Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2111 - Chương 2111. Cuộc Chiến Tranh Bá Chính Thức Kết Thúc! Sợi Dây Liên Kết!

Chương 2111. Cuộc chiến tranh bá chính thức kết thúc! Sợi dây liên kết!
Chương 2111. Cuộc chiến tranh bá chính thức kết thúc! Sợi dây liên kết!

“Chúng ta đánh nhau xong mới thành bằng hữu, làm gì mà vô tính thế.” Vương Đằng đi theo, choàng vai đối phương, đặc một vẻ anh em kề vai sát cánh.

“...” Mọi người đều thương thay cho Gunter.

Gặp phải kẻ như Vương Đằng, không biết sau này Gunter sẽ gặp phải những bất ngờ gì.

Cầu trời phù hộ độ trì cho hắn~

“Đại ma vương đáng sợ quá!” Thố Tiểu Bát trốn sau lưng Nguyệt Kỳ Xảo, thì thầm nói.

“Ngươi chớ có chọc hắn, ta không ngăn nổi đâu.” Nguyệt Kỳ Xảo nói nhỏ.

“Chị Nguyệt, hay là ngươi lấy thân hầu hạ đại ma vương đi, vậy thì sau này thành người một nhà rồi.” Thố Tiểu Bát phát ngôn câu kinh người, làm mọi người giật mình không nhẹ.

Nguyệt Kỹ Xảo cũng hụt chân, có cảm giác bàng hoàng khi bị bạn thân bán đứng, khó tin nhìn Thố Tiểu Bát ngây thơ vô tội.

“Con thỏ nhà ngươi được lắm nha, ta bảo vệ ngươi hết lòng mà ngươi bán ta hết hồn.” Nguyệt Kỳ Xảo thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quặc thì mặt mày dâng lên một lớp đỏ hồng, thẹn quá hóa giận giơ tay nhéo đôi tai thỏ dài dài của Thố Tiểu Bát.

“Ái za!” Thố Tiểu Bát muốn tránh nhưng không kịp, bị nhéo trúng, mồm miệng la lên oai oái sợ hãi: “Chị Nguyệt tha mạng!”

“Hôm nay không tha cho ngươi!” Nguyệt Kỳ Xảo nghiến răng, giận dữ nhìn Thố Tiểu Bát, là giận thật sự, cái con thỏ này có trái tim đen hay sao?

“Chị Nguyệt ơi ta sai rồi, ta không dám nữa, ta đây thấy hắn đẹp trai lại có thực lực mạnh nên mới nói vậy mà, ta không vì mình đâu.” Thố Tiểu Bát vội vàng giải thích.

Nguyệt Kỳ Xảo cẩn thận nghĩ lại thì hình như tên kia bảnh giai thật, thực lực và thiên phú càng không phải bàn, chỉ có điều tính cách hơi ghê gớm một chút...

Khoan, nàng đang nghĩ gì thế này!

Nguyệt Kỳ Xảo lập tức hoàn hồn, suýt nữa thì lầm đường, trợn mắt tức giận nói với Thố Tiểu Bát: “Còn lâu ta mới tin ngươi.”

Tư Đồ Uyển Nhi đi đến, búng một cái vào trán Thố Tiểu Bát, cười nói: “Cái con oắt thỏ này chỉ nghĩ ra mấy tối kiến thôi, Vương Đằng đã có vị hôn thê rồi, sao ngươi lại gán ghép lung tung thế hả.”

“Không phải chỉ cần người tình ta nguyện là có thể lấy nhiều một lúc được hay sao?” Thố Tiểu Bát nói.

“...” Mọi người.

Được lắm, lý do kiểu quái gì đây!

Nguyệt Kỳ Xảo hết chỗ nói rồi, con Thố Tiểu Bát này còn định để nàng chung chồng với những cô gái khác... à mà không đúng. Tư Đồ Uyển Nhi nói vậy là ý gì, là vì Vương Đằng đã có hôn thê nên không thể nói lung tung hả, đây là coi thường nàng đó sao?

Danh dự của một cô gái như nàng chẳng lẽ không quan trọng bằng một thằng đực rựa như Vương Đằng ư?

“Vương Đằng có vị hôn thê là việc của hắn, ta và hắn không có bất cứ mối quan hệ nào, nên đừng có lôi ta vào.” Nguyệt Kỳ Xảo khôi phục dáng vẻ bình tĩnh, thản nhiên nói.

“Đúng thế, vậy nên sau này ngươi đừng có nói linh tinh nữa nghe.” Ánh mắt của Tư Đồ Uyển Nhi lập lòe, dịu dàng cười nói với Thố Tiểu Bát.

