Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2116 - Chương 2116. Tăng Tước Vị!

Chương 2116. Tăng tước vị!
Chương 2116. Tăng tước vị!

“Các ngươi lấy vinh quang của top mười trận chiến thiên tài tranh bá tiến vào bảy đại học viện tinh không, tiền đồ vô lượng, chắc chắn sẽ có người sinh lòng ghen ghét. Dù là một số người ngay trong chính chúng ta hay các thế lực thù địch của đế quốc Đại Càn, hoặc loài Hắc Ám ẩn núp trong vũ trụ đều có thể ra tay với các ngươi.” Lúc này, một giọng nói khác vang lên.

Mọi người hơi sợ hãi, vội vàng quay đầu nhìn, phát hiện ba người tướng quân Phục Tinh Lan từ trong hư không bước ra, xuất hiện trước mặt bọn họ.

“Ba vị tướng quân tiễn xong bảy giám thị rồi sao?” Vương Đằng hỏi.

“Đúng vậy, bọn họ đi rồi.” Tướng quân Phục Tinh Lan gật đầu nói.

“Không ngờ chúng ta có thể tiến vào top mười của trận chiến thiên tài tranh bá, lại còn gặp nguy hiểm nữa.” Cơ Hạo Thần cảm thán nói. Dù hắn là thiên tài của vương tộc Cơ Thị, nhưng đúng là không hiểu rõ những chuyện này.

“Cũng bình thường thôi. Ám sát thiên tài đều là cách làm mà các thế lực thù địch thường làm từ trước tới nay.” Timothy trầm ngâm nói.

“Mọi người không cần lo lắng. Đến lúc đó quân đội chúng ta sẽ phái võ giả đi theo bảo vệ các ngươi.” Tướng quân Phục Tinh Lan nói.

Đám người Cơ Hạo Thần, Lăng Dương Húc, Nguyệt Kỳ Xảo nghe thế mới bình tĩnh lại đôi chút. Dù là ai đi nữa, khi nghe nói mình có thể bị các thế lực thù địch nhắm vào, trong lòng khó mà không sinh ra lo lắng.

Bọn họ đúng là thiên tài, nhưng thiên tài cũng sợ ám sát mà!

Chiến đấu một chọi một, bọn họ không sợ. Nhưng thủ đoạn ám sát từ trước tới nay luôn là tầng tầng lớp lớp, không thể đoán trước, khiến người ta khó lòng phòng bị.

“Trước hết các ngươi hãy nghỉ ngơi ở trong pháo đài quân đội này. Chiến tích xếp hạng của các ngươi đã được trình diện lên lãnh đạo của đế quốc, như vậy phần thưởng của các ngươi cũng sẽ tới nhanh thôi.” Tướng quân Phục Tinh Lan cười nói.

Vương Đằng nghe câu này, ánh mắt lập tức sáng lên.

Thời điểm tin tức của trận chiến thiên tài tranh bá vừa mới truyền ra, Viên Cổn Cổn đã sớm nói với hắn rằng chỉ cần đứng trong top mười, sẽ nhận được phần thưởng xa xỉ.

Trong đó bao gồm danh sách bí cảnh. Nhưng bây giờ hắn mới biết danh sách bí cảnh là khi vào bảy đại học viện tinh không mới có, thế nên giờ hắn cũng không vội.

Ngoại trừ danh sách bí cảnh, còn có phần thưởng là đồng Vũ Trụ, chiến kỹ, binh khí,… vân vân. Những thứ này có thể nhận ngay.

Bây giờ Vương Đằng rất nghèo, nên rất chú ý tới phần thưởng lần này.

Hơn nữa hắn còn là người đứng đầu, phần thưởng nhất định không ít. Trong lòng hắn cũng rất chờ mong.

Tướng quân Phục Tinh Lan sắp xếp chỗ ở tạm thời cho đám người Vương Đằng, cho người dẫn bọn họ đi nghỉ ngơi.

Đám người Vương Đằng luân phiên chiến đấu, dù là thân thể hay tinh thần đều vô cùng mỏi mệt, tất nhiên cần nghỉ ngơi thật tốt.

“Thượng tá Vương Đằng, đây là chỗ nghỉ của ngươi, ngươi dùng tài khoản thân phận của mình là mở được.” Một tên võ giả quân đội dẫn Vương Đằng tới một căn phòng, nói.

