Liên minh Phó Chức Nghiệp tuyệt đối không cho phép tình huống ấy xuất hiện.
Người đàn ông trung niên không dám chậm trễ. Thậm chí ngay sau khi Vương Đằng dặn dò xong, hắn đã vội vàng vận chuyển đan dược đến Đế tinh thông qua kênh vận chuyển nội bộ của liên minh Phó Chức Nghiệp.
Không lâu nữa, các vị tông sư ở Đế tinh sẽ nhận được những viên đan dược này.
Tại bãi đỗ xe của liên minh Phó Chức Nghiệp, Vương Đằng vẫn bị Clara chặn đường.
“Cô... lara này.” Vương Đằng nhìn đối phương.
“...” Clara không nói lên lời: “Ta là Clara.”
“À.” Vương Đằng gật đầu, nói: “Cô Clara, hình như chúng ta không quen nhau thì phải?”
“Ta biết như vậy rất mạo muội, nhưng chỉ xin ngươi cho ta một phút thôi, để ta được nói hết.” Clara nói gần như cầu xin.
Đồng thời nàng cũng gập người xuống trước mặt Vương Đằng.
Nàng mặc lễ phục xẻ tà cao và khoét cổ chữ V sâu, khi cúi người để lộ ra... rãnh sâu không đáy!
Vương Đằng lại là người rất trung thực.
Nên hắn trung thực nhìn và không dời tầm mắt.
Khi Clara ngẩng đầu, vừa hay đụng độ với tầm mắt của Vương Đằng, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, nhưng rồi nàng nhanh chóng ưỡn thẳng ngực, mặt mày đắc ý.
A, tên đàn ông giả dối, rồi không phải cũng bị nhan sắc của ta hớp hồn đó sao.
“Ngực của ngươi là hàng thật đó hả?” Vương Đằng hỏi.
“...” Clara.
Tên này... hơi bị vô sỉ à nha.
Trang Thái Huyên cũng tối tăm mặt mũi, Vương Đằng đùa giỡn Clara làm nàng khó chịu cực kỳ.
“Bá tước Vương Đằng, ta rất nghiêm túc.” Clara nghiêm mặt nói: “Ta cần luyện chế một viên đan dược cấp Tông sư lục phẩm, nhưng tại phân bộ hành tinh Ngọc Minh không tìm được Luyện đan sư cấp Tông sư nào có thể luyện chế được, trừ ngươi!”
“Nếu không tìm thấy ở hành tinh Ngọc Minh thì tìm ở những tinh cầu khác.” Vương Đằng thản nhiên nói.
Clara á khẩu, cảm giác Vương Đằng này cứ trơ ra, nhưng lại chẳng làm gì với hắn được, chỉ đành nói tiếp: “Trong cả tinh hệ Ngọc Lan, hành tinh Ngọc Minh là tinh cầu phồn hoa nhất, nếu ở đây không tìm được Luyện đan sư có thể luyện chế đan dược cấp Tông sư lục phẩm thì ở tinh cầu khác càng không thể tỉm được, vậy nên ta mới đành phải cầu xin ngươi!”
Trang Thái Huyền nhìn Clara phải khom lưng cầu xin như vậy thì không đành lòng, nói: “Bá tước Vương Đằng, nếu không ngươi giúp chị Clara đi, ngươi yên tâm, nàng nhất định sẽ trả thù lao tương xứng.”
“Đúng đúng, về phương diện thù lao thì ngài không phải lo, luyện chế đan dược cấp Tông sư lục phẩm thì cần điều kiện gì ta cũng có thể đáp ứng.” Clara nói.
“Điều kiện gì cũng được?” Vương Đằng như cười như không cười nhìn nàng.
Clara không khỏi sửng sốt, đối diện với ánh mắt của Vương Đằng, không hiểu vì sao nội tâm nàng lại bối rối, tên khốn này không định nhằm vào nàng đấy chứ?
Trang Thái Huyên đứng bên vốn định giúp Clara thuyết phục Vương Đằng, ai ngờ vừa nghe thấy vậy thì mặt mũi còn đen hơn cả lúc trước.
Cái tên ngoài mặt thì tỏ ra không gần nữ sắc mà không ngờ bên trong lại mang tâm tư xấu xa như vậy, quả là biết người biết mặt không biết lòng.
“Xem ra là không được rồi.” Vương Đằng lướt qua Clara, ngồi vào xe bay năng lượng phù văn của mình, nói với Trang Thái Huyên: “Tài xế, lái xe đi!”