Thố Tiểu Bát hết nhìn Nguyệt Kỳ Xảo rồi lại nhìn Tư Đồ Uyển Nhi, tuy các nàng vẫn giữ nguyên vẻ dịu dàng thanh lịch đó, nhưng không hiểu sao nàng lại ngửi được mùi thuốc súng, đáng sợ quá.

Không khí cứ sai sai!

‘Thỏ cưng run rẩy.jpg’

“Hai chị nói rất phải ạ, là em sai rồi.” Con ngươi Thố Tiểu Bát xoay vòng vòng, lập tức lộ ra dáng vẻ vô tội.

Hai nàng thấy thế thì trong lòng cũng có hơi buồn cười, không nói thêm gì nữa.

Lãnh Thiên Tuyết đứng bên cạnh, đôi mắt lóe lên tia sáng lạ kỳ.

Thố Tiểu Bát lè lưỡi, chỉ chốc lát sau đã xán lại gần hai nàng, kêu chị dài chị ngắn, nịnh các nàng vui vẻ.

Vương Đằng không hay biết mình suýt nữa đã trở thành trung tâm vòng xoáy tranh đấu với các chị em, lúc này hắn đang lôi kéo Gunter tán phét.

Chủ yếu là vì rất hiếm khi hắn gặp võ giả hệ Độc, giờ gặp được một người, còn là đẳng cấp thiên tài nữa thì đương nhiên là phải trao đổi học hỏi rồi.

Gunter vốn định lờ Vương Đằng đi, nhưng không ngờ Vương Đằng lại tán gẫu về các loại độc với hắn. Hắn không biết Vương Đằng cũng là võ giả hệ Độc nên rất lấy làm kinh ngạc, sao tên này biết nhiều thế?

“Ta là một luyện đan sư, đồng thời cũng là một độc sư!” Vương Đằng cười nói.

Kỳ thật, luyện đan sư và độc sư có rất nhiều điểm chung, dù sao có một số linh dược có thể cứu người và cũng có thể giết người.

Gunter giật mình, hắn chưa từng nghĩ đến phương diện Vương Đằng là võ giả hệ Độc, bởi Vương Đằng nắm giữ nhiều loại nguyên lực lắm rồi, thêm một hệ Độc nữa thì có phải là con người hay không!

Hơn nữa, Vương Đằng có những lý giải phản biện về độc đạo khiến hắn đầy đồng cảm, nhất thời cảm thấy như mình đã tìm được một người bạn có thể tán gẫu chung một đề tài.

Đương nhiên, hắn không buông lỏng cảnh giác với Vương Đằng nhanh như vậy, hắn vẫn ghim vụ bị đánh bầm dập mặt mũi lần trước đây.

Chỉ là trò chuyện về độc vật khó tránh khỏi sẽ nói chen vào vài câu.

Đây là điển hình của, lòng nói không mà thân thể lại trung thực!

Mấy người nhị hoàng tử đi tới, ngạc nhiên nhìn hai người tán gẫu sôi nổi, quả là hiếm thấy.

Đến gần nghe mới biết thì ra Vương Đằng và Gunter đang nói về các loại độc vật, lập tức im lặng, bảo sao Gunter không kìm chế được.

“Vương Đằng, ta nhớ ngươi là Tông sư luyện đan đúng không nhỉ.” Nhị hoàng tử nhắc một câu.

Vương Đằng gật đầu.

“Cái gì, ngươi là Tông sư luyện đan á?” Gunter sợ đến ngây người, có chút không tin Vương Đằng trẻ tuổi như thế đã trở thành một Tông sư luyện đan!

Mấy người Lãnh Thiên Tuyết, Tô Kiếm Thần và Nguyệt Kỳ Xảo cũng sững người, suýt thì không kịp phản ứng, tất cả đều ngạc nhìn Vương Đằng.

“Đừng nhìn ta như vậy, chỉ là Tông sư thôi mà.” Vương Đằng bình thản nói.

“Tông sư... thôi mà!” Mọi người vô lực phỉ nhổ.

Đó chính là nhân vật cấp Tông sư đó, vậy mà từ mồm Vương Đằng chỉ còn là thôi mà, cái tên ra vẻ này.

Gunter cũng không còn dám coi thường Vương Đằng nữa. Lúc trước hắn chỉ cảm thấy Vương Đằng có lý giải rất sâu sắc với độc đạo, là người có thể giao lưu, nhưng không hề nghĩ hắn chính là nhân vật cấp Tông sư.

Hết chương 2111.
Bình Luận (0)
Comment