sự.
Cho nên, Vương Đằng và Đế tử vẫn còn một trận!
Trong thời gian võ giả thiên tài khác thi đấu, Vương Đằng và Đế tử đã nghỉ ngơi mười mấy ngày, đã điều chỉnh trạng thái của bản thân đến mức tốt nhất từ lâu rồi.
Hôm nay, vừa sáng!
Vương Đằng và Đế tử đã xuất hiện trên bầu trời cùng lúc, đứng đối mặt nhau từ xa, ánh mắt chạm nhau trong không trung, chiến ý dâng lên!
Các khán giả chờ đợi trận thi đấu này đã chờ đợi rất lâu rồi, lúc này thấy hai thiên kiêu tuyệt thế ra sân, cuối cùng cũng hoàn hoàn sục sôi.
“Sắp bắt đầu rồi!”
“Quyết chiến cuối cùng, sắp bắt đầu rồi!”
“Kích động quá, cảm giác trái tim của ta sắp nhảy ra khỏi lồng ngực luôn rồi!”
“Cuối cùng cũng sắp bắt đầu!”
“Vương Đằng và Đế tử rốt cuộc ai sẽ đứng tới cuối cùng?”
“Hạng nhất sẽ là ai đây?”
“Chỉ xem trận thi đấu này thôi!!!”
…
Trên đại lục võ đài, Vương Đằng và Đế tử nhìn mà không nói, cuồng phong thi thoảng thổi tới, quanh quẩn giữa hai người.
“Lúc mới đầu, khi ta trở về đế quốc Đại Càn, không ngờ tới sẽ gặp một đối thủ đủ để khiến ta nhìn thẳng vào.” Đế tử nói.
“Ta từng ra khỏi đế quốc Đại Càn, từng gặp rất nhiều võ giả thiên tài!”
“Trong những võ giả thiên tài kia, không thiếu người tương đương với ta, từ đó về sau, ta mới biết sự bao la của thế giới bên ngoài!”
“Cũng chính bắt đầu từ lúc đó, ta dần dần thu liễm lại sự kiêu ngạo trong lòng, bắt đầu xem xét bản thân!”
…
Vương Đằng hơi ngạc nhiên nhìn đối phương. Từ lúc bắt đầu thi đấu, Đế tử này chưa từng lên tiếng nói nhiều như vậy, hôm nay lúc sắp chiến đấu với hắn lại như trở thành người khác.
Lẽ nào thực ra hắn là một người… nói nhiều?
Đám người nhị hoàng tử cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng trong lòng rất nhanh đã hiểu ra. Đế tử coi Vương Đằng như một đối thủ đáng coi trọng, cho nên mới nói nhiều như vậy.