“Được, cảm ơn!” Vương Đằng gật đầu nói.

“Ngươi đừng khách sáo, phục vụ ngươi là vinh hạnh của ta.” Ánh mắt tên võ giả quân đội kia đầy sùng bái, cung kính thi lễ với Vương Đằng, cáo từ rời đi.

Vương Đằng đưa mắt nhìn sau khi hắn rời đi, mở cửa khoang, phát hiện bên trong đúng là hết sức xa hoa, đầy đủ mọi tiện nghi.

“Không ngờ bên trong pháo đài quân đội còn bố trí xa hoa như vậy.” Vương Đằng hơi kinh ngạc, vốn tác phong quân đội từ trước tới nay đều mộc mạc đơn giản, rất hiếm thấy nơi xa hoa thế này.

Hắn không biết rằng gian phòng này là quy cách bố trí cao nhất, bình thường chỉ dùng để đón người có thân phận vô cùng đặc biệt.

Lần này Vương Đằng đoạt được vị trí thứ nhất của trận chiến thiên tài tranh bá, lại còn vừa lên Tinh bảng, nên quân đội vô cùng coi trọng. Cộng thêm hắn là người của mình nên tự nhiên muốn sắp xếp cho hắn chỗ nghỉ ngơi tốt nhất.

Cho dù là đám người Nhị hoàng tử cũng không nhận được đãi ngộ tốt như vậy.

Vương Đằng không suy nghĩ nhiều, đi vào phía sau, trực tiếp nằm xuống ngủ.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Vương Đằng cảm thấy tinh thần sảng khoái. Hắn dùng đan dược trị thương tự luyện thế nên thương thế trên người đã hồi phục nhiều.

Bản thân là luyện đan sư cấp Tông sư có chỗ tốt là... không thiếu đan dược!

Nhưng vết thương của hắn cũng không nặng, nhiều lắm chỉ là bị thương bên ngoài, không bị nội thương nên mới có thể khôi phục nhanh hơn.

Vương Đằng đi vào phòng tắm rửa, thay quần áo xong thì nhận được tin hẹn gặp của tướng quân Phục Tinh Lan.

“Chắc là có phần thưởng rồi.” Trong lòng hắn khẽ động, hơi mỉm cười, nói.

“Không biết là cho ngươi phần thưởng gì?” Giọng nói của Viên Cổn Cổn đột nhiên vang lên trong đầu Vương Đằng.

“Ai mà biết được.” Vương Đằng lắc đầu, đi ra khỏi phòng. Bên ngoài đã có võ giả quân đội đang đứng đợi, dẫn hắn đi gặp đám người tướng quân Phục Tinh Lan.

“Lần này ngươi không chỉ đoạt được vị trí thứ nhất trong trận chiến tranh bá thiên tài, mà còn lên Tinh bảng, chắc chắn phần thưởng sẽ không ít.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn có hơi phức tạp.

Trước khi tranh tài bắt đầu, đâu có ai nghĩ Vương Đằng có thể đánh bại tất cả các đối thủ, trở thành người đứng đầu trận chiến tranh bá thiên tài, thậm chí còn lên Tinh bảng chứ. Đó là chuyện mà ngay cả Viên Cổn Cổn cũng không dám nghĩ tới.

“Hy vọng như thế.” Vương Đằng nói trong lòng.

“Chủ yếu vẫn là việc lên Tinh bảng. Ngươi không biết sức nặng của Tinh bảng đâu, đế quốc Đại Càn nhất định là vô cùng coi trọng.” Viên Cổn Cổn nói.

“Tốt đến thế sao!” Vương Đằng hơi ngạc nhiên. Hắn cũng không thực sự hiểu về Tinh bảng, còn tưởng chỉ có hư danh, không ngờ còn có lợi ích thật sự.

“Ý nghĩa của việc lên Tinh bảng là bảy đại học viện tinh không đã thừa nhận thiên phú của ngươi, đánh giá ngươi có thể sánh ngang với những thiên tài xưa kia. Mà những thiên tài xưa kia đều là những thiên tài cao cấp nhất trong vũ trụ, ai cũng có lai lịch lớn, trừ khi ngã xuống, nếu không e là tất cả đều đứng đầu một phương.” Viên Cổn Cổn như cảm thán, nói.

“Ngươi biết những chuyện này từ đâu?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.

Hết chương 2116.
Bình Luận (0)
Comment