“Ta...” Trang Thái Huyên giận sôi gan, tên này đối xử với bạn của nàng như thế mà còn dám bắt nàng lái xe chở hắn.
“Nhanh lên.” Vương Đằng thúc giục.
Trang Thái Huyên hít một hơi thật sâu, ngồi vào ghế lái, khởi động xe bay năng lượng phù văn, cuối cùng liếc nhìn Clara, thấy nàng vẫn lưỡng lự tại chỗ thì không nói gì thêm, lái xe bay bay lên không trung.
“Tại sao ngươi không giúp nàng?” Trên xe, Trang Thái Huyên không nhịn được bèn hỏi.
“Ta và nàng không quen không thân, sao phải giúp nàng?” Vương Đằng nói.
“Nhưng...” Trang Thái Huyên muốn nói đó là bạn của nàng, nhưng nghĩ mình cũng chẳng là gì của Vương Đằng cả nên nghẹn lại.
Vương Đằng mỉm cười, không nói gì thêm nữa, nội tâm đắm chìm vào trong giao diện thuộc tính.
Dưới lôi kiếp vừa rồi, hắn nhặt được không ít bong bóng thuộc tính.
Trong đó chủ yếu là hai loại thuộc tính ‘nguyên lực tinh thần hệ Lôi’ và ‘lôi kiếp thiên địa’.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi’ không phải nhiều lời nữa.
Còn thuộc tính ‘lôi kiếp thiên địa’ thì thu hoạch khá khả quan, phải nhặt được chừng 1500 điểm.
‘Lôi kiếp thiên địa’: 3800/10000 (nhất giai)
Hiện giờ, Vương Đằng đã sở hữu 3800 điểm ‘lôi kiếp thiên địa’, tuy vẫn đang ở nhất giai nhưng uy lực thì đã mạnh không ít.
Trong cuộc chiến thiên tài tranh bá, Vương Đằng sử dụng gạch Phiên Lôi đập không ít đầu thiên tài, rất là hữu dụng.
Sở dĩ có thể đạt tới hiệu quả ấy, ngoài bản thân gạch Phiên Lôi tương đối thuận tay ra thì còn dựa vào tác dụng của lực lôi kiếp.
Không mấy người có thể chống đỡ được lực lôi kiếp, kể cả võ giả hệ Lôi cũng không.
Hơn nữa, khi Vương Đằng sử dụng chiến kỹ hệ Lôi cũng vận dụng thêm chút ít lực lôi kiếp, uy lực không tồi chút nào.
Vừa rồi, hắn sử dụng Lôi Đình Chiến Mâu có trộn lẫn lực lôi kiếp mới có thể chống lại lôi kiếp.
Vương Đằng tin rằng, khi lực lôi kiếp hắn sở hữu ngày càng mạnh lên, thì sau này chiến kỹ hệ Lôi có thể sẽ trở thành một sát chiêu cực mạnh của hắn.
...
Rất nhanh, hai người đã về tới trang viên của Vương Đằng.
Sau khi đỗ xe bay năng lượng phù văn, Trang Thái Huyên tạm biệt rời đi, nàng cần phải bình tĩnh lại.
Đường đường là tiểu công chúa của Trang gia, nàng chưa từng phải chịu uất ức như thế bao giờ.
Những chuyện hôm nay làm tâm trạng nàng có chút suy sụp.
Vương Đằng không để tâm chuyện của hai cô gái, quay đầu cái đã quên béng luôn.
“Viên Cổn Cổn, thông báo cho Hàn lão giúp ta!” Vương Đằng vừa đi vào nhà vừa nói.
“Ok!” Viên Cổn Cổn lên tiếng.
Mấy người Võ Hành Vân và Hàn Bình còn không biết đan dược đã luyện xong, khi nhận được tin tức của Vương Đằng còn tưởng là vì chuyện khác, vội vàng chạy lại.
“Vương Đằng, đại sư Phó Chức Nghiệp phía Địa tinh đã lên đường, không lâu nữa sẽ đến hành tinh Ngọc Minh đó.” Mấy người Hàn Bình vừa đi vào phòng vừa cười nói.
“Ta cũng vừa trò chuyện với mấy vị cấp Tông sư mà ta quen, họ đồng ý giúp chúng ta.” Vương Đằng nói.
“Vậy thì tốt quá rồi, vậy chỉ còn chờ đại sư Phó Chức Nghiệp của Địa tinh đến thôi.” Võ Hành Vân phấn khởi nói.